Trong bao gia vị bột của mì ăn liền hương lạt thì lại bỏ thêm quả cay, đồng dạng là phơi khô rồi mài thành bột.
Chế tạo bao gia vị bột của mì ăn liền không khó, chế tạo bao rau xanh cũng rất đơn giản, chỉ cần nấu chín phơi khô rau xanh rồi đóng gói vào túi là được.
Mỗi một đạo trình tự làm việc này kết hợp lại với nhau, cuối cùng tạo nên vị ngon của mì ăn liền.
- Thành phẩm nằm ở đâu?
Mục Lương bình thản hỏi.
Người quản lý cung kính trả lời:
- Hồi bệ hạ, ở trong phòng kho sát vách ạ.
- Dẫn đường đi.
Mục Lương nhàn nhạt nói.
- Vâng.
Người quản lý đi trước dẫn đường, rời khỏi phân xưởng sản xuất đi tới kho hàng nằm bên cạnh.
Nguyệt Thấm Lan vừa đi vào trong kho hàng, lập tức cảm thấy lỗ chân lông toàn thân đều trở nên khô thoáng.
- Thật khô ráo.
Cô nhẹ giọng mở miệng.
Người quản lý giải thích:
- Thư ký đại nhân, kho hàng cần tạo hoàn cảnh có lợi cho việc lưu trữ mì ăn liền, vì vậy độ ẩm trong này sẽ bảo trì ở mức rất thấp, tránh việc mì ăn liền bị ẩm mốc.
- Ta hiểu.
Nguyệt Thấm Lan bình tĩnh gật đầu.
Mục Lương nhẹ gật đầu, mì ăn liền được đựng trong túi giấy, độ kín không bằng túi ni lông ở kiếp trước, nếu như không chú ý độ ẩm thì sẽ dễ dàng làm cho vắt mì bị ẩm mốc.
Kho hàng rất lớn, trên từng dãy kệ hàng chất đầy mì ăn liền được đóng gói hoàn chỉnh, nhìn một vòng thì phát hiện kho hàng đã sắp bị chất đầy.
Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:
- Sắp không có chỗ chứa rồi.
- Việc này không cần lo lắng, mì ăn liền ở đây sẽ được chở đi vào buổi chiều, đưa đến mỗi toà Vệ Thành và Thành Buôn Bán, còn có một ít đơn đặt hàng của các vương quốc khác.
Người quản lý giải thích.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:
- Ừm, mì ăn liền thì không sợ không bán đi được.
Cô từng nghe Hồ Tiên nói qua, nhu cầu mì ăn liền của các vương quốc đã là cung không đủ cầu, cho nên sản xuất mì ăn liền bao nhiêu thì đều có thể bán sạch.
- Đúng vậy.
Người quản lý cười ha ha.
Mục Lương quay đầu hỏi:
- Khi nào thì nghiên cứu ra mì ăn liền khẩu vị mới?
- Bệ hạ, nhanh nhất cũng phải đợi đến ba ngày sau, mì ăn liền mới cần ngó sen tươi, mà hiện tại ngó sen vẫn chưa được giao tới.
Người quản lý giải thích.
- Ừm, mau chóng đưa vào sản xuất hàng loạt đi.
Mục Lương thuận miệng dặn một câu.
- Vâng.
Người quản lý cung kính hành lễ.
………
Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía người quản lý, lạnh nhạt nói:
- Ngươi chuẩn bị một chút, ta muốn kiểm tra chất lượng sản phẩm ngẫu nhiên.
Người quản lý nghe vậy lộ ra biểu cảm nghiêm túc, cung kính nói:
- Vâng, mời đại nhân nói.
Nguyệt Thấm Lan quay đầu nhìn về phía Mục Lương, ánh mắt cô mang theo thần sắc dò hỏi.
- Ngươi tới đi.
Mục Lương thuận miệng nói.
- Được.
Nguyệt Thấm Lan khẽ gật đầu, nhìn về phía người quản lý, giơ tay lên chỉ vào một chỗ trên kệ hàng, nói:
- Lấy một gói mì từ trong rương thứ tư ở kệ hàng thứ ba của dãy thứ nhất.
- Vâng.
Người quản lý nhanh chóng hành động, nhanh chóng đặt mì ăn liền lên trên chiếc bàn gần đoàn người.
Nguyệt Thấm Lan tiếp tục nói:
- Kệ hàng thứ nhất tại dãy thứ năm, rương thứ năm, thứ bảy và thứ mười hai, mỗi rương lấy ra một bao mì ăn liền.
Người quản lý lại nhanh chóng hành động, từng bao mì ăn liền bị lấy ra và đặt lên trên bàn.
