- Cộp cộp cộp ~~~
Hai người lần lượt đi vào thông đạo, càng đi xuống thì hư khí lại càng nồng nặc.
- Ai đó?
Giọng nói kinh ngạc và nghi ngờ vang lên, hai gã cường giả mặc khôi giáp tối màu đột nhiên xuất hiện, ngăn cản Mục Lương và cô gái tai mèo tiến lên.
Tuy động tĩnh trên mặt đất không nhỏ nhưng dưới đất lại không cảm nhận được, vì vậy người ở nơi này vẫn chưa biết trên mặt đất đã xảy ra chuyện gì.
Mễ Á vừa định ra tay nhưng thấy Mục Lương không thèm để ý hai tên kia, vẫn tiếp tục cất bước đi tới trước.
- Ngươi….
Hai gã cường giả vừa định lên tiếng ngăn cản thì lại phát hiện cơ thể của mình không thể động đậy.
Ngay sau đó bùn đất dưới chân bọn hắn nứt ra, chôn vùi hai người xuống đất, chỉ để lại gương mặt ở bên ngoài, thế cho nên sẽ không bị chết ngộp.
Mễ Á hơi nhướng mày, thả tay xuống tiếp tục đi theo Mục Lương.
- Cộp cộp cộp ~~~
Mục Lương dừng bước, trước mặt là một cánh cửa kim loại vừa dày vừa nặng, giơ tay vỗ nhẹ một cái, cửa kim loại lập tức ngã xuống.
- Ầm ầm ~~~
Cửa sắt ngã xuống lộ ra gian phòng ở phía sau, vài con Hư Quỷ vóc dáng gầy gò, nhỏ bé có thực lực khoảng cấp 5 bị nhốt ở bên trong.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Hư Quỷ thấy Mục Lương tiến đến, đôi mắt màu đỏ ngòm lộ ra hung quang, nhìn chằm chằm vào anh.
Mục Lương lạnh mặt, hơi chuyển động suy nghĩ, không gian xung quanh vặn vẹo, thần văn Pháp Tắc Thổ xuất hiện, Vặn Vẹo Không Gian hình thành lỗ đen và cắn nuốt toàn bộ Hư Quỷ.
- Các ngươi không nên tồn tại.
Anh nói với giọng điệu bình tĩnh, thần văn Pháp Tắc Thổ khuếch tán ra, gian phòng không lớn sụp xuống trong nháy mắt.
Mễ Á rời khỏi gian phòng cùng với Mục Lương, đi tới gian phòng tiếp theo.
Hai người tiếp tục đi thẳng tới trước, chỉ cần là vật có liên quan tới Hư Quỷ thì đều bị phá hủy, cuối cùng chỉ còn lại vài tên vật thí nghiệm chưa chết và người của viện nghiên cứu Trường Sinh.
- Ầm ầm ~~~
Lũ Hư Quỷ đã bị Mục Lương dọn dẹp sạch sẽ, một giọt máu đều không lưu lại, cuối cùng là phá hủy gian phòng nghiên cứu chính.
Bên trong gian phòng này có tổng cộng mười hai con Hư Quỷ, thực lực mạnh nhất là Hư Quỷ cấp 7, đáng tiếc đều không chịu được nửa chiêu của Mục Lương đã chết không thể chết hơn nữa.
- Mục Lương, những người này làm sao bây giờ?
Mễ Á nhìn về phía mấy người núp ở góc, bọn hắn đều là người viện nghiên cứu Trường Sinh, đồng thời cũng là người của Bất Hủ Chúng.
- Tạm thời giữ lại đi, có thể dùng tới bọn hắn.
Mục Lương lạnh nhạt đáp.
………
- Ầm ầm ~~
Toàn bộ vương cung đều chấn động, làm cho đám người trong vương cung sợ hãi không thôi.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Đại công chúa hoảng sợ thốt lên.
Lúc này, cô vừa đi vào Chủ Điện, ngoài miệng hùng hùng hổ hổ, ngay sau đó nhìn thấy thi thể của cha, cả người đều cứng lại.
- Cha?
Đại công chúa kinh ngạc thốt lên.
- Ngoan ngoãn đứng yên một chỗ đi.
Giọng nói hờ hững vang lên, Tân Tây ngồi ở chủ vị nhìn xuống đám người lần lượt đi vào Chủ Điện.
Bà chỉ dùng nửa giờ để tập hợp vương thất Thái Niết Nhĩ lại một chỗ, trong này bao gồm cả con cái của Thái Niết Nhĩ.
- Ngươi đã giết cha của ta?
Đại công chúa hoảng sợ hỏi.
Tân Tây nói không chút để ý:
- Không phải ta làm.
Dưới cái nhìn của cô, Thái Niết Nhĩ hoàn toàn là chết chưa hết tội, không đáng giá để đồng tình.
- Vậy thì là ai?
Đại công chúa tức giận chất vấn.
