Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 380 - Chương 3026 - Ngươi Không Ngây Thơ Như Ta Nghĩ

Chương 3026 - Ngươi Không Ngây Thơ Như Ta Nghĩ
Chương 3026 - Ngươi Không Ngây Thơ Như Ta Nghĩ

- Tiểu thư Vưu Phi Nhi, trận chiến này đã kết thúc, có thể bán ma lực ma dược khôi phục cho ta sao?

Giọng nói khàn khàn vang lên, hấp dẫn lực chú ý của Hồ Tiên và Già Lạc.

Cô gái đuôi hồ ly nhìn lại, mới phát hiện là tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư đang nói chuyện với Vưu Phi Nhi, dáng vẻ thận trọng kia khiến người ta không nhịn được ghé mắt.

Vưu Phi Nhi chống nạnh, khẽ hất hàm nói:

- Không được, ma dược này rất đắt, dùng rất nhiều dược liệu trân quý.

Trong đôi mắt của tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư hiện ra ý cười, nói với giọng điệu nghiêm túc :

- Tiểu thư Vưu Phi Nhi yên tâm, ta đã từng là tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư, tinh thạch ma thú vẫn còn rất nhiều.

Đôi mắt màu vàng óng của Vưu Phi Nhi chớp chớp, trên mặt lộ vẻ hồ nghi, nói:

- Không đúng, ta nghe nhóm Tiểu Tử nói qua, chẳng phải Mục Lương đã bảo Hiệp Hội Ma Pháp Sư giao hết toàn bộ tinh thạch ma thú rồi sao?

- Khụ khụ, cái này à...?

Tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư nghe vậy, sắc mặt lão cứng đờ, ho nhẹ hai tiếng nói:

- Đúng vậy, tinh thạch ma thú trong kho đều đã giao lên rồi, đây là vốn riêng của ta, chỉ còn có một ít thôi.

Vưu Phi Nhi híp mắt nhìn lão giả, trong miệng "chậc chậc" không ngừng.

Tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư nói với giọng điệu nghiêm túc :

- Ta chỉ mua ba phần thôi, tiểu thư Vưu Phi Nhi bán cho ta đi.

Trước khi lão bị Vua Hư Quỷ trọng thương thì thấy Vưu Phi Nhi đã chế tạo thêm ba phần ma dược khôi phục, lão còn chưa có cơ hội ăn thì Mộc Phân Thân đã giải quyết hết Hư Quỷ còn lại rồi.

Vưu Phi Nhi khó hiểu hỏi:

- Vì sao ngươi cần phải mua ma dược khôi phục chứ, hiện tại lại không cần chiến đấu mất mạng rồi mà?

- Ta muốn phòng ngừa sau này đột nhiên cần dùng đến mà ngươi lại không ở bên cạnh.

Tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư giải thích.

Trên thực tế, sau khi hắn dùng ma dược khôi phục ma lực này, không chỉ tốc độ khôi phục ma lực của bản thân nhanh hơn mà nó còn trợ giúp gia tăng thực lực.

Trong trận chiến đấu này, tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư đã uống ma dược khôi phục bốn lần, sử dụng ma pháp cấm chú cường độ cao rồi lại dùng ma dược khôi phục, thực lực của hắn bao gồm tinh thần lực đều được gia tăng về chất.

Đôi mắt màu vàng kim của Vưu Phi Nhi đảo một vòng, thanh thúy nói:

- Ta không thể tùy tiện bán ma dược được, đây là quy định của vương quốc Huyền Vũ, cá nhân không thể tự ý bán dược phẩm nha.

- Thật sao?

Tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư sửng sốt, vương quốc Huyền Vũ còn có quy định này?

Hắn ở lại vương quốc Huyền Vũ không lâu lắm, không quá hiểu rõ hiến pháp vương quốc Huyền Vũ, tự nhiên là không biết quy định về việc bán dược phẩm.

- Đương nhiên là thật rồi.

Vưu Phi Nhi trợn trắng mắt.

Giọng nói của cô nghiêm túc :

- Nếu ngươi thật sự cần loại ma dược này thì có thể nói chuyện với bệ hạ nha, bệ hạ gật đầu thì ta mới có thể bán cho ngươi.

Tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư im lặng, bởi vì không muốn thương lượng với Mục Lương cho nên lão mới tìm Vưu Phi Nhi, không ngờ vương quốc Huyền Vũ lại còn có hạn chế đối với việc mua bán ma dược, lão chớp mắt, thấp giọng nói:

- Vậy nếu như ngươi lén bán cho ta thì sao, ngươi không nói ta cũng không nói, sẽ không ai biết.

Vưu Phi Nhi mở to đôi mắt màu vàng óng, chống nạnh nói:

- Ngươi muốn phạm pháp phải không, nếu làm cho Mục Lương biết thì ngươi sẽ phải ăn cơm tù mười mấy năm.

- ..

Tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư co giật khóe miệng.

