- Cọt kẹt ~~
Mục Lương nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan, bình thản hỏi:
- Tám viện nghiên cứu Trường Sinh, nhóm của Tân Tây sẽ đi giải quyết ba chỗ, năm chỗ còn lại các ngươi cảm thấy nên phái ai đi giải quyết?
- Để ta nghĩ xem...
Đôi mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan lóe lên.
Ly Nguyệt suy nghĩ một chút, nhẹ giọng lên tiếng:
- Có thể cho Hi Đức Vưu Kỳ dẫn người đi giải quyết hai chỗ.
- Hi Đức Vưu Kỳ à? Nhưng lão ta còn không phải là người của vương quốc Huyền Vũ.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
Ly Nguyệt thanh thúy trả lời:
- Chuyện này đơn giản thôi, chỉ cần cho một chút chỗ tốt thì chắc chắn lão ta sẽ đồng ý.
- Chỗ tốt gì mà có thể đả động được hắn chứ?
Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc nhìn về phía cô gái tóc trắng.
Ly Nguyệt không nói chuyện, đôi mắt trắng bạc nhìn Mục Lương, vẻ mặt ngươi hiểu rồi đấy.
Mục Lương chậm rãi gật đầu, bình thản nói:
- Ừm, cho lão ta một giọt máu của ta, như vậy chắc có thể đả động lão ta rồi.
Mà một khi đối phương đã hấp thu máu của Mục Lương thì lão ta sẽ không thể phản bội mình được.
Hi Đức Vưu Kỳ là lão tổ Ma Cà Rồng, trước khi rời đi thành Dạ Nguyệt thì lão ta là cường giả cấp 8, sau đó hắn đi đến Thánh Thành bên trong kênh Sương Mù trở thành Ma Cà Rồng cấp Vương giai và dừng lại ở cấp bậc này rất nhiều năm.
Ma Cà Rồng chỉ cần hút máu cường giả là có thể gia tăng thực lực của bản thân, mà hiện giờ Mục Lương là cường giả cấp Đế, máu của anh đối với Hi Đức Vưu Kỳ mà nói là có sự cám dỗ trí mạng.
Nguyệt Thấm Lan nghe vậy hơi nhướng mày, ưu nhã nói:
- Nếu như lão ta biết tin này, e là sẽ lập tức lên đường đi tiêu diệt viện nghiên cứu Trường Sinh.
Mục Lương mỉm cười, hiện tại anh là cường giả cấp Đế, đưa một giọt máu chẳng đáng là bao, nhưng đối với Hi Đức Vưu Kỳ mà nói thì đó chính là bảo vật vô thượng, điềm đạm nói:
- Được rồi, vậy còn ba viện nghiên cứu Trường Sinh khác để cho ai đi đây?
Nguyệt Thấm Lan nghĩ tới điều gì đó, ưu nhã nói:
- Làm cho Ôn Sa đi thôi, có hai viện nghiên cứu Trường Sinh rất gần với vương quốc Sa.
Ôn Sa là Nữ Vương của tộc Người Rắn, cũng là Nữ Vương của vương quốc Cát, cô ấy là cường giả Thánh giai, tiêu diệt hai cái viện nghiên cứu Trường Sinh sẽ không khó khăn gì.
Ly Nguyệt suy tư trong chốc lát, nói:
- Cũng được, nhưng phải dùng chỗ tốt để đả động cô ấy.
- Cô ấy à...?
Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe.
Dù sao thì Ôn Sa không phải là người của vương quốc Huyền Vũ, tuy là Mục Lương có ân với cô ấy, nhưng đều là giao dịch, mà giao dịch ban đầu đã kết thúc.
Còn chỗ tốt gì cho Nữ Vương tộc Người Rắn, trong lòng Mục Lương đã có dự định, đơn giản chính là khiến cho cô ấy sống lâu thêm mấy năm.
Nguyệt Thấm Lan suy nghĩ một chút, ưu nhã nói:
- Vậy còn một viện nghiên cứu Trường Sinh, ta đề nghị để Cầm Vũ đi một chuyến.
