Một đại lục không người có thể làm rất nhiều chuyện, ví dụ như tiến hành trồng trọt, chăn nuôi quy mô lớn gì gì đó, có cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh, làm những thứ này không khó.
- Cũng đúng.
Kim Phượng hơi nhướng mày.
Trong lòng cô đã quyết định, nếu như Mục Lương nguyện ý thu lưu dân chúng thành Phượng, thế thì cô không cần thiết trở về đại lục cũ, ở lại vương quốc Huyền Vũ vượt qua quãng đời còn lại cũng là lựa chọn rất tốt.
- Nhưng nếu ở lại vương quốc Huyền Vũ thì ta có thể làm gì bây giờ?
Kim Phượng chớp mắt trầm tư.
Tố Cẩm cũng đang suy nghĩ, nếu như cô ở lại vương quốc Huyền Vũ, Mục Lương có chuyện gì cần cô làm không?
Cô muốn ở bên cạnh Mục Lương, dù cho không có chuyện gì làm thì cô cũng nguyện ý giúp việc vặt trong cung điện.
Bạch Ngọc đứng xa xa nhìn thấy ánh mắt thất thần của đại nhân nhà mình, biết cô ấy lại bắt đầu ảo tưởng.
- Ai~ Thành Tấn Nguyên mất thì mất đi, nếu không thì còn phải bắt ta quản lý.
Cô u oán thở dài một tiếng.
Xa xa, Nguyệt Thấm Lan đang sắp xếp người thanh lý chiến trường, đồng thời liên lạc mỗi toà Vệ Thành, phân phó mọi người toàn lực thanh lý Hư Quỷ còn lại trong vương quốc.
- Không biết đại lục cũ còn Hư Quỷ xuất thế hay không?
Nguyệt Thấm Di đột nhiên nói một câu.
Nguyệt Thấm Lan nghe vậy hơi khựng lại, nói:
- Tối nay hỏi Mục Lương xem sao, bảo hắn dò hỏi Hư Quỷ Hoàng.
Nguyệt Thấm Di liếc nhìn em gái, buồn cười nói:
- Ngươi cho rằng Hư Quỷ Hoàng sẽ nói thật à?
Nguyệt Thấm Lan nhún vai nói:
- Có Mục Lương ở đây, hắn nhất định phải nói thật.
- Cũng đúng.
Nguyệt Thấm Di cười một tiếng.
Nguyệt Thấm Lan nói với giọng điệu nghiêm túc:
- Nhưng dù đại lục cũ còn Hư Quỷ thì thế nào chứ, sắp xếp người đi quét sạch là tốt rồi, chỉ cần Hư Quỷ Hoàng chết thì chuyện còn lại không quan trọng.
- Đúng vậy.
Nguyệt Thấm Di lại gật đầu lần nữa, nhìn về phía Vùng Nước Mặn, nói:
- Chờ chiến sự kết thúc, phải mở tiệc rượu đáp tạ mới được, còn phải xây dựng lại biên giới.
- Ừm, Thiên Cức Quan và bến tàu cũng phải được xây lại.
Nguyệt Thấm Lan nghe tới đây cảm thấy có chút nhức đầu, chưa gì mà lượng công việc đã gia tăng rồi.
Nguyệt Thấm Di nhắc nhở:
- Những việc này không vội, trợ cấp người chết, đáp tạ các cường giả của mỗi đại vương quốc quan trọng hơn, cái này có lợi cho danh tiếng của vương quốc Huyền Vũ.
- Ừm, ta biết, chờ khi nào có danh sách thống kê thương vong thì ta sẽ lập tức an bài.
Nguyệt Thấm Lan thở dài nói.
Cuộc chiến này quá khốc liệt, binh sĩ chết đi đã hơn mười mấy ngàn, còn có cường giả đến từ các đại vương quốc, công tác thống kê sẽ càng thêm phiền phức.
Nguyệt Thấm Di nhẹ giọng nói:
- Tiệc rượu đáp tạ nhanh nhất cũng phải tới nửa tháng sau mới cử hành, không cần gấp.
Ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan lóe lên, nhẹ giọng nói:
- Trừ cái đó ra thì còn có lễ truy điệu, xây dựng lăng viên liệt sĩ...
Những việc này đều đã được thảo luận trước khi khai chiến, Mục Lương có viết bản kế hoạch cặn kẽ, sau khi chiến thắng sẽ có rất nhiều chuyện cần làm, không thể bỏ qua.
- Hết thảy đã được sắp xếp, chỉ còn chờ Mục Lương kết thúc chiến đấu với Hư Quỷ Hoàng.
Nguyệt Thấm Di nhìn về phía Vùng Nước Mặn, Lĩnh Vực Hư Quỷ Hoàng vẫn vắt ngang trên không trung.
- Mục Lương sẽ chiến thắng.
Nguyệt Thấm Lan nói với giọng chắc chắn.
Nguyệt Thấm Di gật đầu nhận đồng không chút hoài nghi:
- Đương nhiên rồi, hắn chính là Mục Lương, chủ nhân của vương quốc Huyền Vũ.
