- Vù vù vù ~~~
Đại lục cũ, dưới bầu trời âm u là thổ địa hoang vu.
- Ầm ầm ~~~
Gợn sóng vô hình xuất hiện từ sâu trong lòng đất, từng vòng lan rộng ra phía ngoài, mặt đất chấn động và xuất hiện từng vết nứt, có nơi rộng chừng bốn mét, nhìn sâu không thấy đáy.
Từ vị trí nứt ra, từng tia hư khí khuếch tán ra ngoài.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Bầy Hư Quỷ xa xa đã nhận ra cái gì đó, chúng nó đều thay đổi hướng đi, chạy như điên tới nơi này, miệng phát ra từng tiếng gầm nhẹ.
Hư Quỷ tụ tập ở chỗ này càng ngày càng nhiều, một mảnh tối như mực khiến người ta sởn tóc gáy, tiếng kêu của bọn nó dần dần có quy luật, chỉnh tề giống như cùng một người phát ra.
- Đông đông đông ~~~
Ngay sau đó, sâu trong lòng đất truyền ra âm thanh điếc tai nhức óc, giống như là tiếng trống hoặc như tiếng tim đập dồn dập, từng tiếng khiến người ta hít thở không thông.
- Phốc phốc phốc ~~~
Trong tiếng tim đập, toàn bộ Hư Quỷ tụ tập ở chỗ này phình to như bóng bay rồi nổ tung, huyết dịch đen nhánh nhuộm đẫm mặt đất, sau khi Hư Quỷ nổ tung sẽ biến thành hư khí chảy về phía khe hở, tụ tập về hướng sâu trong lòng đất.
Trong thời gian mấy hơi ngắn ngủi, mặt đất tại khu vực này yên lặng như tờ.
- Còn có mười ngày nữa thôi, nhân loại đáng chết, chúng ta lại sắp gặp mặt rồi.
Sâu trong lòng đất truyền ra giọng nói khàn khàn.
Dư âm biến mất, mặt đất khôi phục an tĩnh, chỉ có huyết dịch Hư Quỷ nhuộm đen mặt đất cho thấy nơi này vừa xảy ra biến hóa.
- Ong ong ong ~~~
Không gian dao động, một bóng hình đột nhiên xuất hiện, Mộc Phân Thân bình tĩnh ngắm nhìn bốn phía.
Hắn phát hiện nơi đây có thay đổi nên chạy tới đây, trên đường đi gặp một chút vướng bận.
Phân Thân của Mục Lương đáp xuống mặt đất, nhìn mặt đất bị hư khí ô nhiễm, biểu cảm trên mặt vẫn không thay đổi.
Hắn hơi chuyển động suy nghĩ, bùn đất dưới chân cuồn cuộn, cơ thể chui xuống lòng đất.
Càng tiếp cận dưới nền đất thì khí tức Hư Quỷ lại càng nồng nặc, đất đá xung quanh đã hoàn toàn bị nhuộm đen.
Mảnh thổ địa này đã biến thành đất chết, dù cho có ánh nắng và nguồn nước thì cũng không cách nào trồng trọt lục thực, lại càng không thích hợp để động vật sinh sống.
Mộc Phân Thân đi tới sâu trong lòng đất, phạm vi xung quanh trở nên trống trải, dưới nền đất giống như có vật gì bị đào đi.
- Xem ra ta lại tới chậm rồi.
Giọng nói của hắn trầm thấp.
Phạm vi xung quanh lưu lại khí tức của Hư Quỷ Hoàng, nhưng chẳng mấy chốc thì tiêu tan không thấy tăm hơi, từ đó không ai có thể dựa vào khí vị để đuổi đến vị trí ngủ say tiếp theo của Hư Quỷ Hoàng.
Mộc Phân Thân tìm một vòng trong lòng đất nhưng không tìm được manh mối về Hư Quỷ Hoàng, chỉ có thể trở lại mặt đất.
Hắn nhìn mặt đất đen như mực, dùng Lĩnh Vực Sinh Mệnh bao trùm cả một khu vực, khí tức sinh mệnh nồng nặc bắt đầu thanh trừ hư khí.
- Tư lạp ~~~~
Hư khí giống như tuyết xuân gặp phải ánh mặt trời, tan rã với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, mặt đất chậm rãi khôi phục màu sắc nguyên bản, tuy vẫn còn hoang vu không có sinh cơ như trước.
Hắn chỉ là tinh lọc hư khí, không có thời gian gieo hạt giống làm cho mảnh thổ địa này khôi phục màu xanh, chờ khi nào dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ Hư Quỷ thì mảnh đại lục này tự nhiên mà sẽ khôi phục sinh cơ.
