- Cộc cộc cộc ~~~
Lúc này, lại có tiếng gõ cửa vang lên.
Khóe môi của Nguyệt Thấm Lan cong lên, nói:
- Xem ra là cô ấy tới rồi.
- Vào đi.
Mục Lương cười một tiếng.
- Cọt kẹt ~~~
Cửa thư phòng bị đẩy ra, Ly Nguyệt đi vào thư phòng, đối diện tầm mắt của hai người, cô không khỏi dừng bước lại.
Nguyệt Thấm Lan trêu ghẹo hỏi:
- Làm sao vậy, không dám vào à?
- Không có.
Khuôn mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt ửng đỏ, bình tĩnh đi tới trước mặt hai người.
Nguyệt Thấm Lan lôi kéo tay của thiếu nữ, thuận miệng hỏi:
- Ngươi vừa đi đâu thế?
- Gặp Đế Na, hàn huyên vài câu với cô ấy.
Ly Nguyệt giải thích.
- Trò chuyện gì?
Mục Lương tò mò hỏi.
Đế Na mới vừa tới Trung Ương, hai người có gì để trò chuyện?
Ly Nguyệt thanh thúy nói:
- Cô ấy nói muốn cùng mọi người đối phó Hư Quỷ, hỏi ta có nơi nào có thể giúp đỡ hay không?
- Thực lực của cô ấy chỉ có cấp 3, có thể hỗ trợ được gì chứ?
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã vén lên sợi tóc mai.
Mục Lương suy nghĩ một chút, nói:
- Mặc dù thực lực của cô ấy yếu chút, nhưng năng lực thức tỉnh chế tạo huyễn cảnh lại có thể lừa gạt được cảm giác của Hư Quỷ Thánh giai.
- Lợi hại như vậy sao?
Đôi mắt xanh biển của Nguyệt Thấm Lan hơi trừng lớn, đáy mắt viết đầy thần sắc kinh ngạc.
- Ừm.
Mục Lương nhẹ nhàng gật đầu.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:
- Nếu như vậy thì chúng ta có thể bồi dưỡng một chút, sau này cô ấy ra chiến trường có thể chế tạo huyễn cảnh mê hoặc kẻ địch.
- Cô ấy không phải là người của vương quốc Huyền Vũ chúng ta.
Mục Lương nhắc nhở.
Nguyệt Thấm Lan thanh thúy nói:
- Cái này đơn giản thôi, ngươi thu Cốc Phi Long, như vậy cô ấy chính là người của vương quốc Huyền Vũ.
- ....
.
Khóe miệng của Mục Lương giật giật.
Nguyệt Thấm Lan nhìn Mục Lương, ưu nhã nói:
- Hiện tại, Cốc Phi Long đã bị phá hủy, đảo thì chìm hơn phân nửa, ngoại trừ ở lại vương quốc Huyền Vũ thì bọn hắn còn có thể đi nơi nào chứ?
Mục Lương chậm rãi gật đầu đáp:
- Nói thì nói như vậy, nhưng chuyện này cần phải xem Long Chủ có đồng ý hay không, nếu như hắn không muốn thì cũng chẳng ích gì.
- Ngươi có biện pháp làm cho hắn đồng ý, ta nói đúng không?
Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan hiện ra ý cười.
Mục Lương buồn cười nhìn nữ nhân, đúng là anh có rất nhiều biện pháp làm cho Long Chủ bằng lòng thuần phục vương quốc Huyền Vũ, chỉ là tất cả đều không tốt bằng đối phương tự nguyện.
- Nếu như ngươi không có cách, vậy thì ta có thể đi thuyết phục Long Chủ.
Nguyệt Thấm Lan buông xuống đôi chân dài ngồi bắt chéo.
- Không cần, chính hắn sẽ đồng ý.
Trong mắt của Mục Lương hiện lên vẻ tự tin.
Đúng như những gì Nguyệt Thấm Lan nói, Cốc Phi Long đã bị phá hủy, cộng thêm tộc nhân tử thương thảm trọng, đại lục cũ còn có vô số Hư Quỷ chực chờ, Long Chủ không có sự lựa chọn nào khác.
Lấy lực lượng vẫn còn tồn tại hiện giờ của Cốc Phi Long, đối phó với Hư Quỷ Vương giai cũng đã rất khó khăn rồi, chớ đừng nhắc tới có thể sẽ gặp phải Hư Quỷ thực lực Chí Tôn và Thánh giai.
Trừ phi Long Chủ muốn cho Cốc Phi Long hoàn toàn bị diệt vong, nếu không thì quyết định tốt nhất chính là ở lại vương quốc Huyền Vũ.
- Xem ra ngươi rất có tự tin.
Đôi mắt của Nguyệt Thấm Lan lấp loé .
- Chờ mà xem.
Mục Lương mỉm cười.
Anh cứu người của Cốc Phi Long, còn hỗ trợ trị liệu thương binh vô điều kiện, trong lòng Long Chủ hiểu rõ điều này có ý gì.
