- Còn một quả nữa!
Hạ Khoa Phu ngạc nhiên nhìn lưu quang màu tím hạ xuống, lại đánh trúng bầy Hư Quỷ lần nữa.
- Ông ~~~
Lôi Thần nổ tung, tia sáng màu tím chói mắt toả ra, sóng xung kích khuếch tán bao trùm phạm vi với đường kính ngàn mét.
Bầy Hư Quỷ ngã xuống, tia chớp màu tím đục lỗ cơ thể của bọn nó.
Khi mọi người ở đây cho rằng sắp kết thúc thì bầu trời vang lên một tiếng sấm.
- Rầm rập ~~~
Trong nháy mắt, từng đạo sấm sét hạ xuống như mưa, bao trùm phạm vi ngàn mét bên ngoài thành Phi Điểu.
Hạ Nạp Ân há to mồm, ánh mắt tràn ngập tia chớp màu tím, ngoại trừ tiếng sấm thì không thể nghe được những âm thanh khác.
- Quá kinh khủng.
Hạ La Thái không khỏi nuốt nước miếng nhưng vẫn cảm thấy yết hầu khô khốc.
Đả kích của Lôi Thần giằng co năm phút đồng hồ mới kết thúc, khi tia sét cuối cùng rơi xuống thì bên ngoài thành Phi Điểu đã không còn lại bao nhiêu Hư Quỷ có thể đứng.
Hư Quỷ Vương còn chết ở dưới Lôi Thần, mặt đất toàn là thi thể Hư Quỷ bị đốt cháy khét, mặt ngoài còn có hồ quang điện đang nhảy nhót.
Khóe miệng của Hạ Khoa Phu co giật, cảm thán nói:
- Sớm biết Thẩm Phán mạnh như vậy, ta xin chỉ thị tiếp viện sớm hơn.
- Bây giờ biết cũng không muộn, sau này có thể thường dùng.
Đôi mắt của Hạ La Thái tỏa sáng, nguy cơ của thành Phi Điểu tạm thời đã được giải quyết.
Hạ Khoa Phu cao giọng nói:
- Được rồi, đừng đứng ngây người ra đó nữa, đi giết chết Hư Quỷ còn lại đi.
- Đông đông đông ~~~
Trống trận bị gõ lần nữa, lần này là tín hiệu tấn công.
Cửa thành bị mở ra, Kỵ Sĩ Phi Điểu phóng lên cao, nhóm binh lính cũng nối đuôi nhau mà ra, thanh lý những con Hư Quỷ còn sống.
- Ta đi hỗ trợ.
Hạ Nạp Ân để lại một câu rồi đập cánh rời đi thành Phi Điểu.
Ở giữa căn cứ trung chuyển, Cửa Truyền Tống tỏa sáng, vòng xoáy không gian bên trong cửa bắt đầu xoay tròn.
- Có người muốn tới.
Binh sĩ canh giữ bên cạnh Cửa Truyền Tống hiện ra sắc mặt nghiêm túc.
Một lát sau, vòng xoáy không gian trở nên ổn định, nghĩa là đã thành công thành lập liên tiếp với Cửa Truyền Tống ở bên kia.
- Ông ~~~
Không bao lâu, một bóng dáng đi ra vòng xoáy không gian.
Người này là Tổng Hội Trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư, cho dù là kéo dài tánh mạng mười năm thì râu mép của lão vẫn là hoa râm, chỉ là thoạt nhìn trẻ hơn rất nhiều so với trước đây.
- Nơi này chính là thành Phi Điểu à?
Tổng Hội Trưởng nhàn nhạt mở miệng.
Binh sĩ canh gác đúng mực đáp:
- Đúng vậy, các hạ là Tổng Hội Trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư phải không?
- Là ta.
Tổng Hội Trưởng nhàn nhạt mở miệng.
- Ông ~~~
Vòng xoáy không gian vẫn còn xoay tròn, từng bóng người lần lượt đi ra Cửa Truyền Tống, tất cả đều là cường giả của Hiệp Hội Ma Pháp Sư, trong đó còn có cả Ma Pháp Sư Kỵ Sĩ.
- Cộp cộp cộp ~~~
Hai người cuối cùng đi ra vòng xoáy không gian chính là An Kiệt Lạp và Ti Toa Lệ, các cô qua đây để sắp xếp người của Hiệp Hội Ma Pháp Sư.
- Gặp qua hai vị đại nhân.
Binh sĩ canh gác thấy hai cô đi ra, vội vã cung kính giơ tay nghiêm chào.
Binh sĩ không biết Ti Toa Lệ và An Kiệt Lạp, nhưng hắn biết Khôi Giáp U Linh trên người các cô, cái này chính là tượng trưng cho thân phận.
- Ừm, các ngươi tiếp tục làm việc đi.
An Kiệt Lạp gật đầu đáp lại, mang theo cường giả Hiệp Hội Ma Pháp Sư rời đi.
