Đế Na tiếp tục nói:
- Ta nghe nói đại nhân Mục Lương là một người tốt, cứu rất nhiều nhân loại, còn cho bọn hắn chỗ ở và thức ăn.
Long Chủ không cách nào phản bác, trong lòng cũng là thừa nhận Mục Lương rất tốt, nếu như không nhờ đối phương thì đại lục cũ đã tử thương rất nghiêm trọng, Hư Tộc cũng sẽ vì vậy mà càng lớn mạnh hơn, cũng vì có vương quốc Huyền Vũ mà hiện tại mọi người mới có thể ăn rau xanh và trái cây.
- Sau này ngươi có thể ở lại vương quốc Huyền Vũ, nơi đây rất tốt.
Long Chủ chậm rãi nói.
Đế Na tò mò hỏi:
- Long Chủ đại nhân thì sao?
Long Chủ lại trầm mặc lần nữa, rũ mắt không nhìn thiếu nữ.
- Long Chủ đại nhân không muốn ở lại sao?
Đế Na lại hỏi.
Cô giống như một cô công chúa không màng thế sự, nói chuyện rất thẳng thắn, hồn nhiên ngây thơ lại lương thiện.
Long Chủ thở dài một hơi, nói:
- Ta không biết, chờ giải quyết xong chuyện Hư Tộc rồi lại nói sau.
Hải đảo của Cốc Phi Long đã bị phá hủy, hắn muốn dẫn dắt tộc nhân trở về cũng không được, nơi đó đều là thi thể của Hư Quỷ, đảo nhỏ đã bị ô nhiễm, không thích hợp tiếp tục sinh sống.
Hắn cũng hiểu rõ Cốc Phi Long mang ơn Mục Lương, bây giờ Cốc Phi Long lại không thể trả lại phần ân tình này.
Đế Na ngây thơ nói:
- Ngài có thể ở lại vương quốc Huyền Vũ, đại nhân mạnh như vậy, nhất định đại nhân Mục Lương cũng sẽ nguyện ý tiếp nhận ngài nha.
Long Chủ ngước mắt lên, gằn từng chữ:
- Chuyện này không cần gấp gáp.
- Vâng.
Đế Na ngoan ngoãn gật đầu.
Cô tiến lên trước, thấp giọng hỏi:
- Ngài có đói bụng không?
Long Chủ liếc nhìn thiếu nữ, vạch trần cô:
- Là ngươi đói bụng đúng không?
Hai má của Đế Na đỏ lên, mắt đẹp chớp chớp mấy cái, nói:
- Chỉ có một chút thôi.
Long Chủ co giật khóe miệng, thở dài nói:
- Vừa rồi ăn cơm đến hiện tại chỉ qua ba giờ, mới đó mà ngươi đã đói bụng rồi?
Đế Na lẩm bẩm:
- Ta còn đang tuổi ăn tuổi lớn nha, hơn nữa đồ ăn ở đây rất tuyệt, trước đây ta chưa từng được ăn ngon như vậy.
Long Chủ gật đầu một cái, thiếu nữ xác thực vẫn còn đang phát triển chiều cao, cần phải ăn no mới được, nhìn thiếu nữ, nói:
- Ngươi có thể đi tìm tiểu hầu gái, các cô ấy sẽ chuẩn bị thức ăn cho ngươi.
- Ta không dám.
Đế Na cúi đầu, tay nhỏ nắm chặt.
- ....
Long Chủ co giật khóe miệng, bất đắc dĩ xuống giường đi ra ngoài.
Đế Na nhoẻn miệng cười, ngoan ngoãn đi theo Long Chủ.
- Cộp cộp cộp ~~~
Hai người đi tới chính sảnh, lúc này nhóm tiểu hầu gái đang tụ tập một chỗ giao lưu tâm đắc học được dạo gần đây.
Thanh Vụ nghe được tiếng bước chân nên quay đầu lại, ngây thơ hỏi:
- Chào buổi tối Long Chủ các hạ, tiểu thư Đế Na, xin hỏi có chuyện gì không?
Long Chủ dùng cằm ra hiệu về phía thiếu nữ tóc ngắn, nói thẳng:
- Cô ấy đói bụng, làm phiền các ngươi làm chút đồ ăn cho cô ấy.
- Đại nhân...
Đôi mắt của Đế Na trừng lớn, không ngờ Long Chủ lại nói thẳng thừng như vậy.
- Ha ha ha ~~~
Thanh Vụ nở nụ cười vui vẻ, thanh thúy nói:
- Vâng, tiểu thư Đế Na muốn ăn món gì nào?
Mục Lương dặn dò là phải chiêu đãi hai vị khách quý này thật tốt, chỉ cần không phải yêu cầu quá đáng thì đều có thể đáp ứng.
