Nhân viên bán nhà mỉm cười đáp :
- Không cần đi xa, ở ngay Thành Buôn Bán Sơn Hải này có phân bộ Cục Quản Lý, ta sẽ làm một phần chứng minh cho hai vị, lúc đi làm thẻ căn cước sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Có phòng ở thì tất nhiên có thể ở lại, chỉ cần thân phận không thành vấn đề, xử lý thẻ căn cước sẽ đơn giản rất nhiều.
- Được rồi, vậy ngươi viết chứng minh đi.
Lạp Hân hơi nhướng mày, chỉ cảm thấy các loại thủ tục rất phiền phức.
Nhân viên này nhận ra cảm xúc của người đối diện, giải thích:
- Cái này cũng vì an toàn, vương quốc Huyền Vũ là quốc gia pháp trị, có thẻ căn cước thì mới có thể hưởng thụ các loại chính sách tốt hơn.
Cô kiên trì giải thích, nói tỉ mỉ các loại chỗ tốt, điều này làm cho đôi mắt của Lạp
Hân và An Sắt Ni sáng lên, trong đó có mấy hạng chỗ tốt là có tiền cũng hưởng không được.
- Ta biết rồi, vậy chiều nay chúng ta sẽ nhanh chóng đi làm thẻ căn cước.
An Sắt Ni nói không chút do dự.
Nhân viên bán nhà cười đáp:
- Được rồi, chờ làm xong thẻ căn cước thì hai vị trở về tìm ta để bổ sung thủ tục mua nhà, sau đó hai vị có thể bắt đầu tìm Xưởng Trang Trí bắt đầu trang hoàng nhà cửa.
- Tìm Xưởng Trang Trí?
An Sắt Ni không khỏi hỏi:
- Không phải tìm các ngươi sao?
Nhân viên bán nhà cười nói:
- Dĩ nhiên là không phải rồi, chuyên môn của chúng ta là bán nhà ở, nhưng ta có thể nói cho các ngươi biết Xưởng Trang Trí ở nơi nào?!
- Được rồi.
An Sắt Ni lên tiếng.
Nhân viên này đảo mắt một vòng, lại hỏi:
- Hai vị có muốn xem nhà ở một tầng không, nó có tầm nhìn tốt, độc chiếm nguyên tầng lầu, dưới lầu chính là phố mỹ thực.
- A, dưới lầu chính là phố mỹ thực sao?
Đôi mắt đẹp của An Sắt Ni sáng lên lần nữa.
Nhân viên bán nhà nhiệt tình nói:
- Đúng vậy, khu Thành Đông là do chính tay bệ hạ của chúng ta quy hoạch, ở nơi đó có thể an tâm hưởng thụ sinh hoạt.
- Vậy thì đi xem một chút.
An Sắt Ni nói không chút do dự.
Trong lòng của nhân viên bán cười nở hoa, vội vã mở ra túi văn kiện, lấy ra bức ảnh nhà ở một tầng rồi bắt đầu giới thiệu.
Trò chuyện hơn một giờ đồng hồ, khi An Sắt Ni và Lạp Hân rời đi văn phòng mua bán bất động sản, công chúa đã có được một căn biệt thự và hai bộ nhà ở một tầng.
- Chúng ta còn có tiền sao?
An Sắt Ni không khỏi hỏi.
- Có.
Lạp Hân co giật khóe miệng, không khỏi nhắc nhở:
- Tiểu thư, không thể mua phòng nữa, chúng ta còn phải ăn uống và mua thiết bị lắp đặt trong nhà.
- Ồ, ta biết rồi.
An Sắt Ni mím môi, cảm giác mua nhà thật sự rất vui.
………
Khu vực Đông Ngoại Thành, Chủ Thành, vương quốc Huyền Vũ.
Mục Lương giơ tay thả ra Lĩnh Vực Sinh Mệnh, bao trùm toàn bộ khu đông thành, sau đó bắt đầu rải hạt giống hoa cỏ.
- Ông ~~~
Tiếp theo, nguyên tố Nước nhanh chóng hội tụ lại trên bầu trời khu đông thành, ngay sau đó bắt đầu hình thành mưa nhỏ, cung cấp độ ẩm cho hạt giống sinh trưởng.
Phần lớn việc xanh hóa ở khu đông thành đã hoàn công, chỉ còn phải tô điểm thêm cây cỏ và hoa lá.
Sau hơn mười giây, hạt giống hoa cỏ hút đủ nước mưa cấp tốc nảy mầm, chỉ qua chừng hai phút, màu xanh lục đã bao trùm cả khu đông thành, sau đó từng đoá hoa đua nhau nở rộ.
- Vù vù ~~~
Gió nhẹ thổi qua, trong không khí có hương hoa nhàn nhạt.