- Ông ~~~
Hắn xoay người rời đi, căn cứ trung chuyển thành Phượng còn cần người tọa trấn.
Toàn bộ dân chúng thành Phượng đã hoàn thành việc di dời, Hư Quỷ dường như cũng cảm nhận được bên trong thành Phượng không có khí tức sinh mệnh, cho nên bắt đầu tập trung lực lượng tấn công căn cứ trung chuyển.
Khi Mộc Phân Thân trở lại căn cứ trung chuyển thành Phượng thì bên ngoài bức tường lưu ly khổng lồ đều là Hư Quỷ, một mảnh rậm rạp khiến người ta nhìn sởn tóc gáy.
- Các hạ đã trở về.
Kim Phượng đứng ở trên tường thành, quay đầu nhìn Mộc Phân Thân đột nhiên xuất hiện.
Phân Thân của Mục Lương nhàn nhạt hỏi:
- Tình huống thế nào rồi?
- Còn có thể ngăn trở, bọn nó vào không được.
Kim Phượng lạnh nhạt đáp.
Cô không có đi vương quốc Huyền Vũ cùng với dân chúng thành Phượng, mà là lưu lại hỗ trợ trấn thủ căn cứ trung chuyển.
- Ừm.
Mộc Phân Thân gật đầu một cái.
Hắn nhìn Hư Quỷ bên ngoài tường thành, bị linh khí đại pháo và vũ khí tiêu diệt ngăn trở, chỉ có Hư Quỷ cấp cao mới có thể tiến lại gần bức tường lưu ly.
Kim Phượng quay đầu hỏi:
- Ngươi không ra tay sao?
- Không vội, bây giờ có thể luyện binh.
Sắc mặt Mục Lương bình tĩnh đáp.
Chỉ có trải qua lễ rửa tội máu và nước mắt trên chiến trường thì mới có thể luyện ra được một đội quân hùng mạnh.
Kim Phượng cau mày lại, cô không quá đồng ý với phương pháp này, nhưng cũng không có cãi cọ với Mộc Phân Thân.
Nửa giờ sau, hắn ra tay.
Hắn giơ tay lên, bầu trời vang lên một tiếng sấm.
- Rầm rập ~~~
Ngay sau đó, cột sấm sét khổng lồ từ trên trời giáng xuống, mới vừa bắt đầu chỉ là một cột lôi, sau đó mỗi lần rơi xuống là trên trăm cột lôi, bao trùm toàn bộ bầy Hư Quỷ trước căn cứ trung chuyển.
Mặt đất chấn động kịch liệt, sau khi Lôi Phạt Thần Thánh kết thúc, mặt đất chỉ còn lại thi thể cháy khét, toàn bộ đều là Hư Quỷ.
Yết hầu của Kim Phượng nhấp nhô, một chiêu của Mộc Phân Thân ngay cả Hư Quỷ thực lực Vương giai cũng phải chết.
Hắn thả tay xuống, bình tĩnh nói:
- Tiếp theo chắc có thể an tĩnh một đoạn thời gian, bây giờ ta đến thành Phi Điểu nhìn xem thế nào.
Kim Phượng nghiêm mặt nói:
- Tốt, Mục Lương các hạ yên tâm đi thôi, nơi này đã có ta.
Hắn chỉ liếc nhìn cô một cái, sau đó không nói lời nào mà xoay người rời đi.
- Chậc…
Kim Phượng bĩu môi, trong lòng thầm mắng Phân Thân của Mục Lương không hiểu phong tình, một câu cũng không chịu nói, thật là cứng nhắc như khối gỗ.
Nếu như cô biết hắn chỉ là một phân thân không có cảm tình của Mục Lương, đại khái trong lòng cô sẽ không nghĩ như vậy.
Mộc Phân Thân đi tới trước cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh, vươn tay đụng vào thân cây, mặt ngoài cơ thể lập tức hiện lên văn lộ vỏ cây, cơ thể chậm rãi dung nhập vào trong thân cây.
- Ông ~~~
Ánh sáng xanh hiện lên, hắn biến mất.
Bên kia, trong căn cứ trung chuyển thành Phi Điểu, cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh tỏa sáng, thân cây hơi rung rinh.
Mộc Phân Thân bước ra thân cây, văn lộ vỏ cây trên da biến mất, thoạt nhìn chẳng khác gì một nhân loại.
- Cộp cộp cộp ~~~
Hắn đi ra ngoài, chẳng mấy chốc đã có người phát hiện hắn.
- Bệ hạ vạn an.
An Kiệt Lạp sửng sốt một chút, vội vàng giơ tay nghiêm chào.
- Ừm.
Phân Thân của Mục Lương gật đầu một cái, tiếp tục bước đi.