- Vù vù vù ~~~
Lượng lớn hư khí bị không gian nuốt chửng khiến phân thân của Hư Quỷ Hoàng biến sắc.
Mục Lương không ngừng động tác, cơ thể cất cao lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, chẳng mấy chốc đã lớn bằng phân thân của La Y.
- Không phải một mình ngươi có thể biến lớn.
Anh lạnh lùng nói.
Đám người phía dưới nhìn trợn mắt há hốc mồm, bọn hắn chưa từng nghĩ tới Mục Lương cũng có thể khổng lồ hóa.
Yết hầu của Ôn Sa nhấp nhô, khàn khàn hỏi:
- Cuối cùng thì Mục Lương biết bao nhiêu loại ma pháp vậy?
Tố Cẩm lạnh nhạt đáp:
- Đây không phải là ma pháp, mà là năng lực thức tỉnh.
- Oanh ~~~
Mục Lương giơ tay lên vỗ về phía phân thân của Hư Quỷ Hoàng, đồng thời điều khiển trọng lực dâng lên, hạn chế phương hướng di động của hắn ta.
- Đáng chết!
Phân thân của La Y rống giận, hư khí không thể phá huỷ cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh, càng không phá hư được căn cứ trung chuyển và thành Tấn Nguyên.
Lĩnh vực mà Mục Lương thả ra ngoài chặn lại toàn bộ hư khí, lấy thực lực bây giờ của anh, phân thân của Hư Quỷ Hoàng không phải là đối thủ, trừ phi là bản thể đến đây.
Anh không muốn dò hỏi nữa, lạnh nhạt nói:
- Nếu ngươi đã không biết La Y chân chính đang ở đâu, vậy thì không cần thiết tồn tại nữa.
Phân thân của La Y hé miệng, thổ tức huyết sắc bắn về phía mặt của Mục Lương.
- Hừ.
Mục Lương hừ lạnh một tiếng, sử dụng Vặn Vẹo Không Gian, thổ tức huyết sắc vừa đến gần đã bị bóp méo, cuối cùng bị Không Gian Cắn Nuốt nuốt chửng.
- Rầm rầm rầm ~
Phân thân của Hư Quỷ Hoàng không cam lòng cứ như vậy mà thua trận, lại lao tới giao chiến với Mục Lương lần nữa.
Sắc mặt của Ôn Sa trắng bệch, hai người chiến đấu khiến mặt đất chấn động không ngừng, tạo thành động tĩnh còn muốn lớn hơn so với lúc phân thân của Hư Quỷ Hoàng xuất hiện.
- Thật là đáng sợ.
Người quản lý căn cứ trung chuyển lo sợ nuốt nước miếng, hô to:
- Tất cả mọi người trốn xa một chút!
- Cộp cộp cộp ~~~
Không cần hắn nhắc nhở thì những người khác đã xa xa né tránh, sợ bị vạ lây vào cuộc chiến của hai người.
Mục Lương liếc nhìn đám người, hình thể bắt đầu nhỏ dần, đồng thời điều khiển trọng lực vây khốn phân thân của Hư Quỷ Hoàng lại dâng lên lần nữa.
- A ~~~
Hắn at rống giận, cơ thể bị Trọng Lực chèn ép nhỏ lại.
Mục Lương lạnh lùng nói:
- Không chơi với ngươi nữa, thật là lãng phí thời gian.
Anh phóng ra Linh Hồn Độc Tố rồi đánh vào trong cơ thể của phân thân của Hư Quỷ Hoàng, tạo thành thương tổn trí mạng.
- A.. A.. A.. ~~~
Hắn ta kêu thảm thiết, hư khí ngưng kết thành cơ thể trở nên không ổn định.
……….
- Ông~
Cơ thể của phân thân Hư Quỷ Hoàng trở nên vặn vẹo, tây chân nổ tung thành hư khí, không cách nào duy trì dáng dấp thực thể.
Mục Lương lẳng lặng nhìn, Linh Hồn Độc Tố có thể ảnh hưởng tới toàn bộ sinh mệnh thể, trừ phi là vật chết, nếu không sẽ không cách nào thoát khỏi thương tổn từ Linh Hồn Độc Tố.
Khuôn mặt của phân thân La Y vặn vẹo, giọng nói vô cùng tàn độc và lạnh lẽo:
- Mục Lương, ta nhớ kỹ ngươi rồi, chúng ta sẽ gặp lại lần nữa!
Vẻ mặt của Mục Lương không thay đổi, vươn tay nắm chặt phân thân của Hư Quỷ Hoàng.
- Phanh ~~~
Ngay sau đó, hắn ta nổ tung thành một mảnh hư khí, vừa định tản ra thoát đi thì đã bị không gian cắn nuốt hút vào.
Mục Lương khẽ thở ra một hơi, phạm vi xung quanh khôi phục lại sự an tĩnh, trong không khí vẫn còn lưu lại khí tức của Hư Quỷ.
Hắn tạo ra Lĩnh Vực Sinh Mệnh bao trùm toàn bộ căn cứ trung chuyển, tinh lọc khí tức Hư Quỷ.