Lão có chút cạn lời, đã nói là lén giao dịch rồi, làm sao Mục Lương lại biết chứ.

Trong mắt của Vưu Phi Nhi lóe lên một tia giảo hoạt, hất cằm dạy dỗ:

- Chúng ta phải làm tấm gương tốt, sao có thể phạm pháp được!

Tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư giơ tay lên bày ra dáng bẻ đầu hàng, nói:

- Ta biết rồi, ta sẽ đi gặp Mục Lương các hạ nói chuyện này.

- Vậy mới đúng chứ.

Lúc này, Vưu Phi Nhi mới hài lòng gật đầu, lộ ra biểu cảm ngươi rất thức thời.

- ...

Tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư nghẹn lời không biết nói cái gì cho phải.

Hồ Tiên và Già Lạc nhìn xem từ đầu đến đuôi, hai người liếc nhìn nhau, trong mắt đều có ý cười, biết Vưu Phi Nhi không muốn bán cho đối phương.

Già Lạc nhàn nhạt nói:

- Văn bản có quy định rõ ràng, ma dược và bí dược không thể lén lút giao dịch, tính toán của lão nhất định sẽ thất bại.

Hồ Tiên bình tĩnh nói:

- Hơn nữa đây không phải là ma dược thông thường, coi như muốn giao dịch thì giá cả cũng sẽ không thấp.

Đây là ma dược có thể làm cho Ma Pháp Sư Thánh giai nhanh chóng khôi phục ma lực, đặt ở bên ngoài đều là trân bảo có tiền mà không mua được, làm sao có thể để lão hớt tay trên chứ.

Tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư cũng biết điểm này cho nên mới lén lút giao dịch với Vưu Phi Nhi, chỉ là không ngờ cô ấy lại "khó chơi" như thế.

- Ai~

Lão thở dài một tiếng, chắp tay sau lưng rời đi.

Đáy mắt của Vưu Phi Nhi hiện lên một tia sáng, yêu kiều hừ một tiếng, bĩu môi lẩm bẩm :

- Ta lại không phải là đồ ngốc, đừng có hòng mà lừa phỉnh ta.

Cô ngước mắt nhìn về phía Hồ Tiên, tung ta tung tăng chạy tới.

- Xem ra ngươi còn rất thông minh.

Hồ Tiên khen ngợi một câu.

Vưu Phi Nhi hất cằm lên, kiêu ngạo nói:

- Đó là chuyện đương nhiên rồi, ta không phải là đứa trẻ ba tuổi nha!

Hồ Tiên không nhịn được cong môi cười một chút, nói:

- Việc này ngươi nên nói một tiếng với Mục Lương.

Vưu Phi Nhi gật đầu, thanh thúy nói:

- Ta cảm thấy Mục Lương có thể lợi dụng loại ma dược này để giữ lão nhân kia ở lại vương quốc Huyền Vũ.

Hồ Tiên giơ tay gõ nhẹ vào đầu thiếu nữ một cái, buồn cười nói:

- Dù gì thì hắn cũng là tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư, ngươi cứ kêu ông lão như thế thật quá thất lễ.

Vưu Phi Nhi bĩu môi, lẩm bẩm:

- Hắn muốn lừa phỉnh ta, ta gọi hắn là lão đầu cũng không quá phận.

Hồ Tiên cười lắc đầu, nói:

- Còn về việc có khiến hắn ở lại vương quốc Huyền Vũ hay không thì phải xem ý của Mục Lương thế nào đã.

- E là hắn sẽ không đồng ý đâu, Hiệp Hội Ma Pháp Sư tồn tại nhiều năm như vậy, làm sao lão nhân kia sẽ nguyện ý buông tha nó chứ.

Vưu Phi Nhi lắc đầu nói.

Già Lạc nhàn nhạt lên tiếng :

- Việc này không nhất định, thân phận tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư cùng với việc để hắn lưu lại vương quốc Huyền Vũ cũng không xung đột nhau.

Vưu Phi Nhi chớp mắt, chợt nói:

- Cũng đúng ha, hắn vừa có thể tiếp tục làm tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư vừa là người của vương quốc Huyền Vũ.

- Nếu như vậy, sau này Hiệp Hội Ma Pháp Sư chính là thế lực của vương quốc Huyền Vũ rồi!

Đôi mắt đẹp của Hồ Tiên sáng lên, nói vậy Mục Lương sẽ cảm thấy rất hứng thú.

- Đúng vậy, chúng ta phải nắm lấy lão nhân kia!

Đôi mắt của Vưu Phi Nhi sáng ngời.

Hồ Tiên dở khóc dở cười, trêu chọc :

- Ngươi không ngây thơ như ta nghĩ.

Vưu Phi Nhi trợn trắng mắt, ngây thơ nói:

- Chị Hồ Tiên, ta vẫn luôn rất đơn thuần nha.

- Ha ha ha ~~~

Hồ Tiên và Già Lạc không nhịn được bật cười.

Bình Luận (0)
Comment