Đế Na cắn môi dưới, do dự một chút mới nói:
- Ta muốn ăn ngon, món gì cũng được.
- Ngươi có thích đồ ngọt không?
Thanh Vụ hỏi.
- Đồ ngọt sao, tất nhiên là thích rồi!
Đôi mắt của Đế Na lập tức sáng lên.
Tiểu Tử thanh thúy nói:
- Trong tủ lạnh còn có bánh ga-tô, lại nấu thêm một chén sủi cảo đi, như vậy được chứ?
- Vâng.
Thanh Vụ đáp một tiếng, xoay người muốn đi phòng bếp.
- Đại nhân Long Chủ cũng muốn ăn.
Đế Na vội vàng nói.
- Ta...
Long Chủ vừa định nói không cần, nhưng lại đối diện với đôi mắt đầy khát khao của thiếu nữ, không thể làm gì khác hơn là gật đầu một cách cứng ngắt.
Hắn có chút dở khóc dở cười, đại khái hiểu được ẩn ý trong ánh mắt của thiếu nữ.
Đại khái là cô ngượng ngùng ngồi ăn một mình, cho nên muốn có thêm người ngồi cạnh.
- Vâng.
Thanh Vụ cười đáp một tiếng, xoay người đi phòng bếp.
Ngón tay của Long Chủ giật giật, rất muốn cốc đầu thiếu nữ một cái, nhưng nghĩ đến sức lực của mình, một cái cốc đầu sợ là có thể khiến cô ấy bất tỉnh.
Trong lòng Đế Na vui mừng, tò mò tiến lên trước nói chuyện phiếm với đám người Tiểu Tử.
- Ha ha ha ~~~
Không trong chốc lát, trong chính sảnh vang lên tiếng cười như chuông bạc của các thiếu nữ.
Ánh mắt của Long Chủ lóe lên, Đế Na rất thích hợp sinh sống ở khu vực Trung Ương.
- Ầm ầm ~~~
Ở sâu bên trong đại lục cũ, trong dãy núi lớn hoang vu trải dài liên miên, mặt đất đột nhiên chấn động, không hề có bất cứ dấu hiệu báo trước nào.
Quần sơn lay động, từng khe nứt to lớn hiện lên trên vỏ núi, vô số tảng đá từ trên cao lăn xuống.
Không lâu sau, từng ngọn núi cao sụp đổ, quần sơn bị san bằng thành bình địa.
- Vù vù vù ~~~
Xa xa, Hư Quỷ thành đàn chạy như điên tới gần, mặt đất nơi vốn dĩ là quần sơn nứt ra, từng luồng hư khí dũng mãnh ùa vào sâu trong lòng đất.
Toàn bộ quá trình giằng co nửa giờ, mấy trăm ngàn con Hư Quỷ hóa thành hư khí ồ ạt chui vào lòng đất, cơn địa chấn cũng lắng xuống.
- Ông ~~~
Bên trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một bóng hình màu đen có chiều cao bằng người trưởng thành, ngũ quan trên mặt cũng giống như một người thường, chỉ khác ở chỗ là cơ thể của người này là một mảnh đen nhánh.
Lại gần nhìn kỹ thì bóng đen kia như là một con rối, dưới làn da bóng loáng là hư khí lưu động.
- Bộ phân thân này mạnh hơn trước nhiều.
Bóng đen cong môi cười, đôi mắt màu đỏ ngòm lóe lên tia sáng u tối.
Hắn là bộ phân thân thứ hai của Hư Quỷ Hoàng, thực lực mạnh hơn so với bộ phân thân thứ nhất, thực lực bằng hai phần ba bản thể.
- Đùng ~~~
Phân thân La Y nắm tay thành quyền, cả người tản ra cảm giác mạnh mẽ.
Hắn ta thuận tay vung ra một quyền, lập tức mang theo từng đợt tiếng xé gió, ngay sau đó vung quyền lần nữa, hư khí ngưng thật thành dáng dấp quả đấm nhằm phía mặt đất xa xa.
- Ầm ầm ~~~
Mặt đất rung động, khu vực bị nắm tay hư khí đánh trúng biến thành một cái hố sâu.
- Rất tốt.
Phân thân La Y nhếch miệng cười, quay đầu nhìn đường chân trời xa xa, nơi đó là phương hướng của Vùng Nước Mặn, lộ ra một nụ cười ác liệt:
- Trước khi bản thể thức tỉnh, hãy để ta vui đùa với các ngươi một chút.
Hắn ta đã biết sự tồn tại của mảnh đại lục khác từ Vua Hư Quỷ, nó nằm ở bên kia kênh Sương Mù, nhân loại tại đó còn nhiều hơn nhân loại ở mảnh đại lục dưới chân này.
- Tất cả đều đáng chết.
Giọng nói của phân thân La Y lạnh lẽo, tràn ngập sát ý và oán hận.