- Cha ~~~
Linh Nhi ngọt ngào hô một tiếng, vỗ cánh bay đến trước mặt Mục Lương, sau đó giữ chặt cánh tay của anh, làm nũng hỏi:
- Cha, ta rất lợi hại phải không?
- Ừ, ngươi lợi hại nhất.
Mục Lương vươn tay xoa xoa đầu Tinh Linh Sinh Mệnh, trong đôi mắt thâm thúy tràn đầy tia cưng chiều.
- A cáp ~~~
Linh Nhi cười tươi như hoa, sau đó ngáp một cái, mềm mại nói:
- Cha, ta rời đi quá lâu rồi, phải trở về ngủ một lát.
- Tốt, Linh Nhi trở về trước đi.
Mục Lương vươn tay ngưng tụ một đoàn nguyên tố sinh mệnh rồi nhét vào trong lòng Tinh Linh Sinh Mệnh.
- Cảm ơn cha.
Đôi mắt như lục bảo thạch của Linh Nhi sáng lên, ôm lấy nguyên tố sinh mệnh tung tăng đi vào trong cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh.
Cô được sinh ra từ Trà Thụ Sinh Mệnh vương quốc Huyền Vũ, cho nên không thể rời đi lâu.
Mục Lương thu hồi ánh mắt, sau đó liếc nhìn đám người bên dưới, cơ thể chậm rãi rơi xuống đất.
- Bệ hạ vạn an.
Cường giả canh giữ tại căn cứ trung chuyển dồn dập hành lễ, bọn họ đều là người của vương quốc Huyền Vũ.
Mục Lương gật đầu một cái, phân phó:
- Ừm, ai có thương tích thì đi trị liệu, ai còn có thể hành động thì đi quét chiến trường, ưu tiên cứu trị người bị trọng thương.
- Vâng.
Người quản lý căn cứ trung chuyển cung kính hành lễ, mang theo cường giả còn có thể hành động đi quét tước chiến trường.
Mục Lương xoay người nhìn về phía Ôn Sa và Tố Cẩm cách đó không xa, cất bước đi tới gần hai người.
Giọng nói của Tố Cẩm hiền hòa:
- Mục Lương, đã lâu không gặp.
- Đã lâu không gặp, ngươi không có bị thương chứ?
Mục Lương quan tâm hỏi.
- Ta không sao, chỉ là tiêu hao quá lớn, nghỉ ngơi một hồi sẽ khỏe lại.
Tố Cẩm dịu dàng đáp, đôi mắt xanh nhìn chằm chằm Mục Lương không nháy một cái.
Ôn Sa hơi nhướng mày, nhìn dáng vẻ kia của Tố Cẩm, trong lòng cô đã hiểu rõ.
- Vậy là tốt rồi, ngươi nên nghỉ ngơi.
Mục Lương vươn tay ngưng tụ một đoàn nguyên tố sinh mệnh rồi vỗ vào trong cơ thể của cô ấy.
- A~~~
Cơ thể của Tố Cẩm run lên, nguyên tố sinh mệnh vừa nhập thể liền bắt đầu chữa thương, làm cho cơ thể gần như khô kiệt nhanh chóng khôi phục, sắc mặt của cô trở nên hồng hào hơn trông thấy.
Lúc này, Mục Lương mới nhìn về phía Ôn Sa, lưu ý đến tổn thương trên vai cô, hỏi:
- Ngươi bị hư khí cảm nhiễm, tại sao không dùng bí dược trị liệu?
Tố Cẩm giải thích:
- Cô ấy dùng rồi nhưng không có tác dụng, đây là hư khí của Hư Quỷ Hoàng, chỉ có thể tinh lọc một bộ phận, không cách nào dùng bí dược chữa khỏi được.
Mục Lương nhíu mày, lấy ra một chai bí dược từ trong không gian tùy thân rồi rót lên trên vết thương của Nữ vương Người Rắn.
- Tư lạp ~~~
Bí dược phủ lên vết thương nhưng không cách nào tinh lọc hết hư khí phía trên.
Ôn Sa nói không chút để ý:
- Không có việc gì, ta như vậy cũng không chết được…
- Ngươi bớt nói một chút đi.
Mục Lương đánh gãy lời cô với sắc mặt bình tĩnh.
- ...
Ôn Sa há miệng, có chút ủy khuất cắn môi dưới, nhìn nam nhân trước mặt với ánh mắt u oán.
Mục Lương vươn tay, đầu ngón tay có ánh sáng xanh hội tụ, không lâu sau, một giọt Nước Mắt Thiên Sứ trong suốt như ngọc lục bảo bản xuất hiện ở đầu ngón tay.
Anh nhìn về phía Nữ vương Người Rắn, đưa giọt Nước Mắt Thiên Sứ đến bên môi cô rồi nói:
- Uống nó.
Đây là một giọt Nước Mắt Thiên Sứ cấp 10, chắc có thể chữa trị cảm nhiễm của Nữ vương Người Rắn.