Mặt của Nhị vương tử xanh như tàu lá chuối, hắn muốn mở miệng giải thích nhưng khi nhìn thấy mặt Tân Tây thì lại nuốt lời nói trở vào trong.
- Là ta.
Giọng nói của Mục Lương vang lên, chậm rãi bước vào chính sảnh Chủ Điện.
Mễ Á đi theo sau, tay cô nắm một sợi tơ nhện, tơ nhện thì bó chặt một dãy người, tất cả đều là người của viện nghiên cứu Trường Sinh.
Ở phía sau bọn hắn là những người bị bắt cóc làm vật thí nghiệm, bọn hắn không ít thì nhiều đều có chút hoảng hốt, không ngờ tới có một ngày mình sẽ được cứu trợ.
- Ngươi là ai?
Đại công chúa căm tức nhìn Mục Lương.
Nhị vương tử nhỏ giọng nói:
- Ngài ấy là Mục Lương, quốc vương của vương quốc Huyền Vũ.
- Quốc vương của vương quốc Huyền Vũ!
Đại công chúa kinh ngạc thốt lên.
Mục Lương lạnh nhạt nhìn về phía mọi người tại đây, lạnh lùng nói:
- Cha của các ngươi tham dự vào thực nghiệm Hư Quỷ, cấu kết với Bất Hủ Chúng, ý đồ biến Hư Tộc trở nên lớn mạnh một lần nữa.
Lông mi của Mễ Á khẽ run lên, trong lòng cảm thán nghệ thuật nói chuyện của Mục Lương, việc này lại trở thành quốc vương Thái Niết Nhĩ âm mưu làm lớn mạnh Hư Tộc.
Đại công chúa khiếp sợ lên tiếng:
- Không có khả năng, cha ta không phải là người sẽ làm như vậy!
Tứ vương tử tức giận nói:
- Đúng vậy, mặc dù cha có lúc sẽ không làm người, nhưng loại sự tình làm nguy hại đến toàn nhân loại như vậy ngài ấy sẽ không tham dự vào!
Mễ Á lạnh giọng trào phúng:
- Ngươi cũng biết cha ngươi không biết cách làm người cơ đấy.
- Ngươi!
Tứ vương tử đỏ mặt vì giận dữ.
Mục Lương nhìn đám người không ngừng ồn ào, sắc mặt không thay đổi chút nào.
- Ngươi giết cha ta, nhất định phải đền mạng!
Ngũ vương tử tức giận mở miệng, tay cầm trường kiếm đâm thẳng về phía Mục Lương.
Mục Lương vung tay lên, Ngũ vương tử bị đánh bay ra ngoài, nện mạnh vào trụ đá hồi lâu không bò dậy nổi.
Đám người lập tức im bặt, một lúc sau mới hồi phục tinh thần lại, đây chính là quốc vương vương quốc Huyền Vũ, là sự tồn tại có thể kích sát Hư Quỷ Hoàng.
- Các ngươi cảm thấy những người này quen mắt không?
Mục Lương giơ tay lên ra hiệu về phía những vật thí nghiệm.
Nhóm vương tử và công chúa nghe vậy ngước mắt nhìn lại, nhanh chóng nhận ra bọn họ.
- A, đó không phải là hầu gái của ta sao, nửa tháng trước cô ta đột nhiên biến mất không thấy!?
Tam công chúa kinh ngạc thốt lên.
Những người còn lại lần lượt bị nhận ra, tất cả đều là những người đột nhiên biến trong hai tháng này, điều này làm cho sắc mặt của nhóm vương tử và công chúa rất khó xem.
Mục Lương nói với giọng điệu bình tĩnh:
- Những người này đều bị bắt đi làm thí nghiệm, mà người làm chuyện này là ai, nói vậy hiện tại các ngươi chắc đã rõ ràng.
Nhóm vương tử và công chúa đều nhìn về thi thể trên mặt đất, vẫn không muốn tin tưởng sự thật này.
- Bọn họ chỉ là hầu gái và thị vệ thông thường mà thôi, chết cũng chả có gì đáng tiếc cả.
Bát vương tử lạnh lùng nói.
Hắn cảm thấy người của vương thất có địa vị tôn quý, đám hầu gái và thị vệ kia đều là hạng ti tiện, có thể ra một phần lực cho thực nghiệm của quốc vương đã là phúc khí của bọn hắn rồi.
Mễ Á nghe vậy lạnh lùng nhìn Bát vương tử, chỉ cần Mục Lương ra lệnh, cô sẽ làm cho đầu và thân của đối phương nằm ở hai nơi.
Lời nói của Bát vương tử làm cho những người khác ghé mắt, không ít người âm thầm nhận đồng lời của hắn, nhưng trên mặt lại không dám lộ ra.
Mục Lương lạnh lẽo nhìn về phía bát vương tử, đạm mạc nói:
- Ngươi nên may mắn mình không ở vương quốc Huyền Vũ, nếu không lời này đủ làm ngươi bị tống vào nhà lao rồi.
Bát vương tử biến sắc, thức thời không nói gì nữa.