Mục Lương vung tay lên, khí tức hàn băng khuếch tán và đông lạnh đàn Hư Quỷ thành tượng băng, ngay sau đó tất cả tượng băng nổ tung thành mảnh vụn rơi đầy trời.
- Cộp cộp cộp ~~~
Anh tiếp tục đi vào sâu bên trong, nơi đó là chỗ ở trước đây của Long Chủ.
- Thú vị đấy.
Mục Lương dừng bước lại, trước mặt là một khối đá xanh bích khổng lồ, thoạt nhìn nó rất bình thường không có gì khác lạ.
Anh nhẹ nhàng bắn ngón tay tới trước, thạch bích lay động, nhanh chóng biến mất như hải thị thận lâu.
- Thủ thuật che mắt không tệ lắm, là năng lực của Giác Tỉnh Giả sao?
Mục Lương nhẹ giọng lẩm bẩm.
Đập vào trước mắt anh là một ngọn núi khổng lồ, chính giữa có một vết nứt lớn, bên trong đen nhánh không có chút ánh sáng.
- Có thứ gì đó vào được!?
Giọng nói tức giận lại bất lực truyền ra từ sâu bên trong vết nứt.
Mục Lương hơi nhướng mày, đây là một giọng nói xa lạ, nhưng khí tức bay ra từ sâu bên trong có chút quen thuộc.
- Hống hống hống ~~~
Tiếng rồng ngâm truyền ra, trên mặt Mục Lương hiện lên chút ý cười.
Anh cất bước đi vào trong vết nứt, càng đi sâu thì không gian lại càng trống trải, khí tức quen thuộc cũng trở nên rõ ràng hơn.
Tiếng bước chân ầm ĩ truyền ra từ chỗ sâu, vài tên hộ vệ mặc khôi giáp chạy ra, trên tay còn cầm trường mâu sắc bén.
Khi bọn hắn thấy rõ mặt của Mục Lương thì thần sắc trên mặt đều là sửng sốt, ngay sau đó là mừng rỡ như điên.
Một người vừa kinh ngạc vừa vui mừng reo lên:
- Là Huyền Vũ bệ hạ!
- Bệ hạ vạn an!
Những người còn lại đều cung kính hành lễ, trong giọng nói đều mang theo sự vui mừng.
Mục Lương ngước mắt hỏi:
- Cốc Chủ của các ngươi đâu?
- Cốc Chủ đại nhân ở tận cùng bên trong, ta mang bệ hạ đi vào.
Một tên hộ vệ vội vàng nói.
- Ừm, dẫn đường đi.
Mục Lương gật đầu một cái, chắp tay sau lưng đi tới trước.
Hắn được hộ vệ vây quanh đi đến chỗ sâu trong vết nứt, vừa lắng nghe chuyện phát sinh trong khoảng thời gian này.
- Hư Quỷ tới tập kích lúc nào?
Mục Lương nhàn nhạt hỏi.
- Mười ngày trước, mới vừa bắt đầu thì chỉ có mấy trăm con Hư Quỷ, Cốc Chủ dẫn dắt chúng ta nhanh chóng dọn dẹp sạch.
Trên mặt hộ vệ lộ ra biểu cảm đau đớn bi thương.
Một tên hộ vệ khác nói với giọng khàn khàn:
- Chỉ là không bao lâu lại xuất hiện thêm nhiều Hư Quỷ, Hư Quỷ Vương giai có ba con, sau đó còn có cả Hư Quỷ Thánh giai, chúng ta chống đỡ không nổi.....
Bọn hắn thậm chí không có thời gian phản ứng, đừng nói gì tới việc cầu cứu.
- May mắn nhờ có tiểu thư Đế Na dùng năng lực thức tỉnh cứu chúng ta, nếu không thì tất cả mọi người đều đã chết hết.
Một tên hộ vệ lớn tuổi nói bổ sung.
- Tiểu thư Đế Na?
Trong mắt của Mục Lương lộ ra thần sắc kinh ngạc.
- Vâng, đó là Giác Tỉnh Giả mà cốc chủ đại nhân cứu trở về từ Vùng Nước Mặn, cô ấy rất xinh đẹp.
Một tên hộ vệ khác gật đầu nhận đồng:
- Đúng vậy, tiểu thư Đế Na thật sự rất xinh đẹp, thỉnh thoảng cốc chủ đại nhân còn nhìn cô ấy đến thất thần.
Mục Lương chậm rãi gật đầu, trong tầm mắt đã thấy Long Chủ, còn có Vua Rồng Bay nằm bên cạnh.
Sâu trong vết nứt là một không gian khổng lồ, bên trong rất ít tia sáng, chỉ có hai đống lửa trại chiếu sáng xung quanh.
Mục Lương quét mắt nhìn một vòng, từng con Rồng Bay nằm sấp, phần lớn đều bị thương.
- Mục Lương các hạ.
Đôi mắt của Long Chủ sáng lên.
Vết thương trên người hắn rất nghiêm trọng, nửa người đều bị máu nhuộm đỏ, trên mặt không có chút huyết sắc nào, thoạt nhìn giống như là sắp chết tới nơi.