Ly Nguyệt đã lấy ra nồi lẩu tự sôi, bắt đầu nấu nước.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã chỉ thêm:
- Kệ hàng thứ năm dãy thứ mười hai, rương thứ tám, thứ chín và thứ hai mươi bốn, mỗi rương cũng lấy một bao mì ăn liền đi.
Người quản lý nghe theo, chẳng mấy chốc thì trên bàn đã chất đầy mì ăn liền, vị nguyên bản và ba loại mùi vị mới đều có đủ.
- Ục ục ục ~~~
Nước trong nồi đã sôi trào, Ly Nguyệt bắt đầu nấu mì ăn, chẳng mấy chốc thì mùi thơm của mì ăn liền lan tỏa ra xung quanh.
Động tác của cô gái tóc trắng rất nhanh, chỉ mất vài phút thì một chén mì ăn liền đã được nấu xong.
- Bệ hạ, nếm thử một chút đi.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
Mục Lương nghe vậy cầm đũa lên, lần lượt thưởng thức mỗi chén mì một chút, thần sắc trên mặt không có biến hóa.
Người quản lý khẩn trương nhìn chăm chú, rất sợ vẻ mặt của Mục Lương thay đổi, như vậy hắn sẽ phải gặp tai ương.
- Oạch ~~~
Mục Lương đặt đũa xuống, lau miệng bằng khăn giấy do cô gái tóc trắng đưa tới, gật đầu nói:
- Mùi vị không tệ, tính là hợp cách.
- Phù ~~~
Người quản lý nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, trên mặt hiện ra ý cười, nói:
- Xin bệ hạ hãy yên tâm, các công nhân đều làm việc nghiêm khắc dựa theo quy định trình tự sản xuất mì ăn liền.
Mục Lương nhìn về phía người quản lý, lạnh lùng nói:
- Ừm, tiếp tục bảo trì loại phẩm chất này, ta không hy vọng có sản phẩm thấp kém chảy vào thị trường.
- Vâng.
Người quản lý nghiêm túc đáp ứng một câu.
Mục Lương bình thản nói:
- Đi làm việc đi, không có chuyện của ngươi ở nơi này rồi.
- Tuân mệnh.
Người quản lý thi lễ một cái, xoay người cẩn thận rời đi.
Mục Lương chắp tay sau lưng, dò xét từng giá hàng một, thỉnh thoảng kéo một cái rương ra để kiểm tra mì ăn liền bên trong, sau khi xác định tất cả đều là hợp cách mới rời đi kho hàng cùng với Nguyệt Thấm Lan và Ly Nguyệt.
- Hiện tại phải đi về sao?
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Tới cũng đã tới rồi, đi xem những xưởng khác đi.
- Được rồi.
Nguyệt Thấm Lan nở nụ cười hớn hở, bên Cục Quản Lý đã có hai người Vệ Ấu Lan và Kim Phượng, cô hoàn toàn không cần phải quá lo lắng.
- Đi thôi.
Mục Lương chắp tay sau lưng, đi tới một nhà xưởng khác nằm bên cạnh.
Đám người Ly Nguyệt vội vàng đuổi theo, chờ sau khi dò xét hết toàn bộ phân xưởng, ngồi lên xe hơi trở về khu vực Trung Ương Chủ Thành thì đã là chuyện của hai giờ sau.
Trên xe, Nguyệt Thấm Lan ngồi nghiêng một bên, như vậy mới không có làm cho tà váy xẻ cao lộ ra quá nhiều.
Mục Lương liếc một cái, khóe miệng anh giật giật.
- Đẹp không?
Nguyệt Thấm Lan nhướng mày hỏi.
- Rất đẹp.
Mục Lương vô ý thức gật đầu.
Nguyệt Thấm Lan tiến sát lại gần mặt của Mục Lương, lông mi nhỏ dài run lên, ưu nhã hỏi:
- Ngươi biết mấy ngày nay nhóm Tiểu Tử đang thảo luận cái gì không?
- Các cô ấy thảo luận cái gì?
Mục Lương nhất thời không nhớ nổi là cái gì.
Khóe miệng của Nguyệt Thấm Lan giật giật, ngồi thẳng người nói:
- Không có gì.
Ly Nguyệt liếc nhìn kính chiếu hậu, đối diện với đôi mắt của Mục Lương, biết anh đúng là không hề hay biết gì cả.
Mục Lương khẽ nhíu mày, xem ra sau khi trở lại khu Trung Ương phải gọi các tiểu hầu gái qua đây dò hỏi một chút mới được.