Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 379 - Chương 3025 - Hư Quỷ Hoàng Bị Tiêu Diệt, Đại Chiến Kết Thúc.

Chương 3025 - Hư Quỷ Hoàng Bị Tiêu Diệt, Đại Chiến Kết Thúc.
Chương 3025 - Hư Quỷ Hoàng Bị Tiêu Diệt, Đại Chiến Kết Thúc.

Mục Lương nổi bồng bềnh giữa không trung, mắt lạnh nói:

- Đến đây đi, trận chiến cuối cùng.

- Ta muốn giết chết ngươi!

Quanh thân La Y dâng lên hư khí màu máu đỏ ngập trời.

Ngay sau đó hắn ta thay đổi phương hướng, trong chớp mắt đã bay ra xa mấy ngàn mét.

- ....

Khóe mắt của Mục Lương co giật một cái, ngoài miệng nói muốn giết chết hắn, kết quả giây kế tiếp đã quay đầu bỏ chạy?

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Khuôn mặt của La Y trầm như nước, trong giọng nói tràn đầy sự chế nhạo:

- Ai muốn tử chiến với ngươi chứ, chờ ta khôi phục thực lực rồi lại cắn nuốt hết nhân loại trên mảnh đại lục khác, lúc đó lại tới tìm ngươi tính sổ.

Hư Quỷ Hoàng biết đại thế của mình đã mất, hắn bị thương nặng đã không có khả năng tái chiến, quyết định sáng suốt nhất chính là chạy trốn, chỉ cần hắn sống sót thì vẫn còn có khả năng phục thù.

- Ta nhất định sẽ bước vào Đế cấp.

La Y nghiến răng nghiến lợi, thi triển toàn lực chạy trối chết.

- Vậy sao, nhưng thật đáng tiếc, ngươi không có cơ hội đó.

Giọng nói nhàn nhạt của Mục Lương vang lên phía sau Hư Quỷ Hoàng.

La Y sợ hết hồn, kinh hãi quay đầu nhìn ra sau lưng, Mục Lương đã đuổi kịp hắn, dáng vẻ nhàn nhã như là đi tản bộ.

Trong lòng hắn trầm xuống, tâm trạng tuyệt vọng xông lên đầu.

Mục Lương nói với vẻ mặt hài hước:

- Đường đường là Hư Quỷ Hoàng, đánh không lại liền bỏ chạy, thật là quá mất mặt.

- Câm miệng!

La Y rống giận rồi vung tay ra, một vệt nguyệt nha màu máu đỏ bổ về phía Mục Lương, sau đó hắn tăng tốc thoát đi mà không quay đầu lại.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, không gian trước mặt vặn vẹo, cắn nuốt nguyệt nha màu máu đỏ, bước về phía trước một bước, cơ thể lập tức biến mất tại chỗ.

Chớp mắt một cái, Mục Lương đã xuất hiện ở trước mặt Hư Quỷ Hoàng, giơ tay lên vỗ vào đầu đối phương.

- Phanh ~~~

Đầu của Hư Quỷ Hoàng lập tức nổ bể, hư khí màu máu đỏ tràn ra bốn phương tám hướng rồi tiếp tục thoát đi.

- Ồ? Nhược điểm không phải ở phần đầu sao?

Mục Lương hơi nhướng mày, anh vốn dĩ tưởng rằng nhược điểm của Hư Quỷ Hoàng giống với Hư Quỷ còn lại, hiện tại xem ra là không phải.

Đổi thành Hư Quỷ khác, bị đánh nát đầu là chắc chắn phải chết, đây cũng là nhược điểm của Hư Tộc.

La Y âm thầm đắc ý, phân hoá cơ thể thành ngàn vạn sợi hư khí, chỉ cần có một sợi thoát đi, như vậy hắn ta sẽ không cần phải chết, sẽ có cơ hội trốn đi tu dưỡng cơ thể, chờ đến khi khôi phục đến trạng thái đỉnh phong thì lại xuất hiện lần nữa.

Đây là năng lực thiên phú của Hư Quỷ Hoàng, cũng là một trong những nguyên nhân làm cho hắn ta bất tử ở mười ngàn năm trước.

- Mười ngàn năm trước không ai có thể giết chết ta, hiện tại cho dù là cường giả Đế cấp thì cũng không được!

Hắn ta âm thầm khoái chí.

Mục Lương quét mắt hư khí bay tứ tán, hơi chuyển động suy nghĩ, lạnh giọng mở miệng:

- Trấn Thiên Địa.

- Ông ~~~

Gợn sóng vô hình khuếch tán ra, chẳng mấy chốc đã bao phủ phạm vi hơn năm ngàn mét.

Nước biển ngừng sôi trào, không khí đông lại, hết thảy đều giống như là bị ấn nút tạm dừng.

Hư khí màu máu đỏ ngưng kết trên không trung, không cách nào di động thêm một milimet.

- Cộp cộp cộp ~~~

Mục Lương bình tĩnh bước đi trên không trung, nhìn chăm chú vào trăm ngàn tia hư khí màu máu đỏ, đạm mạc nói:

- Ta đã nói rồi, ngươi trốn không thoát đâu.

La Y tuyệt vọng, hắn ta không cách nào khống chế hư khí tràn ra ngoài, càng không biện pháp tránh thoát ràng buộc của "Trấn Thiên Địa".