Bên cạnh nam nhân còn có một thiếu nữ với mái tóc ngắn màu xanh lục, cô ta có chút gầy yếu, thân cao một mét sáu cùng với làn da trắng nõn, cho người ta một loại cảm giác đụng vào là ngã.
Trực giác nói cho Mục Lương biết, người nữ nhân này chính là tiểu thư Đế Na trong miệng các hộ vệ.
- Huyền Vũ bệ hạ!
Không ít người nhận ra Mục Lương, tất cả đều cung kính hành lễ.
Mục Lương gật đầu đáp lại, quét nhìn đám người một chút, dân chúng bình thường không có bao nhiêu, phần lớn đều là cường giả có thực lực không tệ, bình tĩnh hỏi:
- Các hạ thoạt nhìn bị thương rất nặng, cần ta trợ giúp không?
- Cần.
Long Chủ đáp không chút do dự.
Mục Lương bình tĩnh gật đầu, cất bước đi tới trước, vươn tay ngưng tụ ra một đoàn nguyên tố sinh mệnh bao trùm ở trên người Long Chủ.
Đôi mắt màu xanh lục của Đế Na chớp chớp, tò mò quan sát Mục Lương.
- Hống hống hống ~~~
Rồng Bay Vương miễn cưỡng lên tinh thần, vươn đầu tới gần Mục Lương, yết hầu phát ra tiếng hô thấp.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Ngoan, chờ một chút ta trị liệu cho ngươi.
- Hống hống hống ~~~
Rồng Bay Vương nhân tính hóa gật đầu, đôi mắt to lớn nhìn chằm chằm Mục Lương không nháy một cái.
Long Chủ nhắm mắt lại, chân mày hắn vẫn luôn nhíu chặt dần giãn ra.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Đế Na, vết thương trên người Long Chủ được chữa khỏi với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
- Vậy là được rồi.
Mục Lương tiếp tục giơ tay lên, bao trùm nguyên tố sinh mệnh ở trên người Rồng Bay Vương .
- Hống hống hống ~~~
Rồng Bay Vương gầm nhẹ, vết thương trên người cũng cấp tốc khép lại, trạng thái tinh thần cũng chuyển biến tốt đẹp.
- Thật là lợi hại!
Đế Na kinh ngạc thốt lên.
Mục Lương nhìn cô ta một cái, đôi mắt thâm thúy giống như có thể nhìn thấu thiếu nữ khiến cô đỏ mặt quay sang chỗ khác, không dám nhìn thẳng nam nhân.
- Nàng ấy tên là Đế Na, là ta nhặt về.
Long Chủ nói với giọng khàn khàn.
Mục Lương gật đầu một cái, lấy ra mười mấy rương bí dược chữa thương từ trong không gian tùy thân, nhàn nhạt nói:
- Những thứ này đều là bí dược chữa thương, ai có thể cử động thì đi hỗ trợ trị liệu thương binh.
- Vâng!
Hộ vệ kích động lên tiếng, tiến lên tiếp nhận bí dược chữa thương rồi vội vàng đi hỗ trợ trị liệu thương binh còn lại.
Mục Lương nhìn về phía Long Chủ, hỏi:
- Hư Quỷ Thánh giai ở đâu?
- Không biết, các hạ tới đây không gặp phải nó sao?
Long Chủ kinh ngạc hỏi.
Mục Lương bình tĩnh lắc đầu:
- Không có.
- Có thể là nó đã rời đi rồi.
Đôi mắt của Long Chủ sáng lên.
Hư Quỷ Thánh giai không có ở đây nghĩa bọn họ có thể rời đi hang động, không cần phải trốn trong nơi này tiếp tục chờ chết nữa.
Mục Lương bình thản nói:
- Các ngươi dọn dẹp một chút theo ta trở về vương quốc Huyền Vũ, nơi đây không thích hợp để tiếp tục sinh sống nữa.
Long Chủ nghe vậy trầm mặc vài giây, cuối cùng vẫn là chậm rãi gật đầu:
- Ừm, ta thiếu các hạ một nhân tình.
Hắn không muốn để cho Cốc Phi Long cứ như vậy mà biến mất, huống chi ở đây còn có mấy ngàn người, hiện tại đều dựa vào hắn.
Mục Lương nhàn nhạt nói không chút để ý:
- Tùy ngươi thôi.
Long Chủ nói với giọng khàn khàn:
- Mục Lương các hạ, tình huống bên ngoài thế nào rồi?
Mục Lương lắc đầu, trầm giọng nói:
- Hư Quỷ Hoàng sắp thức tỉnh.
Long Chủ lại im lặng lần nữa, Hư Quỷ Thánh giai đã khiến Cốc Phi Long suýt nữa bị huỷ diệt hoàn toàn, nếu như Hư Quỷ Hoàng tỉnh lại, nhân loại nên làm thế nào để sinh tồn đây?
……….
P/s: hôm nay chương số đẹp, tặng các độc giả mã giảm 10% khi mua từ 50 chương, hiệu lực tới tháng 11/2023, code: 14858763.