Hổ Tây nói không chút để ý:
- Bình tĩnh nào, việc này không đáng để lo lắng.
- ....
Khóe miệng của Cơ Tử giật giật, cảm thấy có chút choáng váng.
Lan Đế nói với giọng điệu nghiêm túc:
- Chúng ta không thể cứ thế mà rời đi được, phải dẫn đám người này cách xa nơi đây, lỡ như bọn hắn đi Quán Trọ Hồi Hương lục soát, đến lúc đó Cửa Truyền Tống sẽ bị phát hiện.
- Cứ giao cho ta!
Hổ Tây nói một cách đầy tự tin.
Ở trong ánh mắt nghi ngờ của Cơ Tử, Hổ Tây cởi bỏ tấm áo choàng đen rộng lớn, lộ ra gương mặt tinh xảo, nhếch miệng cười, hô lớn:
- Cô nãi nãi các ngươi đang ở chỗ này, đồ vô dụng!
- Tìm được rồi, bắt lấy các cô ta!
Trên mặt của Kỵ Sĩ Trưởng lộ ra biểu cảm giận dữ, lập tức phất tay ra lệnh.
Hổ Tây trợn trắng mắt nói:
- Chậc chậc, lão già quốc vương hói đầu của các ngươi còn không bắt được chúng ta, chỉ bằng các ngươi lại càng không được nha.
- Tê ~~~
Cơ Tử không khỏi hít hà một hơi, cảm thấy trong lòng căng thẳng, cô gái tóc màu quýt rất biết cách kéo cừu hận, dám mắng quốc vương của bọn hắn là lão già hói đầu ngay trước mặt người ta.
- Bái bai, cô nãi nãi không rảnh chơi với các ngươi, ta phải đi tới vương quốc tiếp theo đây!
Hổ Tây phất tay một cái, sau đó lôi kéo Lan Đế và Cơ Tử biến mất tại chỗ.
Cô cố ý nói như vậy để cho bọn Kỵ Sĩ hiểu là cô sẽ không ở lại thành Phỉ Lợi Phổ nữa.
- Đáng chết, để các cô ta chạy thoát rồi.
Kỵ Sĩ Trưởng gào thét như sấm.
………
Bên trong thành Y Lê, vương quốc Lan Lư Ba.
Cửa Truyền Tống tỏa sáng, vòng xoáy không gian bên trong cửa bắt đầu xoay tròn, hơn mười giây sau thì vận tốc của vòng xoáy mới ổn định lại.
- Có người sắp tới.
Binh sĩ canh gác lộ ra biểu cảm nghiêm túc.
Bọn hắn đều là người tới từ vương quốc Huyền Vũ, phụ trách bảo hộ Cửa Không Gian Truyền Tống, cấm những người không liên quan sử dụng nó.
- Ông ~~~
Vòng xoáy không gian xoay tròn, không gian dao động lan rộng ra, hai bóng người lần lượt bước ra từ trong vòng xoáy.
- Đến thành Y Lê rồi.
Đôi mắt đỏ của Mễ Á lóe sáng, ngắm nhìn xung quanh một vòng.
Tân Tây chống một cây ba tong đứng bên cạnh cô gái tai mèo không nói lời nào, thoạt nhìn giống như một bà lão bình thường, nếu như trên ba tong không có treo một bầu rượu lưu ly.
- Gặp qua hai vị đại nhân.
Binh sĩ canh gác vội vã nghiêm chào.
Cô gái tai mèo mặc Khôi Giáp Ám Ảnh, đây là thứ tượng trưng cho thân phận, không cần bất cứ lệnh bài hay văn thư gì là đã có thể chứng minh thân phận của cô.
Mễ Á lạnh nhạt nói:
- Ừm, điều chỉnh tọa độ Cửa Truyền Tống đi, chúng ta muốn đến vương quốc Người Thú.
Các cô muốn đi đến thành Phỉ Lợi ở vương quốc Thái Niết Nhĩ Phổ, vì vậy cần phải đi qua Cửa Truyền Tống được đặt ở vương quốc Người Thú, như vậy thì mới đủ khoảng cách truyền tống.
- Vâng, xin đại nhân chờ mười phút.
Canh gác binh sĩ cung kính nói.
- Ừm.
Mễ Á gật đầu, tránh sang một bên để binh sĩ tiến lên thao tác.
Tân Tây tìm một chỗ ngồi xuống, gỡ bầu rượu treo trên ba tong rồi ngửa đầu uống vài hớp.
Mễ Á không khỏi khuyên nhủ:
- Tân Tây nãi nãi, ngài uống rượu ít một chút, nếu bệ hạ biết được thì sẽ lại cằn nhằn ngài đấy.
- Không sao đâu, ta uống hai ngụm thôi, sẽ không say.
Tân Tây xua tay nói không chút để ý.
Lỗ tai mèo của Mễ Á run lên, nói:
- Tân Tây nãi nãi à, từ lúc rời đi vương quốc Huyền Vũ thì ngài đã nói câu này với ta ba lần rồi.
