Đám người Tân Tây và Cầm Vũ sẽ đi qua Cửa Không Gian Truyền Tống trở về đây, thuyền chiến đấu thì lưu lại đại lục cũ, hỗ trợ người rút lui khỏi các toà thành.
- Vậy là tốt rồi.
Già Lạc chậm rãi gật đầu. .
Tân Tây là cường giả Thánh giai, có bà ấy hỗ trợ đối phó Hư Quỷ, vương quốc Huyền Vũ có thể nhẹ nhàng hơn không ít.
- Ôn Sa cũng quay về rồi.
Mục Lương nhàn nhạt lên tiếng.
Già Lạc kinh ngạc hỏi:
- Ôn Sa, Nữ Vương tộc Người Rắn của vương quốc Cát à?
Cô chưa từng gặp qua Ôn Sa, chỉ là nghe tiểu hầu gái nhắc tới.
- Ừm.
Mục Lương lên tiếng.
Già Lạc đột nhiên nói:
- Trời tối rồi.
- Đúng vậy.
Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, lúc này vương quốc Huyền Vũ vẫn là ban ngày, đó là bởi vì Trà Thụ Sinh Mệnh đã hủy bỏ đêm tối hôm nay.
Bầu trời bên ngoài kênh Sương Mù đã sớm là một màu đen kịt.
Vương quốc Huyền Vũ vẫn duy trì ban ngày là để cho dân chúng thuận tiện rút lui vào hầm trú ẩn, đồng thời cũng là để thuận tiện chiến đấu với Hư Quỷ.
- Chúng ta đã về rồi.
Mấy giọng nói trong trẻo vang lên.
Mục Lương quay đầu nhìn lại, thấy đám người Cầm Vũ, Tân Tây, Ôn Sa đi lên tường thành, từ trên mặt các cô có thể nhìn thấy sự mệt mỏi sâu đậm.
- Vất vả cho các ngươi rồi.
Mục Lương đi tới nghênh đón.
- Bệ hạ vạn an.
Bọn họ chỉnh tề giơ tay nghiêm chào.
- Miễn lễ.
Mục Lương vung tay lên, mảng lớn nguyên tố sinh mệnh bay ra, bao bọc lấy mọi người.
- Anh ~~~
Bởi vì quá thoải mái, đám người Cầm Vũ không khỏi phát ra một tiếng ưm thật thấp .
- Cảm ơn bệ hạ.
Cầm Vũ đỏ mặt hành lễ.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Còn có chút thời gian, mọi người nghỉ ngơi một lúc đi.
- Vâng.
Các cô giơ tay nghiêm chào, khoanh chân ngồi xuống điều chỉnh cơ thể.
Tân Tây ngước mắt nhìn về phía Mục Lương, miệng giật giật không nói lời nào.
Mục Lương vừa nhìn thoáng qua đã thấy rõ tâm tư của bà, vì vậy lấy ra một vò rượu từ bên trong không gian tùy thân.
Đôi mắt của Tân Tây lập tức sáng ngời, nhìn chằm chằm bình rượu trong tay hắn.
- Ngươi sẽ không say chứ?
Mục Lương trầm giọng hỏi.
Chỉ một cái liếc mắt là anh biết Tân Tây muốn uống rượu, dù sao thì trước đây anh đã dùng rượu để bà ấy rời đi Thánh Thành.
- Ta chỉ uống một hớp thôi.
Tân Tây bảo đảm.
- Vậy được rồi.
Mục Lương khẽ vung tay lên, vò rượu nhẹ nhàng bay tới trước mặt Tân Tây.
Tân Tây nôn nóng mở nắp vò rượu, ngẩng đầu uống một hớp lớn, trên mặt lộ ra biểu cảm thỏa mãn, nếp nhăn cũng giãn ra.
Bà còn muốn uống thêm một ngụm nữa, nhưng đối diện với ánh mắt thâm thúy của Mục Lương thì đành phải nhịn lại, đóng nắp bình rượu rồi thu vào bên trong ma cụ không gian.
………
Vùng Nước Mặn, tầng mây vừa dày vừa nặng che chắn ánh trăng, trời đất đều tối đen như mực, vươn tay không thấy được năm ngón.
- Ục ục ục ~~~
Sâu bên trong Vùng Nước Mặn, đáy biển vốn dĩ bình tĩnh đột nhiên chấn động, từng khe nứt to lớn đột ngột xuất hiện, lượng lớn bọt khí cuồn cuộn dâng lên.
Nước biển chấn động, dần dần hình thành một vòng xoáy, từng tia hư khí bơi lại từ bốn phương tám hướng.
Đáy biển không có ánh sáng, hư khí và nước biển đan xen vào nhau, bị vòng xoáy mang về phía tận đáy.
Nửa giờ sau, vòng xoáy to lớn biến mất, cơn địa chấn cũng ngừng lại.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Ở trong tiếng cười quái dị, bóng người đen nhánh phá đất chui lên, lao về phía mặt biển.