Nếu như là Hư Quỷ Hoàng thời kỳ toàn thịnh thì còn có một tia cơ hội thoát đi, nhưng bây giờ hắn bị Mục Lương trọng thương, thực lực chưa tới một phần mười, muốn chạy trốn là chuyện không có khả năng.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, hư khí màu máu đỏ xung quanh nhanh chóng ngưng tụ lại, cuối cùng co cụm thành một quả cầu đỏ lơ lửng ở trước mặt hắn.

- Buông ta ra!

Quả cầu màu máu đỏ ngưng tụ thành khuôn mặt của La Y, trong mắt hắn ta lộ sát ý nhìn chằm chằm Mục Lương.

Mục Lương hờ hững nói:

- Chết đến nơi mà còn mạnh miệng.

Lòng bàn tay của anh ngưng tụ nguyên tố Sinh Mệnh, hình thành một ngọn lửa màu xanh lục đậm, đây là thứ có sức uy hiếp cực lớn đối với Hư Quỷ.

- Không, buông ta ra!

La Y hoảng sợ hét lên, giùng giằng muốn tránh thoát ràng buộc.

Mục Lương không nói tiếng nào, dùng ngọn lửa bao trùm quả cầu màu máu đỏ ở bên trong, chậm rãi đốt cháy hư khí.

- A.. A.. A.. ~~~

La Y kêu la thê lương thảm thiết, rõ ràng cảm nhận được bản thân đang dần dần biến mất, thực lực cũng từ nửa bước Đế cấp rơi xuống, sợ hãi chiếm giữ toàn bộ tâm thần hắn ta.

Mục Lương hờ hững nhìn hết thảy, không có dự định ngừng tay.

La Y thét chói tai:

- Buông tha ta đi, ta nguyện ý trở thành người hầu của ngươi!

- Đại lục cũ còn Hư Quỷ nào không?

Mục Lương bình tĩnh hỏi.

La Y sốt ruột hô:

- Ngươi thả ta ra, ta sẽ nói cho ngươi biết.

- Ngươi không có tư cách cò kè mặc cả.

Mục Lương lạnh lùng nói.

Ngọn lửa trong tay anh ngày càng đậm, nguyên tố Sinh Mệnh nồng nặc phá hủy hư khí màu máu đỏ.

- Ta nói, ta nói! Đại lục cũ đã không còn Hư Quỷ, mau thả ta ra!

La Y hoảng sợ thốt lên, khẩn cầu Mục Lương tha hắn một mạng.

Lần đại chiến này hắn ta ôm quyết tâm bất tử bất diệt mà tới, toàn bộ Hư Quỷ ở đại lục cũ đều bị hắn ta triệu tập đến vương quốc Huyền Vũ, dự định sau khi phá hủy vương quốc Huyền Vũ thì mang theo con dân quét ngang đại lục mới, giải quyết tất cả Nhân Loại.

- Thật sao, thế thì ngươi đã vô dụng rồi, Hư Tộc vẫn nên bị diệt tuyệt là tốt nhất.

Mục Lương gằn từng câu từng chữ.

- Đừng, hãy thả ta ra, van ngươi!

Hư Quỷ Hoàng hoảng sợ hô to.

Mục Lương không lay động, biến ngọn lửa lớn hơn gấp hai, tăng nhanh tốc độ luyện hóa Hư Quỷ Hoàng.

Quả cầu hư khí màu máu đỏ đã co lại gấp đôi, khí tức của Hư Quỷ Hoàng dần trở nên nhỏ yếu.

- Không, không, không ta không muốn chết!

Khuôn mặt của La Y vặn vẹo, không ngừng gào rống giận dữ.

- Tan biến đi.

Mục Lương đạm mạc lên tiếng.

- A a a~~~~

Trong ánh mắt oán độc và không cam lòng của La Y, ngọn lửa màu xanh lục hoàn toàn luyện hóa quả cầu hư khí màu máu đỏ, cuối cùng chỉ còn lại một luồng khói nhẹ.

- Kết thúc rồi.

Mục Lương nhìn bàn tay trống rỗng, nhẹ giọng lẩm bẩm.

……..

Thiên Cức Quan, Hồ Tiên dựa vào tường thành, đôi mắt đẹp trông về Vùng Nước Mặn phía xa, nhẹ giọng mở miệng:

- Chiến đấu còn chưa kết thúc sao....?

Già Lạc cất bước đi tới, thanh thúy nói:

- Cuộc chiến giữa các cường giả mức độ này sẽ không kết thúc nhanh như vậy đâu.

- Cũng đúng, không biết bây giờ Mục Lương mạnh bao nhiêu rồi?

Lỗ tai hồ ly của Hồ Tiên run lên, hai tay nâng cằm thở dài một tiếng.

Ánh mắt của Già Lạc lấp lóe, ưu nhã nói:

- Mục Lương bệ hạ mạnh đến mức nào thì ta cũng không biết được.

Hồ Tiên liếc nhìn người bên cạnh, quyến rũ hỏi:

- Thương thế của ngươi thế nào rồi?

- Không có gì đáng ngại, uống nước sinh mệnh, hiện tại đã gần như khỏi hẳn.

Già Lạc nói xong thì ngồi xuống, lấy ra ba thanh trường kiếm treo bên hông, bắt đầu tỉ mỉ chà lau thân kiếm.

Cô bị thương rất nghiêm trọng trong trận chiến này, cơ thể bị hao tổn tương đối nghiêm trọng, sau khi uống nước Sinh Mệnh thì phần lớn tiêu hao của cơ thể đều khôi phục lại.

- Vậy là tốt rồi.

Hồ Tiên chậm rãi gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment