Hư Quỷ Thánh giai ra tay công kích Cốc Phi Long khiến dân chúng trên đảo tử thương thảm trọng, chỉ có Kỵ Sĩ Rồng và một ít dân chúng còn sống sót, nhưng mà đại bộ phận đều bị trọng thương.
- Không chết là tốt rồi.
Ánh mắt của Mục Lương lóe lên.
Long Chủ không chết, như vậy Cốc Phi Long còn có cơ hội xây dựng lại.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:
- Mục Lương, muốn phái người đến đó giúp một tay không?
Mục Lương trầm tư một lúc rồi nói:
- Nếu quả thật là có Hư Quỷ Thánh giai, như vậy phái ai đi cũng không thích hợp.
- Đúng vậy.
Nguyệt Thấm Lan chớp đôi mắt màu xanh nước biển.
- Chỉ có thể là ta đi đến đó.
Mục Lương cười khổ một tiếng.
Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:
- Nhóm Tân Tây không có ở đây, bây giờ người có thể đánh thắng Hư Quỷ Thánh giai chỉ có một mình ngươi.
- Được rồi, vậy ta đi ra ngoài một chuyến.
Mục Lương nói xong thì đứng dậy.
Ba Phù ngoan ngoãn hỏi:
- Bệ hạ không ăn cơm trước à?
- Không được, các ngươi ăn đi.
Mục Lương bình thản nói.
Thời gian gấp rút, hắn sợ nếu trì hoãn thêm vài phút thì sẽ xảy ra chuyện bất ngờ, tốt nhất vẫn là mau chóng giải quyết Hư Quỷ Thánh giai cho thỏa đáng.
Ba Phù mềm mại nói:
- Vâng, bệ hạ vất vả rồi, vừa mới trở về lại phải đi ra ngoài lần nữa.
- Ta sẽ nhanh chóng trở lại.
Mục Lương bỏ lại một câu rồi biến mất ngay tại chỗ.
- Ông ~~~
Không gian dao động một chút, Ly Nguyệt và Nguyệt Thấm Lan đưa mắt nhìn nhau, hai người chỉ có thể cười trừ một tiếng.
Ba Phù thanh thúy nói:
- Không cần lo lắng, bệ hạ chắc chắn sẽ không có chuyện gì.
Ly Nguyệt lắc đầu, nhẹ giọng nói:
- Chúng ta không lo lắng Mục Lương, người nên lo lắng chính là lũ Hư Quỷ kia.
Hồ Tiên quyến rũ nói:
- Dựa vào thực lực của Mục Lương, chỉ cần không phải Hư Quỷ Hoàng thì những Hư Quỷ khác căn bản không thể làm hắn rơi một sợi tóc.
Các nàng không thể giúp đỡ Mục Lương, cũng chỉ có thể an ủi lẫn nhau.
- Ngươi nói không sai.
Nguyệt Thấm Di ưu nhã gật đầu.
- Được rồi, mọi người thu dọn một chút rồi chuẩn bị ăn cơm tối nào.
Nguyệt Thấm Lan vỗ tay một cái.
- Tốt ~~~
Đám người lên tiếng, trở về Thiên Điện tắm rửa thay quần áo, khi tất cả ngồi ở trong nhà ăn đã là nửa giờ sau.
Bên kia, Mục Lương rời đi vương quốc Huyền Vũ, thi triển năng lực cực tốc đi tới Cốc Phi Long.
Tốc độ phi hành của hắn rất nhanh, sau vài chục lần Nhảy Vọt Ám Ảnh đã cách kênh Sương Mù rất xa.
- Rào rào ~~~
Nước biển cuồn cuộn, vùng biển xung quanh đen kịt, có thể hình dung bằng câu vươn tay không thấy được năm ngón, bầu trời cũng tối đen như mực, không thấy ánh trăng cũng không thấy sao trời.
Mục Lương ngừng ở giữa không trung, sau khi điều chỉnh phương hướng thì lại thi triển năng lực đi đường với tốc độ cực nhanh.
Lấy tốc độ hiện tại của hắn, không cần nửa giờ là có thể đi tới Cốc Phi Long.
- Vù vù vù ~~~
Mục Lương giống như một mũi tên sắc bén xẹt qua bầu trời đêm lao về phía Cốc Phi Long.
Sau mười mấy phút, không gian bên ngoài Cốc Phi Long dao động một chút, Mục Lương đột ngột xuất hiện ở trên không trung.
- Hoa lạp lạp ~~~
Nước biển đánh vào đá ngầm, trong không khí còn có khí tức Hư Quỷ nồng nặc.
Phạm vi xung quanh tối đen như mực, không thể thấy rõ Cốc Phi Long ở nơi nào.
- Sáng Lấp Lánh.
Môi của Mục Lương khẽ nhếch, nguyên tố ánh sáng xung quanh cấp tốc hội tụ lại, đồng thời phát ra ánh sáng chói mắt.
- Ông ~~~
Qua thời gian mấy hơi thở, Cốc Phi Long bị tàn phá xuất hiện trong mắt Mục Lương .
Hải đảo nguyên bản khổng lồ lúc này có hai phần ba khu vực đều chìm trong nước biển, bộ phận ở trên mặt biển cũng là cảnh tượng hoang tàn.