- Rào rào ~~~
Bọt nước văng khắp nơi, bóng đen nổi bồng bềnh giữa không trung.
- Bộ phân thân thứ ba này mạnh hơn nhiều.
Phân thân La Y hoạt động các đốt ngón tay.
Trên mặt nó là ngũ quan tinh xảo, ngoại trừ màu da không giống nhân loại thì những phương diện khác đều giống hệt.
Đôi mắt hẹp dài màu đỏ ngòm của phân thân La Y tỏa sáng, trên làn da đen nhánh xuất hiện vô số văn lộ màu máu, cộng thêm cho hắn vài phần cảm giác yêu dị.
Nó nhếch miệng cười, giọng nói hung dữ:
- Mục Lương, để xem lần này là ai mạnh hơn ai?
- Ông ~~~
Phân thân La Y nhìn về phía kênh Sương Mù, vương quốc Huyền Vũ ở nơi đó.
- Ta tới đây.
Nó bước tới trước, cơ thể hóa thành một vệt sáng màu đỏ sậm bay về phía kênh Sương Mù.
Bên trên Thiên Cức Quan, Mục Lương đang nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên mở mắt ra, tâm thần có một chút chấn động.
Anh chậm rãi đứng lên, khẽ nhíu mày nhìn chăm chú vào bóng đêm đen nhánh bên ngoài biên giới Huyền Vũ.
Ôn Sa đứng canh gác bên cạnh cũng đã nhận ra cái gì đó, hỏi:
- Mục Lương các hạ, có chuyện gì vậy?
- Ta cảm giác có một lượng lớn hư khí đang đi tới đây, xem ra bộ phân thân thứ ba của La Y đã ra đời.
Mục Lương trầm giọng đáp.
Ôn Sa nghe vậy, sắc mặt của cô lập tức trở nên ngưng trọng, cường giả như Mục Lương, bất luận dự cảm gì thì cũng không phải là cảm giác giả.
- Có phải bộ phân thân thứ ba còn mạnh hơn hai bộ phân thân trước đó không?
Cô hỏi với vẻ mặt ngưng trọng.
- Có lẽ vậy.
Mục Lương đáp, trong giọng nói vẫn bình tĩnh không chút gợn sóng.
Ôn Sa nghiêng đầu nhìn gò má của anh, không nhịn được hỏi:
- Dựa vào thực lực của các hạ, có nắm chắc phần thắng không?
- Chỉ là phân thân mà thôi, không cần lo lắng.
Mục Lương nhàn nhạt nói.
Đôi mắt đẹp của Ôn Sa sáng lên vài phần, gật đầu nói:
- Có những lời này của các hạ thì ta an tâm rồi.
Mục Lương nhìn nàng một cái, hỏi:
- Ngươi vốn dĩ rất lo lắng sao?
Ôn Sa nhàn nhạt gật đầu, đáp:
- Ta không hiểu biết nhiều về Hư Quỷ Hoàng, căn cứ vào thực lực của bộ phân thân thứ nhất, cho dù ta không bị thương thì cũng không thắng được hắn, đối thủ như vậy tự nhiên sẽ khiến ta cảm thấy lo lắng rồi.
……….
Mục Lương lý giải gật đầu, bình tĩnh nói:
- Thực lực của Hư Quỷ Hoàng phân thân đúng là rất mạnh, nhưng phân thân cuối cùng cũng chỉ là phân thân mà thôi.
- Vậy nếu như là bản thể Hư Quỷ Hoàng thì sao?
Ôn Sa ngước mắt hỏi.
Mục Lương im lặng vài giây, sau đó gằn từng chữ:
- Ta sẽ không thua.
Anh sẽ không thua, cũng không thể thua, phía sau là cả vương quốc Huyền Vũ, nếu anh thua thì hết thảy sẽ tan biến.
Trong lòng Ôn Sa rung động, nhìn Mục Lương tự tin, tâm thần hoảng hốt một giây, người nam nhân trước mắt khiến cô không tự chủ được mà muốn quan tâm.
- Ngươi đang suy nghĩ gì thế?
Mục Lương đột nhiên hỏi.
Ôn Sa phục hồi tinh thần lại, ánh mắt lấp lóe, đáp:
- Không có gì.
- Các tổn thương trên người khôi phục thế nào?
Mục Lương đổi chủ đề.
Ôn Sa nhẹ giọng nói:
- Đã khỏi hẳn rồi.
- Ừm, cái này cho ngươi.
Mục Lương vươn tay ra, lòng bàn tay ngưng tụ một cụm bào tử màu đỏ.
- Đây là cái gì vậy?
Ôn Sa kinh ngạc hỏi.
- Bào tử của Nấm Kỳ Huyễn.
Mục Lương nhàn nhạt đáp.