Nguyệt Thấm Di gật đầu một cái, thanh thúy trả lời:
- Đúng vậy, chỉ cần các ngươi không phạm sai lầm thì quay xong phần còn lại là có thể nghỉ ngơi một đoạn thời gian.
- Vậy chúng ta có thể nghỉ ngơi bao lâu?
Nữ chính không khỏi hỏi.
Cô đã làm việc liên tục gần hai tháng, rất muốn nghỉ ngơi vài ngày để khôi phục sức khỏe.
Nguyệt Thấm Di nghe vậy chợt khựng tay lại, trầm mặc trong chốc lát rồi nói:
- Khó mà nói trước được, ngươi chờ thông báo là tốt rồi, ngắn thì một tháng, lâu thì chắc sáu tháng nửa năm gì đó.
Hư Quỷ Hoàng sắp thức tỉnh, vương quốc Huyền Vũ cần phải tạm dừng hạng mục giải trí một đoạn thời gian, dồn toàn lực đối kháng thế lực Hư Tộc.
Chỉ khi nào Hư Tộc bị huỷ diệt, toàn bộ an toàn rồi thì vương quốc Huyền Vũ mới có thể tiếp tục vận chuyển hạng mục giải trí.
Nếu không nếu như nhân tộc thất bại thì cũng không cần xem phim làm gì nữa.
Hôm nay quay chụp xong thì Nguyệt Thấm Di sẽ trở về tu luyện, góp ra một phần sức lực cho việc đối kháng Hư Tộc.
Nữ chính nghe vậy đôi mắt trừng lớn:
- A, nghỉ ngơi ba tháng hoặc là nửa năm sao? Cái này cũng quá lâu rồi.
- Ừm, đúng là hơi lâu chút.
Nguyệt Thấm Di nói với giọng điệu nhàn nhạt.
Nữ chính cắn môi dưới, nhỏ giọng nói:
- Cái kia.… Đại nhân, ta có thể tiếp tục đóng phim, không nghỉ ngơi cũng được.
- Ta cũng vậy.
Nam chính không biết lúc nào đã đứng ở một bên nghe hết, trên mặt hắn lộ ra biểu cảm nghiêm túc nhìn cô.
Nguyệt Thấm Di buồn cười nhìn hai người, khóe môi cong lên, nói:
- Chỉ cần đóng phim thì ta vẫn sẽ gọi các ngươi, kỹ thuật diễn của cả hai không tệ, yên tâm đi.
- Ta sẽ cố gắng.
Nữ chính tươi cười đáp.
Nam chính cũng thở phào một hơi, nghi ngờ hỏi:
- Đại nhân, tại sao chúng ta phải nghỉ lâu như vậy?
Nguyệt Thấm Di im lặng vài giây, đứng lên nói:
- Tương lai còn có chuyện quan trọng hơn cần làm.
Nam nữ chính liếc nhìn nhau, tuy bọn họ không biết nhiều về chuyện Hư Quỷ nhưng cũng có thể đoán được đại khái.
Hai người cũng trầm mặc, không có hỏi nữa.
Nguyệt Thấm Di vỗ tay hai cái, hô:
- Được rồi, thời gian nghỉ ngơi đã kết thúc, tiếp tục quay chụp, trước khi trời tối phải hoàn thành toàn bộ.
- Vâng!
Các diễn viên và nhóm nhân viên hậu đài đều đồng thanh đáp lại.
Sau năm phút, quay chụp tiếp tục.
Cho dù là ngày quay chụp cuối cùng thì Nguyệt Thấm Di vẫn giữ thái độ đã tốt còn muốn tốt hơn, không có buông tha bất luận một chi tiết nhỏ.
Buổi chiều, Phim Trường sát vách đã hoàn thành nhiệm vụ quay chụp sau cùng.
- Cộp cộp cộp ~~~
Tuyết Cơ đi vào Phim Trường của Nguyệt Thấm Di, nhanh chóng bị các nhân viên phát hiện, vừa định lên tiếng nhắc nhở nữ nhân đang bận rộn thì lại bị Bách Biến Ma Nữ giơ tay lên ngăn trở.
Tuyết Cơ tìm một chỗ ngồi xuống, an tĩnh nhìn chăm chú vào hiện trường đóng phim.
Qua khoảng chừng nửa giờ sau, Nguyệt Thấm Di nhận thấy được ánh mắt của Bách Biến Ma Nữ, quay đầu nhìn sang.
- Ta sắp kết thúc rồi, chờ ta một hồi.
Cô nhẹ nhàng bảo.
- Không có việc gì, cứ làm việc của ngươi đi.
Tuyết Cơ phất tay không thèm để ý.
Cô đã hoàn thành nhiệm vụ quay chụp, thời gian còn lại của ngày hôm nay đều để trống.
Nguyệt Thấm Di quay đầu lại, tiếp tục chỉ huy nhân viên bố trí cảnh quay, tiến hành một hồi quay chụp mới.
Thời gian trôi qua, nửa giờ sau.