Điều duy nhất không thay đổi chính là nơi đây vẫn không có màu xanh biếc, bây giờ bị Hư Quỷ "rửa sạch", bây giờ hải đảo này đã hoàn toàn biến thành vùng đất khô cằn, không có sự sống.
Ánh sáng xuất hiện đánh thức bầy Hư Quỷ trên đảo.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Mục Lương híp mắt nhìn lại, từng đôi mắt mang theo sự khát máu sáng lên, nhìn chằm chằm Mục Lương đột nhiên xuất hiện.
Hư Quỷ đông nghìn nghịt, đếm sơ qua có ít nhất mấy chục ngàn con, đa số là Hư Quỷ cấp thấp, chúng nó chồng chất lên nhau che kín cả mặt đất, thoạt nhìn khiến người ta tê cả da đầu.
Mục Lương nhìn quét một lần, rõ ràng cảm giác được có hơn mười đạo khí tức mạnh mẽ, tất cả đều thuộc về Hư Quỷ cấp cao.
Hắn nhàn nhạt lẩm bẩm:
- Tám con Hư Quỷ cấp 9, hai con Hư Quỷ Vương giai, một con Hư Quỷ Chí Tôn.
Mục Lương cau mày lại, anh lại dò xét toàn bộ khu vực một lần nhưng không tìm được Hư Quỷ Thánh giai.
- Hư Quỷ Thánh giai đang ở đâu?
Ánh mắt của anh lấp lóe.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Không có Hư Quỷ Thánh giai, lũ Hư Quỷ khác lại không đợi được, lập tức há miệng phun ra Hư Quỷ thổ tức.
Mục Lương lạnh lùng nhìn lại, Vặn Vẹo Không Gian xuất hiện trước mặt, thổ tức bắn tới đều bị ngăn trở.
Vo số Hư Quỷ thổ tức bắn về phía Mục Lương, ánh sáng đỏ ngòm chiếu rọi cả bầu trời.
Mục Lương thở ra một hơi, giơ tay lên tung ra một quyền.
- Răng rắc ~~~
Ngay sau đó, không gian trước mặt hắn nứt toác, một khe hở không gian lan tràn về phía bầy Hư Quỷ.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Đàn Hư Quỷ kêu rên liên hồi, Hư Quỷ thành đàn bị khe hở không gian xoắn nát, khí tức hôi thối khuếch tán ra.
Mục Lương không có dùng Vũ Trụ Họa Quyển, chỉ thi triển năng lực bình thường bắt đầu thanh lý Hư Quỷ.
- Ầm ầm ~~~
Bầu trời giáng xuống sấm sét dày đặc như mưa, bao trùm hơn phân nửa đảo nhỏ.
Sấm sét chiếu sáng hơn nửa bầu trời, ánh điện chói chang khiến người ta không mở mắt ra được.
Đàn Hư Quỷ kêu la thảm thiết, sấm sét xuyên thủng cơ thể chúng nó, còn chưa kịp lợi dụng năng lực khôi phục cơ thể thì đã bị vô số tia chớp đánh chết.
- Ầm ầm ~~~
Sấm sét như mưa giằng co mười phút, trong lúc đó thì Thánh Quang Lôi Phạt cũng không ngừng hạ xuống, kích sát từng con Hư Quỷ cấp cao.
Khi lôi điện tiêu tan thì đảo nhỏ vốn dĩ khô cằn biến đến càng thêm hoàng tàn.
Thi thể của Hư Quỷ nằm la liệt khắp nơi, tản ra mùi thịt khét, phạm vi xung quanh nhanh chóng trở nên an tĩnh lại.
- Phù ~~~
Mục Lương thở ra một hơi, bay vào sâu trong đảo nhỏ.
………..
- Cộp cộp ~
Mục Lương đáp xuống mặt đất khô cằn, thi thể Hư Quỷ xung quanh lập tức biến thành tro tàn bị gió thổi bay.
Anh đi từng bước một về phía trước, trên đảo yên tĩnh giống như chết, trong phạm vi ngàn mét không có Hư Quỷ sống sót.
Mục Lương thả cảm giác lực ra ngoài, tìm kiếm sinh mệnh còn sống sót.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Ở sâu trong đảo nhỏ truyền ra tiếng gầm gừ của Hư Quỷ, thành công hấp dẫn sự chú ý của anh.
Mục Lương cơ thể lóe lên rồi biến mất tại chỗ, sử dụng Nhảy Vọt Ám Ảnh đi tới sâu bên trong đảo nhỏ, nơi đó là nơi trung tâm của Cốc Phi Long.
- Ông ~~~
Anh vừa xuất hiện thì nguyên tố ánh sáng ngay lập tức tụ hội đến, chiếu sáng Cốc Phi Long đã biến thành phế tích.
Trong phế tích, Hư Quỷ thành đàn nằm sấp trên mặt đất, ánh sáng vừa xuất hiện nhanh chóng đánh thức chúng nó.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Đàn Hư Quỷ rít gào, Hư Quỷ còn lại đều thức tỉnh, cùng nhau rống to về phía Mục Lương.
- Câm miệng.
Mục Lương lạnh lùng lên tiếng, gợn sóng vô hình khuếch tán ra, nhanh chóng bao trùm bầy Hư Quỷ xung quanh.
Chỉ trong nháy mắt, phạm vi xung quanh trở nên yên lặng như tờ, đàn Hư Quỷ như bị ấn nút tạm dừng.