Lạp Hân không khỏi quay đầu nhìn về phía nhân viên bán hàng vẫn luôn cung kính, khẽ hỏi:
- Cô ấy là ai vậy?
Nhân viên bán hàng nhỏ giọng giới thiệu:
- Đây là Hồ Tiên đại nhân, ngài ấy quản lý toàn bộ công việc buôn bán ở vương quốc Huyền Vũ.
Đôi mắt của Lạp Hân co rút lại, Nửa Người Thú ở vương quốc Huyền Vũ lại có quyền lực lớn như vậy sao?
Cô cảm thấy thật bất ngờ, trong các vương quốc còn lại, Nửa Người Thú được xem là tầng lớp dưới đáy xã hội, sinh hoạt như bình thường còn không được, chớ đừng nhắc tới giao cho chức vụ quan trọng.
Lạp Hân không nhịn được quan sát cô gái đuôi hồ ly, cho đến khi đối diện với đôi mắt màu đỏ của đối phương.
Hồ Tiên cười như có như không nhìn nữ nhân, hỏi:
- Các hạ cảm thấy hứng thú với ta hay sao mà cứ nhìn ta chằm chằm mãi thế, như vậy sẽ khiến ta suy nghĩ nhiều nha ~
- Không có, các hạ suy nghĩ nhiều rồi.
Lạp Hân nói với giọng điệu nhạt nhẽo, có chút không được tự nhiên mà dời ánh mắt đi nơi khác.
- Ha ha ha ~~~
Hồ Tiên cười quyến rũ vài tiếng, tiếp tục thảo luận việc lắp đặt thiết bị nhà ở một tầng với An Sắt Ni, quyến rũ nói:
- Hai bộ nhà ở một tầng này, ta cảm thấy một bộ có thể trang hoàng thành phong cách thủy tinh, dùng lưu ly trang trí diện tích lớn, như vậy sẽ rất đẹp.
- Có thể, ta nghe theo tỷ tỷ.
An Sắt Ni gật đầu thật mạnh.
Dưới cái nhìn của nàng, Hồ Tiên xinh đẹp quá phận, thẩm mỹ của cô ấy chắc chắn sẽ không có vấn đề.
Hồ Tiên cười khanh khách nói:
- Như vậy đi, ta giảm mười phần trăm việc lắp đặt thiết bị cho ngươi, được chứ?
- Cảm ơn chị Hồ Tiên.
Đôi mắt đẹp của An Sắt Ni sáng lên, đối phương không những xinh đẹp mà còn rất tốt bụng.
Hồ Tiên thanh thúy nói:
- Biệt thự cần thời gian để trang hoàng, nửa tháng sau mới vào ở được, trong khoảng thời gian này ngươi có thể đi mua đồ dùng trong nhà, chờ sửa xong rồi thì gọi nhân viên giao hàng đến tận nhà.
- Vâng, hay chị Hồ Tiên chọn đồ dùng trong nhà thay ta đi.
An Sắt Ni nói không hề nghĩ ngợi.
Hồ Tiên cười gật đầu:
- Cũng có thể, chờ ta rảnh rỗi, hai ngày này hơi chút bận rộn.
- Có thể.
An Sắt Ni vội vàng gật đầu.
Lạp Hân im lặng lắng nghe, không có ngăn cản công chúa nhà mình bắt chuyện làm quen với cô gái đuôi hồ ly.
Dưới cái nhìn của cô, cô gái đuôi hồ ly có thể quản lý việc buôn bán toàn bộ vương quốc Huyền Vũ thì nhất định có chỗ hơn người, không chỉ riêng bởi vì là xinh đẹp.
Nếu như bởi vì gương mặt này, Hồ Tiên có thể quản lý việc buôn bán của vương quốc Huyền Vũ phát triển như bây giờ thì cô tuyệt đối không tin.
- Chẳng lẽ cô ấy là nữ nhân của quốc vương vương quốc Huyền Vũ?
Ánh mắt của Lạp Hân lấp lóe.
Cô nhớ tới một tin đồn, ở vương quốc Huyền Vũ các chủng tộc đều bình đẳng, thân phận của Người Thú, Nửa Người Thú, Tinh Linh, Hải Yêu hay Nhân tộc đều ngang nhau.
- Vương quốc Huyền Vũ thật là một nơi rất thần kỳ.
Cô thấp giọng tự lẩm bẩm.
Hồ Tiên ưu nhã nói:
- Được rồi, ngươi đi giao tiền đi, ngày mai bọn hắn sẽ bắt đầu đi trang hoàng, đến lúc đó các ngươi có thể đi xem, có nơi nào cần thay đổi thì cứ nói.
An Sắt Ni gật đầu:
- Được rồi.
- Ta giúp các ngươi coi giá cả.
Nhân viên bán hàng đi lên trước, lấy đi giấy ghi chép.
Cô bắt đầu tính toán giá cả dựa theo phí tài liệu, tiền nhân công, phí thiết kế, v.v…. cuối cùng trừ đi mười phần trăm rồi lại ra tính ra tổng giá trị.
