Già Lạc kinh ngạc thốt lên:
- Linh khí cao cấp Siêu Đẳng, cái này là cho ta sao?
- Ừm, nó chắc sẽ dùng tốt hơn so với mấy thanh kiếm mà ngươi thường sử dụng, thử một chút xem thế nào.
Mục Lương nhàn nhạt nói.
Già Lạc nghe vậy lấy trường kiếm ra khỏi hộp, thuận tay vung một chút, âm thanh mũi kiếm phá không trong trẻo không gì sánh được, khiến người ta sởn tóc gáy.
- Kiếm tốt.
Cô không nhịn được lên tiếng thán phục.
Mục Lương hơi nâng cằm lên:
- Nhìn xem hai thanh kiếm còn lại có hợp tay hay không?!
- Vâng.
Già Lạc vội vã mở ra hai hộp lưu ly khác, bên trong là hai thanh trường kiếm với màu sắc khác nhau.
Thanh trường kiếm thứ hai có màu xanh băng, tản ra khí tức giá rét thấu xương, thân kiếm đầy hoa văn băng tuyết tinh mịn, giống như một kiện tác phẩm nghệ thuật.
Thanh trường kiếm thứ ba có màu tím, thân kiếm đồng dạng có thật nhiều văn lộ hình sấm sét, là thanh kiếm nhẹ nhất trong ba thanh kiếm, mỗi một lần vung lên đều nhanh không để lại hình bóng.
- Cả ba thanh kiếm này rõ ràng đều là linh khí cao cấp Siêu Đẳng, ngài thật sự muốn đưa chúng nó cho ta sao?
Già Lạc giật mình nhìn về phía Mục Lương.
Dựa vào năng lực bây giờ của cô là không có cách nào tự chế tạo ra linh khí cao cấp Siêu Đẳng.
Mục Lương bình tĩnh đáp:
- Ừm, ta thuận tay chế tạo lúc buồn chán thôi, vừa rồi nhìn thấy vũ khí của ngươi, ta mới nhớ tới còn có ba thanh kiếm này.
……….
- ...
Già Lạc nhìn ba thanh trường kiếm trước mặt, bên tai vang lên lời nói vừa rồi của Mục Lương, không nhịn được rơi vào trong im lặng.
- Có chuyện gì vậy?
Mục Lương kinh ngạc hơi nhướng mày.
Anh suy nghĩ một chút hỏi:
- Không thích à?
Già Lạc thu hồi ba thanh kiếm của mình, lấy ra ba thanh kiếm trong hộp lưu ly rồi treo ở bên hông.
Cô ngước mắt đối diện với Mục Lương, lúc này trong đôi mắt đen nhánh của đối phương đang hiện lên ý cười, cô nói với giọng điệu buồn bã:
- Bệ hạ, lần sau đừng lại dùng câu "thuận tay chế tạo", nó rất là đả kích người khác.
Mục Lương buồn cười nói:
- Nhưng lúc ta chế tạo ba thanh kiếm này chỉ mất năm giờ mà thôi.
- ....
Già Lạc lại rơi vào im lặng lần nữa, chế tạo ba kiện linh khí cao cấp Siêu Đẳng phẩm chỉ mất năm giờ đồng hồ?
Cô chế tạo một thanh linh khí cao cấp bình thường nhanh nhất cũng cần nửa ngày, chớ đừng nhắc tới là linh khí cao cấp Siêu Đẳng.
Không chỉ riêng Già Lạc im lặng, mấy người Long Chủ đứng ngoài quan sát hết thảy cũng không nói hồi lâu.
Long Chủ rất nóng mắt, ba kiện linh khí cao cấp cứ như vậy mà thuận tay cho đi?
- Mục Lương các hạ, ngài còn dư thừa kiện linh khí cao cấp nào không?
Hắn không nhịn được hỏi.
Mục Lương liếc nhìn đối phương, nhàn nhạt đáp:
- Còn, có chuyện gì vậy?
- Cái này...
Long Chủ mỉm cười một cách xấu hổ.
Hắn do dự một chút, cuối cùng vẫn là mặt dày hỏi:
- Ta cũng cần linh khí cao cấp.
Mục Lương bình tĩnh đáp:
- Các hạ không phải là người của vương quốc Huyền Vũ, nếu như cần linh khí cao cấp thì có thể bỏ tiền mua.
Chuyện này tuyệt đối không thể đáp ứng, nếu không có một lần thì chắc chắn sẽ có lần nữa.
Long Chủ co giật khóe miệng, hiện tại hắn có thể hình dung bằng nghèo đến không có nhà ở, làm sao mua được linh khí cao cấp do vương quốc Huyền Vũ sản xuất chứ.
Trong đầu hắn hiện lên một ý niệm, có phải chỉ cần mình gia nhập vương quốc Huyền Vũ là có thể được miễn phí toàn bộ linh khí cao cấp hay không?
Long Chủ nhanh chóng đánh mất ý niệm này, chí ít thì bây giờ không thể nói được.
