Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 248 - Chương 2894 - Người So Với Người Thật Là Tức Chết Mà

Chương 2894 - Người So Với Người Thật Là Tức Chết Mà
Chương 2894 - Người So Với Người Thật Là Tức Chết Mà

Nguyệt Thấm Lan nhìn cô ấy một cái, thiếu nữ học tập rất nhanh, thiên phú là một nguyên nhân, nhưng phần lớn là do cô ấy rất khắc khổ và nỗ lực.

Ban đêm cô làm xong việc trở lại cung điện đều có thể nghe tiểu hầu gái báo cáo Cổ Tư Mỹ còn đang tu luyện, hầu như cả đêm đều không ngủ.

Thiếu nữ có thiên phú, lại đủ nỗ lực, người như vậy làm sao sẽ bị mai một chứ.

- Bệ hạ còn phải bận rộn bao nhiêu ngày vậy?

Cổ Tư Mỹ đột nhiên hỏi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đáp:

- Khó mà nói được, bình thường thì khoảng một, hai ngày, nhưng cũng có khi nửa tháng, một tháng cũng chưa ra ngoài.

- Hóa ra là như vậy!

Cổ Tư Mỹ chậm rãi gật đầu.

Ngải Lỵ Na thuận miệng hỏi:

- Ngươi có chuyện gì tìm hắn sao?

Cổ Tư Mỹ nghiêm mặt trả lời:

- Cũng không phải chuyện gì lớn lao, ta suy nghĩ chờ hắn làm xong ra ngoài thì sẽ cho hắn một bất ngờ.

- Bất ngờ gì vậy?

Các cô gái đều lộ vẻ kinh ngạc nhìn về phía thiếu nữ.

Cổ Tư Mỹ suy nghĩ một chút, thanh thúy nói:

- Ví dụ như học được toàn hệ ma pháp cấp 4 hoặc cấp 5?

- ..

Cá cô gái đưa mắt nhìn nhau, muốn dùng thời gian mấy ngày để học được ma pháp toàn hệ cấp 4 thậm chí cấp 5, vậy cô ấy thật sự quá nghịch thiên.

Mặt của Nguyệt Thấm Lan bình tĩnh đáp:

- Bất ngờ này đúng là rất lớn, chúc ngươi thành công.

- Ừ đúng rồi, ta sẽ cố gắng.

Sắc mặt của Cổ Tư Mỹ trở nên nghiêm túc.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ liếc nhìn nhau, trong mắt hai người đều dấy lên ngọn lửa ý chí chiến đấu hừng hực, trong lòng quyết định ăn cơm xong cũng bắt đầu nỗ lực tu luyện.

Sau khi bữa cơm kết thúc, các cô gái đều tản ra đi làm việc của mình.

Cổ Tư Mỹ rời đi nhà ăn trở về Thiên Điện, khi đi qua phòng làm việc thì không khỏi dừng bước lại nhìn về phía cửa phòng.

- Tiểu thư Cổ Tư Mỹ, có chuyện gì không?

Thanh Vụ canh gác bên ngoài phòng làm việc chớp mắt, tò mò nhìn thiếu nữ, sợ quấy rầy đến Mục Lương nên cô chỉ là há miệng làm khẩu hình.

Cổ Tư Mỹ lắc đầu, cất bước trở về Thiên Điện.

Thiếu nữ rửa mặt rồi khoanh chân ngồi ở trên giường, lấy sách ma pháp mà Mục Lương đưa cho mở ra lật xem, ánh mắt cô chuyên tâm, chỗ nào không hiểu đều sẽ cầm giấy bút ghi chép lại.

Nhìn thấy sự nỗ lực của cô, những người vốn dĩ cần nghỉ ngơi buổi tối đều lựa chọn tiếp tục tu luyện gia tăng bản thân, nhất thời cung điện biến đến rất an tĩnh.

- Tất cả mọi người thật là nỗ lực.

Mễ Nặc nhìn chính sảnh trống trải, tai thỏ lông nhung tiu nghỉu rũ xuống.

Ba Phù thanh thúy nói:

- Tiểu thư Mễ Nặc cũng rất cố gắng nha.

- Ta còn không đủ nỗ lực, vẫn là quá yếu.

Mễ Nặc lắc đầu, thần sắc biến đến nghiêm túc.

- Tiểu thư Mễ Nặc, bệ hạ chỉ muốn ngài mỗi ngày thật vui vẻ.

Ba Phù mềm mại nói.

Mễ Nặc nghiêm túc đáp:

- Ta vẫn luôn rất vui vẻ nha, nhưng nếu có thể trở nên mạnh mẽ giúp đỡ Mục Lương thì ta sẽ càng vui vẻ hơn.

Ba Phù ngây thơ nói:

- Nếu như bệ hạ biết được thì sẽ rất vui mừng.

- Ừ đúng rồi.

Mễ Nặc gật đầu thật mạnh.

Ánh mắt cô dâng lên ý chí chiến đấu, xoay người trở về Thiên Điện, cô muốn cố gắng đột phá đến cấp 6.