Lạp Hân không hỏi nhiều, lấy ra đồng Huyền Vũ trả khoản giao dịch.
Hồ Tiên ưu nhã nói:
- Được rồi, hy vọng sửa chữa xong phòng ở thì các ngươi sẽ thích.
- Ừ ừ, đến lúc đó ta mời chị Hồ Tiên đến làm khách.
Đôi mắt đẹp của An Sắt Ni sáng ngời.
- Ta có rảnh nhất định sẽ đến.
Hồ Tiên ưu nhã gật đầu.
- Vâng.
An Sắt Ni cười tươi như hoa.
Mấy người hàn huyên thêm vài câu rồi An Sắt Ni và Lạp Hân mới đứng dậy rời đi.
Hồ Tiên nhìn theo hai người đi xa, quay đầu nhìn về phía nhân viên bán hàng, nói:
- Những người này không giàu cũng quý đều không thiếu tiền.
- Vâng.
Nhân viên bán hàng hiểu ý, lần sau đợi An Sắt Ni và Lạp Hân đến đây, cô muốn đưa ra phương án sửa sang tốt hơn, phương diện tài liệu cũng muốn dùng loại đắt tiền và tốt nhất.
Hồ Tiên hỏi:
- Trong cửa hàng còn có bao nhiêu người nhàn rỗi?
Nhân viên bán hàng hồi đáp:
- Bẩm đại nhân, dạo gần đây người muốn trang trí nhà ở quá nhiều, đã không còn ai rảnh rỗi.
- Phân phó một nhóm thợ sửa chữa đi lắp đặt thiết bị cửa hàng ở khu Thành Đông.
Hồ Tiên cau mày nói.
Nhân viên bán hàng gật đầu thật mạnh, cung kính nói:
- Vâng, ta sẽ liên lạc với những nhân viên còn lại, sắp xếp người đi khu Thành Đông.
Vương quốc Huyền Vũ có rất nhiều Xưởng Trang Trí, Thành Buôn Bán Sơn Hải thì có bốn cửa hàng, Vệ Thành, Chủ Thành, thôn trấn, Thành Buôn Bán Thiên Cức đều có rất nhiều chi nhánh.
Tổng cửa hàng ở Chủ Thành, Xưởng Trang Trí đầu tiên hiện tại xem như một cơ cấu huấn luyện.
- Cũng nên bắt đầu mướn người mới rồi, sau này sẽ ngày càng nhiều người muốn trang hoàng nhà cửa hơn.
Hồ Tiên nhắc nhở.
Khu Thành Đông vừa hoàn thành khai phá, tương lai còn có khu tây thành, khu Thành Nam, khu Thành Bắc cùng với mỗi toà Vệ Thành còn rất nhiều phòng ở chưa có lắp đặt thiết bị.
- Vâng.
Nhân viên bán hàng cung kính đáp một tiếng.
- Đi làm việc đi, lần sau nỗ lực hơn chút.
Hồ Tiên liếc nhìn nữ nhân viên.
- Vâng.
Nữ nhân cúi đầu đáp.
………
Trong thư phòng ở cung điện.
Ly Nguyệt gõ cửa thư phòng, thăm dò nói:
- Mục Lương, xe đã chuẩn bị xong, có thể xuất phát bất cứ lúc nào.
- Sau năm phút sẽ xuất phát.
Mục Lương lên tiếng mà không ngẩng đầu.
Anh đang lật xem văn kiện do mỗi toà Vệ Thành đưa tới, đa số đều liên quan tới việc khai thác khu ngắm cảnh, mỗi một phần văn kiện đều dài hơn hai mươi trang.
- Vâng.
Ly Nguyệt khẽ gật đầu, ngày hôm nay bọn họ sẽ đi thị sát khu Đông Ngoại Thành, xem coi tiến độ lắp đặt và trang trí của các cửa hàng đã tới đâu rồi.
Cô gái tóc trắng đi ra cung điện, một đội xe máy đang đứng chờ trên quảng trường.
- Mục Lương còn chưa làm xong sao?
Nguyệt Thấm Lan dựa vào cửa xe hơi, ưu nhã hỏi.
Ly Nguyệt nói với giọng điệu mềm nhẹ:
- Ngài ấy nói năm phút sau sẽ xuất phát.
- Ừm, vậy chuẩn bị một chút đi.
Nguyệt Thấm Lan duỗi người đứng dậy.
Đôi mắt màu xanh nước biển của cô chớp chớp, nhìn về phía cô gái tóc trắng, ưu nhã nói:
- Lần này để ta lái xe.
Ly Nguyệt hơi nhướng mày, kinh ngạc hỏi:
- Chị Thấm Lan, chị chắc chắn chứ?
- Đương nhiên rồi, ta lại không phải không biết lái xe.
Nguyệt Thấm Lan hất cằm lên, lộ ra ánh mắt ngươi đừng xem nhẹ ta.