- Hống hống hống ~~~
Vua Rồng Bay gầm nhẹ một tiếng, quơ quơ đầu về phía Mục Lương.
- Ngươi muốn mượn à?
Trong mắt của Mục Lương lóe lên ý cười.
- Hống hống hống ~~~
Vua Rồng Bay nhân tính hóa gật đầu một cái, gầm nhẹ vài tiếng lần nữa, trong đôi mắt thú to lớn tràn đầy sự chờ mong.
- ....
Long Chủ co giật khóe miệng, từ sau lần Vua Rồng Bay tới vương quốc Huyền Vũ chữa thương, nó ngày càng gần gũi với Mục Lương hơn, Mục Lương mới giống như chủ nhân, mà hắn chỉ là một người mượn dùng.
Mục Lương nghĩ sẽ có người mở miệng mượn, nhưng không ngờ đó lại là Vua Rồng Bay, anh ngước mắt nhìn Long Chủ, nhàn nhạt hỏi:
- Ngươi cần mượn sao?
Long Chủ há miệng, cuối cùng vẫn là mặt dày gật đầu:
- Cần.
- Được thôi, cho ngươi mượn một thanh vũ khí.
Mục Lương khẽ lật tay một cái, lấy ra một cây rìu cán dài từ trong không gian tùy thân.
Long Chủ vừa nhìn thấy cây rìu thì đôi mắt lập tức sáng ngời, rìu chiến đấu cán dài toàn thân đen như mực, lưỡi rìu tản ra tia sáng lạnh lẽo cho người ta một loại cảm giác có thể bổ ra núi lớn.
Già Lạc nhìn thoáng qua, kinh ngạc nói:
- Đây là linh khí cao cấp Siêu Đẳng, ngươi dùng mai của Rùa Phá Núi để chế tạo à?
- Ừm.
Mục Lương bình tĩnh gật đầu.
Rùa Phá Núi vừa sinh ra chính là hung thú cấp 5, sau khi trưởng thành nhất định là hung thú cấp 8, mai rùa cứng rắn có thể từ từ cắt rời đá lớn, đây cũng là nguyên nhân có cái tên Rùa Phá Núi.
Ánh mắt của Long Chủ lập tức trở nên nóng rực, cầm lấy cây rìu cán dài rồi vung vài cái, yêu thích không buông tay.
Già Lạc nói với giọng điệu u oán:
- Đừng nói với ta là kiện linh khí này cũng do bệ hạ thuận tay chế tạo đấy?
- Ừm, ngươi đoán đúng rồi.
Mục Lương cười một tiếng.
- ....
Già Lạc ngậm miệng, hỏi nữa chính là tự đả kích bản thân.
Mục Lương nhìn về phía Long Chủ, nói:
- Tạm thời ta cho ngươi mượn dùng tạm thanh Rìu Phá Núi này, nếu như làm mất vậy thì lấy Vua Rồng Bay tới gán nợ.
Yết hầu của Long Chủ nhấp nhô, nghiêng đầu liếc nhìn Vua Rồng Bay, đối diện với đôi mắt thú to lớn của nó, không nhịn được tự chủ mà gật đầu.
- Hống hống hống ~~~
Vua Rồng Bay ngẩng đầu lên, lộ ra hai hàm răng sắc bén, giống như đang phát tiết sự không vui trong lòng.
Long Chủ không lay động, ôm lấy Rìu Phá Núi tiếp tục làm quen với vũ khí mới.
- Không sao, ngươi theo ta ăn ngon uống sướng.
Đáy mắt của Mục Lương hiện lên ý cười, giơ tay lên vỗ vỗ đầu của Vua Rồng Bay.
- Hống hống hống ~~~
Vua Rồng Bay gầm nhẹ một tiếng, vô cùng thân thiết dùng đầu cọ tay anh.
Già Lạc cắt đứt hai người, hỏi:
- Bệ hạ, nhóm của Cầm Vũ không trở lại sao?
Mục Lương ngước mắt đáp:
- Không phải, giờ này chắc các cô ấy cũng sắp đến rồi.
Từ lúc xác định tin tức có mấy triệu con Hư Quỷ đang tiến về vương quốc Huyền Vũ là chân thực, Mục Lương cũng đã phân phó người đi truyền tin tức tới thuộc hạ ở đại lục cũ là trước khi trời sáng phải trở lại nơi này.
Còn về phần các đại thành ở đại lục cũ, hiện tại cũng đã bắt đầu rút lui quy mô lớn, Hư Quỷ Hoàng gần thức tỉnh, đại chiến sắp tới, bọn hắn ở lại nơi đó chỉ là chịu chết.
Cũng chính bởi vì số người rút lui quá nhiều, Mộc Phân Thân phải ở lại đại lục cũ, đề phòng phân thân của Hư Quỷ Hoàng xuất hiện.
Trừ cái đó ra thì cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh ở đại lục cũ cũng cần Mộc Phân Thân bảo vệ, hắn không cách nào bứt ra trở về đây được.