- Vậy ngươi nên tập làm quen đi, trừ phi ngươi không hỏi nữa, nếu không thì sẽ còn phải nghe thêm nhiều lần.
Tân Tây nhếch miệng cười, đôi mắt dưới nếp nhăn hiện lên thần sắc giảo hoạt.
- ....
Mễ Á co giật khóe miệng.
Giọng nói của cô mang theo tia bất đắc dĩ:
- Tân Tây nãi nãi, ngài xem dáng vẻ hiện tại của mình kìa, nào giống với dáng vẻ của cao thủ Thánh giai chứ?
Tân Tây xua tay, nói:
- Đừng để ý đến cái này, hiện tại lại không cần ta đánh đánh giết giết, làm một bà lão bình thường cũng không tệ.
Đám binh sĩ đang điều chỉnh tọa độ Cửa Truyền Tống nghe được đối thoại của hai người thì tay không khỏi run rẩy một chút, bà lão kia là một vị cao thủ Thánh giai?
Mễ Á hết chỗ nói rồi, đánh thì đánh không lại, nói cũng nói không lại, cô còn có thể làm sao bây giờ?
Mười phút sau, binh sĩ đã điều chỉnh tốt tọa độ Cửa Truyền Tống, vòng xoáy không gian bên trong cửa lại xoay tròn lần nữa, hơn mười giây sau mới ổn định lại.
- Hai vị đại nhân, tọa độ đã được điều chỉnh tốt, có thể sử dụng Cửa Truyền Tống rồi ạ.
Binh sĩ cung kính lên tiếng.
- Được.
Mễ Á bình tĩnh gật đầu, lôi kéo lão bà vẫn còn uống rượu đi vào Cửa Truyền Tống.
- Ông ~~~
Vòng xoáy không gian run rẩy một cái, hai bóng người lần lượt biến mất ở bên trong vòng xoáy, hơn mười giây sau vòng xoáy không gian khôi phục bình tĩnh.
- Ông ~~~
Bên kia, trong vương thành vương quốc Người Thú, nơi lắp đặt Cửa Không Gian Truyền Tống xuất hiện không gian dao động.
Các binh sĩ canh gác lên tinh thần, nhìn chăm chú vào Cửa Không Gian Truyền Tống.
Trong vòng xoáy không gian, hai bóng người một trước một sau đi ra.
Nhóm binh lính giơ tay nghiêm chào:
- Gặp qua hai vị đại nhân.
- Đây là tọa độ mới, ta cần các ngươi mau chóng điều chỉnh tốt.
Mễ Á lấy ra giấy ghi chú rồi đưa cho binh sĩ trước mặt, trên giấy là toạ độ của thành Phỉ Lợi Phổ mà Hổ Tây gửi tới.
Binh sĩ nhìn thoáng qua, cung kính nói:
- Vâng, tọa độ mới sẽ cần khoảng mười lăm phút để điều chỉnh thử, làm phiền hai vị đại nhân đợi một lúc.
- Ta biết rồi.
Mễ Á gật đầu, lực chú ý rơi vào Tân Tây đang ngồi gần đó, quả nhiên là đối phương lại đang uống rượu.
Cô há miệng, cuối cùng chỉ có thể nuốt xuống lời khuyên bảo, nói nhiều thì người mệt vẫn là mình mà thôi.
Sau mười lăm phút, tọa độ mới đã được điều chỉnh thành công, vòng xoáy không gian lại xuất hiện bên trong Cửa Truyền Tống lần nữa.
- Tân Tây nãi nãi, đi thôi.
Mễ Á gọi một câu.
- Ừm.
Tân Tây chống ba tong đứng lên, vững vàng bước vào Cửa Truyền Tống.
- Ông ~~~
Mễ Á đi ở phía sau, hai người lần lượt biến mất ở trong vòng xoáy không gian.
Quán Trọ Hồi Hương, ở gian phòng nằm cuối hành lang lầu ba, không gian dao động lan ra từ bên trong tủ quần áo.
Trong tủ quần áo, Cửa Không Gian Truyền Tống đứng vững chãi, vòng xoáy không gian bên trong bắt đầu xoay tròn.
Ngay sau đó, một bàn chân vươn ra từ trong vòng xoáy.
- Hở?
Tân Tây sửng sốt một chút, trước mắt có chút tối đen, giống như bị nhốt ở trong rương.
Cô còn chưa kịp rõ ràng bản thân đang ở đâu thì sau lưng truyền đến một lực đẩy, cô gái tai mèo đi ra khỏi vòng xoáy, bởi không gian trong tủ quần áo có hạn nên người bị đẩy ra.
- Hở?
Mễ Á sửng sốt một chút, vừa mới bước ra vòng xoáy chân đã giẫm ra khoảng không bên ngoài tủ quần áo khiến cơ thể ngã tới trước.