Ở hai bên đường khu đông thành có từng hàng cây xanh cao lớn, bên dưới là mặt cỏ và bồn hoa.
Mục Lương mất gần mười ngày mới làm cho Khu Thành Đông có được dáng vẻ như bây giờ, hiện tại chỉ cần các cửa hàng khai trương, hấp dẫn người qua đây định cư là có thể làm cho khu Thành Đông trở nên phồn hoa.
- Hoa lạp lạp ~~~
Nhánh sông Huyền Vũ rộng lớn trong suốt có thể nhìn thấy đáy, ngẫu nhiên còn có thể thấy cá bơi lội bên trong, chúng nó là bơi từ sông chủ vào đây.
Trong sông còn có rất nhiều cây xanh màu xanh nhạt, còn có cả hoa sen.
Bờ sông đã có biển cảnh cáo cấm ngươi dân tự tiện xuống nước và ném rác rưởi vào sông, ai vi phạm sẽ bị phạt tiền và lao động công ích.
Mục Lương nổi lơ lửng giữa không trung, khoanh hai tay trước người, trầm tư lẩm bẩm:
- Không hiểu sao luôn cảm thấy thiếu chút gì đó….?
- Đúng rồi, quên mất đèn đường!
Anh nhanh chóng phản ứng lại.
Mục Lương chuyển động suy nghĩ, từng cây trụ lưu ly đột ngột mọc lên từ mặt đất, mỗi một cây trụ đều cao hơn bốn mét, vững vàng đứng ở ven đường.
Anh dùng ý thức liên lạc với Bọ Cánh Cứng Lấp Lánh, phân phó nó điều khiển một bộ phận Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng bay tới Khu Thành Đông.
- Ong ong ong ~~~
Sau hơn mười phút, trên không trung xuất hiện một mảnh sương mù đen, đó là một đàn Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng.
Bọn nó đi đến Khu Thành Đông rồi phân tán ra, ăn ý đáp xuống từng cây trụ lưu ly, sau này mỗi ngày đều có Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng phục vụ việc phát sáng đèn đường ban đêm của Khu Thành Đông.
Đến ban ngày thì Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng có thể nghỉ ngơi ở trên cây xung quanh hoặc bay trở lại trên Trà Thụ Sinh Mệnh.
Bọ Cánh Cứng Lấp Lánh sinh sống ở trên Trà Thụ Sinh Mệnh thời gian dài, mỗi lần sinh sôi nảy nở hậu đại đều khiến Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng xảy ra tiến hóa, độ sáng và chiều dài sinh mệnh đều có cải biến không nhỏ.
- Ngoại trừ lục thực thì vẫn còn thiếu chút sinh khí….
Mục Lương mím môi lẩm bẩm.
Anh lại dùng ý thức để liên lạc Ong Chúa, điều tới một nhóm Ong Thợ sinh sống tại Khu Thành Đông, phụ trách việc thụ phấn cho hoa cỏ cây cối nơi đây.
- Nên tìm thêm chút Hải Điệp mang qua đây mới được.
Mục Lương lẩm bẩm.
Ở Vệ Thành Số Hai có rất nhiều Hải Điệp màu lam, chúng nó đã từng là sinh linh chỉ có ở trên đảo Hải Điệp.
Khu Thành Đông thiếu chút sinh khí, dời một bộ phận Hải Điệp qua đây để phong phú giống loài.
- Còn chưa đủ, nhưng chỉ có thể từ từ tới thôi.
Mục Lương thở dài một tiếng, thành phố cũng là một vòng sinh thái, cần thời gian để hoàn thiện vòng sinh thái này.
Anh bay một vòng quanh toàn bộ Khu Thành Đông, sau khi xác định người dân chỉ cần dọn vào là có thể sinh hoạt bình thường thì không dừng lại nữa, xoay người trở lại khu vực Trung Ương.
Bên trong cung điện, Mục Lương đột ngột xuất hiện.
- Bệ hạ đã trở về rồi.
Ba Phù và các tiểu hầu gái khác ngoan ngoãn hành lễ.
- Ừm, pha bình trà đưa tới thư phòng.
Mục Lương bỏ lại một câu rồi trở về thư phòng.
- Vâng.
Đám người Ba Phù lên tiếng, xoay người đi đến phòng giải khát.
Trong thư phòng, Mục Lương đang suy tính làm cách nào để Khu Thành Đông trở nên náo nhiệt hơn.
- Cộc cộc cộc ~~~
Cửa thư phòng bị gõ vang, anh cho là tiểu hầu gái pha xong trà nóng, thuận miệng đáp một tiếng làm đối phương tiến vào.
- Cọt kẹt ~~~
Ly Nguyệt đẩy cửa mà vào, ôm theo một chồng văn kiện đi vào thư phòng.