Nguyệt Thấm Lan không khỏi cảm thán:
- Ngươi có tính toán là tốt rồi, tương lai đối phó Hư Tộc, chúng ta phải chỉnh hợp tất cả lực lượng.
……..
Thiên Điện, Long Chủ đang khoanh chân ngồi ở trên giường, vận chuyển dược lực đi khắp cơ thể gia tăng tốc độ chữa thương.
Hắn muốn mau chóng khỏi hẳn, trong lòng gấp gáp muốn đi chém đầu Hư Quỷ.
Bên trong phòng rất an tĩnh, hắn đã khoanh chân ngồi gần hai giờ.
- Cộc cộc cộc ~~~
Đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên, cắt đứt trạng thái khôi phục của Long Chủ.
Hắn mở mắt ra, đáy mắt hiện lên vẻ bất mãn, lạnh lùng đáp:
- Vào đi.
- Cọt kẹt ~~~
Cửa phòng bị đẩy ra, Đế Na ló đầu vào, thấy Long Chủ quần áo chỉnh tề mới yên tâm đẩy cửa mà vào.
Long Chủ thấy là thiếu nữ tìm mình, sự không vui trong lòng lập tức bị quét sạch, Đế Na là ân nhân của Cốc Phi Long.
Nếu không nhờ có năng lực thức tỉnh của thiếu nữ thì rất có thể Cốc Phi Long đã bị cắt đứt truyền thừa rồi.
- Long Chủ đại nhân, ta có quấy rầy ngài không?
Đế Na chớp mắt hỏi.
- Không đâu, có chuyện gì thế?
Long Chủ chậm rãi thở ra một hơi, nhìn về phía thiếu nữ với ánh mắt bình tĩnh.
Tay nhỏ của Đế Na nắm bắt góc áo, khuôn mặt xinh xắn càng thêm trắng nõn, trên mặt lộ ra biểu cảm do do dự dự, không dám mở miệng.
Long Chủ nói với giọng khàn khàn:
- Có việc gì thì ngươi cứ nói thẳng.
Đế Na hít sâu một hơi, lấy dũng khí nói:
- Long Chủ đại nhân, vừa rồi ta đi tìm tiểu thư Ly Nguyệt, nói là muốn lưu lại nơi này để hỗ trợ đối phó Hư Quỷ.
Cô từng tận mắt thấy Hư Quỷ giết người, cha mẹ của cô cưỡi thuyền lớn cũng là bị Hư Quỷ công kích mới lật thuyền, tạo ra cừu hận không cách nào hóa giải.
Ánh mắt của Long Chủ trầm xuống, không nói lời nào, nhìn thiếu nữ.
Đế Na cúi đầu, nhỏ giọng nói:
- Nhưng tiểu thư Ly Nguyệt nói ta quá yếu, lại không phải là người của vương quốc Huyền Vũ cho nên không có cách khác mang ta huấn luyện và ra chiến trường.
Long Chủ chậm rãi nói:
- Ngươi muốn trở nên mạnh hơn?
Đế Na gật đầu thật mạnh, thấp giọng nói:
- Ta cũng muốn giết Hư Quỷ, báo thù cho cha và mẹ.
Long Chủ trầm mặc, qua một hồi lâu mới nói:
- Ngươi vốn không phải là người của Cốc Phi Long, hiện giờ có thể lựa chọn gia nhập vương quốc Huyền Vũ, năng lực thức tỉnh của ngươi rất mạnh, Mục Lương sẽ tiếp nhận ngươi.
- Ta rất mạnh sao?
Đôi mắt đẹp của Đế Na sáng lên.
Long Chủ trầm giọng trấn an:
- Ừm, ngươi chế tạo huyễn cảnh không bị Hư Quỷ Thánh giai phát hiện, đây là chuyện không có bao nhiêu người làm được.
Khuôn mặt xinh đẹp của Đế Na ửng đỏ, nhảy nhót nói:
- Ta quả nhiên không phải là phế vật.
Long Chủ gật đầu một cái, bình thản nói:
- Ngươi dĩ nhiên không phải là phế vật, nếu như không nhờ có ngươi hỗ trợ thì ta và toàn bộ người của Cốc Phi Long đã chết rồi.
Đế Na nghe vậy vội vàng lắc đầu, ngây thơ nói:
- Ta chỉ là chế tạo huyễn cảnh mà thôi, cũng là tự cứu lấy bản thân, người chân chính giúp đại nhân và mọi người sống sót chính là Mục Lương đại nhân.
Long Chủ im lặng nhìn thiếu nữ, đột nhiên hỏi:
- Ngươi rất thích Mục Lương à?
Gương mặt của Đế Na càng đỏ hơn, nhỏ giọng nói:
- Ngài ấy rất đẹp, tất cả mọi người đều thích nha.
Long Chủ nghe vậy không khỏi sờ cằm, chẳng lẽ bản thân hắn rất xấu sao?