Tổng Hội Trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư ngắm nhìn bốn phía, quan sát hoàn cảnh của căn cứ trung chuyển, không tốt bằng vương quốc Huyền Vũ, nhưng cũng khá hơn nhiều so với phần lớn toà thành ở đại lục mới.
Đám người băng qua căn cứ trung chuyển tới thành Phi Điểu, chẳng mấy chốc đưa tới sự chú ý của Hạ Khoa Phu.
Hắn nhìn thấy An Kiệt Lạp và Ti Toa Lệ, nhận ra hai người, vội vàng vỗ cánh tiến lên nghênh tiếp.
Ti Toa Lệ nói với vẻ mặt nghiêm túc:
- Hạ Khoa Phu các hạ, đây là cường giả từ đại lục mới qua đây để trợ giúp các ngươi.
- Ừ.
Hạ Khoa Phu gật đầu, lực chú ý đặt ở trên người Tổng Hội Trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư.
Hắn chỉ quan sát thoáng qua, đồng tử không khỏi co rụt lại, nhận thấy được lão giả rất mạnh, mạnh hơn bản thân rất nhiều.
An Kiệt Lạp lạnh nhạt nói:
- Vị này là Tổng Hội Trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư, cường giả Thánh giai.
Trong lòng Hạ Khoa Phu chấn động, không ngờ sẽ có cường giả Thánh giai đồng ý qua đây trợ giúp, ánh mắt nhìn về phía lão giả trở nên cung kính hơn nhiều.
An Kiệt Lạp nói thêm một câu:
- Bệ hạ nói, khi Tổng Hội Trưởng các hạ ở thành Phi Điểu, hết thảy đều nghe theo Hạ Khoa Phu các hạ sắp xếp.
- ...
Khóe mắt của Hạ Khoa Phu giật một cái, bảo hắn chỉ huy một vị cường giả Thánh giai, hắn dám không? Dám không?
………
Bên trong thư phòng cung điện.
Mục Lương đang ưu hoá bản thiết kế vũ khí mới, chuyện này làm anh bận rộn đã gần năm ngày, dự định ngày hôm nay sẽ hoàn thành lần ưu hoá sau cùng, sau đó bắt đầu tập trung chế tác.
- Cộc cộc cộc ~~~
Cửa thư phòng bị gõ vang, ngoài cửa vang lên giọng nói của Nguyệt Thấm Lan.
- Mục Lương, ta vào được không?
Cô ưu nhã hỏi.
Mục Lương lên tiếng:
- Vào đi.
Cửa thư phòng bị đẩy ra, Nguyệt Thấm Lan mặc váy đầm dài màu trắng đi vào thư phòng, trong lòng ôm một xấp văn kiện.
Mục Lương ngước mắt nhìn thoáng qua, bút trong tay dừng lại, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.
- Có chuyện gì vậy?
Nguyệt Thấm Lan nghi ngờ chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Không có gì, chỉ là lần đầu tiên thấy ngươi mặc váy màu này.
Nguyệt Thấm Lan kéo kéo làn váy, kinh ngạc hỏi:
- Tiểu Tử mới may, không đẹp sao?
- Rất đẹp, thật thích hợp ngươi.
Mục Lương cười đáp.
- Vậy là tốt rồi, ta còn tưởng sẽ rất kì lạ chứ.
Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan cong lên, mặt mày mang theo ý cười.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Sau này ngươi có thể thử mặc váy màu sắc khác nhau.
Ngày thường Nguyệt Thấm Lan đều mặc váy mà anh đưa, màu sắc phổ biến là xanh lam, sẽ rất ít khi mặc váy màu khác.
- Ừm, ta nghe lời ngươi.
Nguyệt Thấm Lan lên tiếng không chút để ý.
Cô ngồi xuống, buông văn kiện trong tay, lực chú ý đặt ở bản thiết kế nằm trên bàn.
- Còn chưa ưu hoá xong à?
Cô thuận miệng hỏi.
- Sắp rồi.
Mục Lương đặt lực chú ý bên trên bản thiết kế, còn kém một bộ phận là có thể ưu hoá tốt, ngày hôm nay là có thể bắt đầu chế tạo vũ khí mới.
- Nhìn có vẻ rất phức tạp, những thứ này dùng để làm gì?
Nguyệt Thấm Lan lưu ý trên mặt bàn có xấp giấy dày chừng hai cái nắm tay, tờ phía trên cùng được vẽ đầy đồ án.
Mục Lương giải thích:
- Tất cả đều là ma pháp trận, chúng sẽ được khắc ở trong bức tranh.
- Nhiều như vậy mà đều phải khắc trên linh khí mới?
Đôi mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan trợn to vì kinh ngạc.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Năm ngàn cái ma pháp trận, không tính là nhiều, chính là hơi mất thì giờ một chút.