Nguyệt Thấm Di vỗ tay hô to:
- Được rồi, nhiệm vụ quay chụp hôm nay đã kết thúc, mọi người có thể nghỉ ngơi.
- Thật tốt quá, cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi rồi!
Nhóm vai quần chúng thở phào, trên mặt tràn đầy nụ cười mừng rỡ.
Nam nữ chính thì không có vui vẻ như vậy, lần này không biết phải ngừng quay bao lâu, trong lòng có chút lo âu.
Nguyệt Thấm Di giơ tay lên ra hiệu:
- Được rồi, mọi người dọn dẹp một chút thì có thể đi về, nếu cần quay chụp thêm thì ta sẽ sai người thông báo các ngươi.
- Vâng, hẹn gặp lại đại nhân Thấm Di.
Các diễn viên vẫy tay, nhiệt tình nói tạm biệt.
Chỉ chốc lát sau, Phim Trường chỉ còn lại nhân viên hậu đài, bọn họ bắt đầu dọn dẹp đạo cụ và quét tước, vệ sinh sân bãi.
- Cộp cộp cộp ~~~
Nguyệt Thấm Di vươn vai, xoay người đi tới Bách Biến Ma Nữ, thanh thúy nói:
- Hôm nay quay chụp kết thúc sớm như vậy à?
- Diễn viên bên ta rất tốt, đại đa số đều chỉ cần một lần là qua.
Tuyết Cơ cười tươi như hoa đáp.
Nguyệt Thấm Di nghe vậy liếc nàng một cái, ưu nhã nói:
- Diễn viên bên ta cũng không kém cạnh.
Hai người hiện tại phân công rất rõ ràng, Bách Biến Ma Nữ chủ yếu quay chụp phim truyền hình, Nguyệt Thấm Di thì chủ yếu quay chụp phim điện ảnh.
- Ha ha ha ~~~
Tuyết Cơ che miệng cười khẽ, hoạt bát nói:
- Được rồi, ngươi nhanh đi thu dọn một chút, chuẩn bị trở về cung điện, ta còn muốn ăn cơm tối với mọi người.
- Đúng vậy, đã được một thời gian ta không có trở về cung điện ăn tối rồi.
Đôi mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Di sáng lên.
Cô xoay người đi thu dọn đồ đạc, thay đổi quần áo làm việc trên người, thuận tiện gọi một nhân viên hậu đài tới căn dặn vài câu.
Mười phút sau, hai người rời đi Phim Trường, ngồi lên xe thú đi tới Cục Quản Lý Vệ Thành Số Tám.
Hai người muốn đi qua Cửa Truyền Tống ở đó để trở về khu vực Trung Ương, bây giờ đã hơn năm giờ chiều, trời đã sắp tối, hiện tại chạy trở về vừa vặn có thể ăn cơm tối cùng mọi người.
- Không biết đêm nay Mục Lương có rảnh hay không?
Đôi mắt của Nguyệt Thấm Di lóe sáng.
- Trở về thì sẽ biết thôi.
Tuyết Cơ ngáp một cái.
……..
- Cộp cộp cộp ~~~
Tầng một khu vực Trung Ương, Nguyệt Thấm Di và Tuyết Cơ đi ra Cửa Truyền Tống, hộ vệ Trung Ương canh gác giơ tay nghiêm chào.
Hai người gật đầu đáp lại, cất bước rời đi toà nhà đặt Cửa Truyền Tống, đi Thang Vận Chuyển đến tầng tám.
- Không biết Mục Lương có đang bận rộn hay không?
Nguyệt Thấm Di bước ra Thang Vận Chuyển đi tới cung điện.
Tuyết Cơ thanh thúy nói:
- Không phải ngài ấy vẫn luôn bận rộn nhiều việc sao?
- Cũng đúng.
Khóe môi của Nguyệt Thấm Di cong lên.
Bên trong cung điện, Ba Phù thấy hai người trở về, ngọt ngào chào hỏi:
- Đại nhân Thấm Di, tiểu thư Tuyết Cơ, đã lâu không gặp.
- Đã lâu không gặp, hình như ngươi cao hơn chút thì phải.
Nguyệt Thấm Di mỉm cười, vươn tay nhẹ véo má tiểu hầu gái.
- Thật sao?
Đôi mắt của Ba Phù sáng lấp lánh.
Tuyết Cơ nhìn lướt qua, gật đầu nói:
- Đúng là cao hơn trước rồi, thêm chừng khoảng hai centimét.
Ba Phù cong môi mỉm cười, lộ ra nụ cười ngọt ngào, tâm trạng biến trở nên vui vẻ hơn rất nhiều.
Nguyệt Thấm Di ưu nhã hỏi:
- Mục Lương đâu rồi?
- Bệ hạ đang ở thư phòng ạ.
Ba Phù thanh thúy đáp.
- Được, ta đi tìm hắn.
Nguyệt Thấm Di dịu dàng cười, xoay người đi tới thư phòng.
Tuyết Cơ cũng cất bước đuổi theo, đã một thời gian chưa gặp anh, trong lòng cô mơ hồ có chút khẩn trương.