Hai chị em nhìn nhau, trên mặt đều có nụ cười.
Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía Mộc Phân Thân, hắn vẫn nhìn về phía Vùng Nước Mặn, không có ý định ra tay.
Đây cũng là nguyên nhân khiến hai chị em an lòng, Mộc Phân Thân không có ra tay, nghĩa là Mục Lương bản thể rất mạnh, hoàn toàn có thể đối phó Hư Quỷ Hoàng, nếu không Mộc Phân Thân đã sớm tiến lên hỗ trợ rồi.
- Thật hy vọng trận chiến này mau chóng kết thúc.
Nguyệt Thấm Di nhẹ giọng mở miệng.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:
- Chỉ cần Mục Lương không có việc gì là tốt rồi, nhanh hay chậm đều không quan trọng!
……….
- Ầm ầm ~~~
Bầu trời Vùng Nước Mặn hiện lên một chùm sáng màu vàng chói mắt.
Ngay sau đó, hơn ngàn cột Lôi Phạt Thần Thánh ngút trời đánh xuống, đánh vào bên trên Lĩnh Vực Hư Quỷ Hoàng đen nhánh.
Trong Lĩnh Vực Hư Quỷ Hoàng, sắc mặt của La Y khó coi, vừa phải mệt mỏi ứng đối công kích của Mục Lương vừa phải phân tâm ổn định Lĩnh Vực Hư Quỷ Hoàng, tránh việc bị Lôi Phạt Thần Thánh đánh tan.
- Từ bỏ chống cự đi.
Trong mắt của Mục Lương tràn đầy vẻ tìm tòi nghiên cứu.
Anh bắt đầu chậm rãi gia tăng lực nắm tay, đè đánh Hư Quỷ Hoàng, làm cho La Y khổ không thể tả.
- Nằm mơ đi!
La Y hừ lạnh một tiếng, cơ thể phồng to như bóng bay, thực lực cũng dần tăng lên.
Mục Lương híp mắt lại, đây là bí pháp của Hư Tộc sao?
Anh khẽ lật tay một cái, thần văn Pháp Tắc Thổ xuất hiện lần nữa, ngay sau đó bên trong Lĩnh Vực Hư Quỷ Hoàng đột nhiên xuất hiện lượng lớn đất đá, giống như sao băng đập về phía Hư Quỷ Hoàng.
- Hưu hưu hưu ~~~
Tốc độ rơi đập của đất đá rất nhanh, đồng thời cải biến trọng lực xung quanh, điều này làm cho hành động của Hư Quỷ Hoàng như là ở trong vũng bùn đi về phía trước.
- Đáng chết!
La Y rống giận, lại thi triển bí pháp lần nữa, điều này làm cho cả người hắn tỏa ra ánh sáng đỏ ngòm, tản mát ra khí tức càng thêm bức người.
Hắn ta chống chọi ảnh hưởng của trọng lực, mở miệng phun ra từng đạo thổ tức màu máu đỏ, đánh nát toàn bộ đất đá giáng xuống.
Đất đá mà Pháp Tắc Thổ ngưng tụ ra không phải là đất đá thông thường, cái này là sự uy hiếp to lớn đối với Hư Quỷ Hoàng.
- Ầm ầm ~~~
Ở trong tiếng nổ mạnh liên tiếp, La Y tránh thoát sự ảnh hưởng của trọng lực, khởi xướng tiến công Mục Lương lần nữa.
- Vẫn muốn tiếp tục à?
Mục Lương hờ hững lên tiếng, hơi chuyển động suy nghĩ để thi triển năng lực Pháp Tắc Thổ, khống chế đất đá ngưng tụ thành hình người.
Ngón tay anh nhẹ nhàng cử động, đất đá ngưng tụ thành con rối rồi lao về phía Hư Quỷ Hoàng, đại chiến với đối phương bằng từng cú đấm thấu thịt.
Trên mặt La Y lộ ra biểu cảm khó có thể tin, chỉ là con rối ngưng tụ từ đất đá mà đã có chiến lực cao cường như vậy, rốt cuộc thực lực của Mục Lương đã đến trình độ nào rồi?
- Chẳng lẽ hắn ta đã bước vào Đế cấp?
Con ngươi của La Y co rút lại, trong lòng nhanh chóng có đáp án.
Hư Quỷ Hoàng đã là thực lực nửa bước Đế cấp, sự tồn tại mạnh hơn hắn tự nhiên là Đế cấp, hơn nữa còn là cường giả Đế cấp đầu tiên của đại lục cũ.
La Y không nhịn được trầm giọng hỏi:
- Ngươi đã bước vào Đế cấp?
Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, nhàn nhạt đáp:
- Đế cấp? Chắc vậy đi.
Hắn không biết bây giờ thực lực của mình đã đến cảnh giới gì, nhưng Rùa Đen tiến hóa đến cấp 13, thực lực tương đương với Đế cấp.
Là chủ nhân của Rùa Đen, sau khi cơ thể trải qua lần cường hóa này, tin chắc thực lực của hắn sẽ không thua kém Đế cấp.