Thời gian trôi qua, ngày hôm sau tiến đến, Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ tỏa sáng, thôi diễn ra ban ngày trên khắp vương quốc Huyền Vũ.

- Ầm ầm ~~~

Theo một tiếng vang thật lớn xuất hiện, đám người sinh hoạt tại cung điện đều bị đánh thức.

- Đã xảy ra chuyện gì thế?

Ngải Lỵ Na vội vã chạy ra Thiên Điện.

Cô chỉ ngủ hai giờ, tối hôm qua kết thúc tu luyện quá muộn.

Ngôn Băng mặt lạnh bước ra Thiên Điện, tình cờ chạm mặt cô gái tóc hồng.

Nhìn thấy ánh mắt dò hỏi của thiếu nữ, cô lắc đầu nói:

- Ta cũng không biết.

- Cộp cộp cộp ~~~

Hi Bối Kỳ và những người khác cũng lục tục đi ra Thiên Điện, tất cả đều đầu bù tóc rối, vẻ mặt mờ mịt nhìn nhau.

Nguyệt Thấm Lan xoa xoa huyệt thái dương, nhấc mắt nhìn về phía phòng làm việc:

- Âm thanh truyền ra từ phòng làm việc.

- Chúng ta đến đó xem đi.

Hi Bối Kỳ bỏ lại một câu rồi chạy nhanh tới phòng làm việc.

- Cộp cộp cộp ~~~

Mọi người đi tới ngoài cửa phòng làm việc, Vân Hân phụ trách canh gác đang dán lỗ tai trên cửa, lưu ý động tĩnh bên trong.

- Bệ hạ không sao chứ?

Cô nhỏ giọng hỏi.

- Không có việc gì.

Giọng nói của Mục Lương truyền ra từ trong phòng làm việc, đúng lúc chúng nữ cũng chạy tới, sau khi nghe được thì ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm.

- Không cần lo lắng, thực lực của bệ hạ mạnh như vậy, coi như toàn bộ Khu Vực Trung Ương đều nổ tung thì bệ hạ cũng sẽ không có việc gì.

Cầm Phi Nhi theo tới lên tiếng trấn an.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười nói:

- Ngươi nói có lý.

- Được rồi, mọi người trở về rửa mặt đi, đầu tóc rối bù rồi kìa.

Ngải Lỵ Na há miệng ngáp một cái, cụp vai đi trở về.

Các cô gái đều trở về Thiên Điện của mình, rửa mặt xong thì trở lại chính sảnh, nhóm tiểu hầu gái dậy sớm đã chuẩn bị xong bữa sáng.

Nguyệt Phi Nhan ghé vào mặt bàn, ngáp nói:

- Không biết Mục Lương đang bận rộn thứ gì, sáng sớm ta còn tưởng là kẻ địch đánh tới cửa rồi.

- Ai biết được.

Hi Bối Kỳ gãi đầu, tối hôm qua nàng chỉ ngủ hai giờ, thời gian còn lại đều tu luyện trong sân huấn luyện trọng lực.

- Mọi người lên tinh thần hết chưa?

Nguyệt Thấm Lan đi lên trước, cho mỗi người một cái gõ đầu.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ lập tức lên tinh thần, eo ếch thẳng tắp.

Không lâu lắm, bọn họ đều đi tới nhà ăn, không có Mục Lương ở đây, mọi người ăn cơm tùy ý rất nhiều.

- Ngao ô ngao ô ~~~

Hi Bối Kỳ phồng má, trong miệng lấp hơn nửa cái bánh bao, cực kỳ giống bốn, năm ngày không ăn gì.

Từ sau khi cô gái Ma Cà Rồng sống lại, một ngày ba bữa đều ăn rất nhiều, giống như muốn ăn bù lại cho mười ngày trước đó.

- Chậm một chút, không có ai giành với ngươi.

Nguyệt Thấm Lan buồn cười nói.

- Ô ô minh ~~~

Hi Bối Kỳ phồng má, lời nói đều bị thức ăn trong miệng ngăn chặn, dáng vẻ thoạt nhìn rất buồn cười.

Trên mặt của Nguyệt Phi Nhan lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, ngây thơ nói:

- Nuốt xuống lại nói, chớ phun thức ăn ra ngoài.

Hi Bối Kỳ hất cằm lên, chuyên tâm thưởng thức bữa sáng.

Cổ Tư Mỹ chớp mắt nhìn một hồi, trong lòng cảm thán, hoá ra sức ăn của Ma Cà Rồng đều lớn như vậy sao?

Cô tò mò hỏi:

- Hôm nay mọi người muốn làm gì thế?

- Đi huấn luyện binh sĩ Không Quân nha, cái này còn cần hỏi à?

Nguyệt Phi Nhan nói một cách đương nhiên.

Ngôn Băng gật đầu:

- Hôm nay, Bộ Đội Đặc Chủng U Linh cũng có đặc huấn.

- Tất cả mọi người đều bề bộn nhiều việc.

Cổ Tư Mỹ cảm thán.

Các cô gái nhìn nhau cười, các cô đều rất thoả mãn cuộc sống bây giờ.

Bình Luận (0)
Comment