- Ừm, cứ như vậy đi.
Mục Lương gật đầu một cái.
Cầm Vũ đã là cường giả Vương giai, thức tỉnh năng lực Sấm Sét bá đạo phối hợp với Khôi Giáp Lôi Đình, cho dù là cường giả Chí Tôn thì cô ấy cũng có thể đánh một trận.
- Được, ta lập tức đi sắp xếp.
Ly Nguyệt đáp một tiếng rồi đứng dậy rời đi.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Ừm, mau chóng sắp xếp, tốt nhất là có thể lên đường xuất phát trong ngày mai.
- Vâng.
Ly Nguyệt nghiêm mặt đáp, xoay người rời đi thư phòng.
Ở Chủ Thành.
Hi Đức Vưu Kỳ đang ở trong một gian nhà nhỏ.
Sau khi hắn quyết định làm cho gia tộc Dạ Nguyệt dung nhập vương quốc Huyền Vũ, để người trong gia tộc tự lực cánh sinh, hắn cũng mướn phòng ở lại trong Chủ Thành.
Về phần tại sao lão ta lại thuê phòng ở, đó là bởi vì phòng ở Chủ Thành không bán cho người ngoài, giá cả cho thuê cũng cực kỳ sang quý, nếu không dựa vào tài lực của Hi Đức Vưu Kỳ thì mua một căn nhà ở vẫn rất thoải mái.
- Cộc cộc cộc ~~~
Ngón tay của Hi Đức Vưu Kỳ gõ lên mặt bàn, suy tính hắn ở lại vương quốc Huyền Vũ có thể làm cái gì, phải làm việc cho Mục Lương hay làm những chuyện khác.
Đại trưởng lão Dạ Nguyệt Cát Tư không khỏi hỏi:
- Lão tổ, nghe nói ngài mua nhà à?
- Ừm.
Hi Đức Vưu Kỳ liếc nhìn Đại trưởng lão, lạnh nhạt gật đầu.
- Mua nơi nào vậy?
Dạ Nguyệt Cát Tư tò mò hỏi.
- Khu Đông Ngoại Thành.
Hi Đức Vưu Kỳ nhàn nhạt đáp.
Sau khi lão biết phòng ở khu Thành Đông đang được rao bán, lập tức đi chọn mua một căn, hơn nữa là nhà ở một tầng, hiện nay đang lắp đặt thiết bị.
Chờ trang hoàng xong xuôi thì lão sẽ dời đến sinh sống ở khu Thành Đông.
Tuy nhà lão thuê ở Nội Thành không nhỏ, nhưng đối với lão tổ Dạ Nguyệt mà nói thì vẫn là quá ủy khuất, trong lòng nhớ lại thành Dạ Nguyệt, đó là cả một trang viên rộng lớn.
- Lão tổ, sau khi trang trí xong thì ta có thể dời qua ở không?
Dạ Nguyệt Cát Tư không nhịn được hỏi.
- Ngươi đang suy nghĩ viển vông gì thế?
Hi Đức Vưu Kỳ liếc xéo Đại trưởng lão Dạ Nguyệt Cát Tư.
Lão hừ lạnh một tiếng, nói:
- Muốn ở trong nhà lớn, vậy tự tìm cách mà mua.
Khóe mắt của Đại trưởng lão Dạ Nguyệt Cát Tư giật một cái, lão cũng muốn mua nhà, tiền trên người thật ra không thiếu, nhưng nếu dùng toàn bộ để mua nhà, sau này muốn làm chuyện khác sẽ rất khó khăn.
Hi Đức Vưu Kỳ bình tĩnh nói:
- Nhà ở còn mua không nổi, ngươi giữ chức Đại Trưởng Lão làm gì?
Dạ Nguyệt Cát Tư cười khổ một tiếng, quyết định ngày mai sẽ đi khu thành đông nhìn xem, mua một căn nhà nhỏ.
- Cộp cộp cộp ~~~
Hi Đức Vưu Kỳ còn muốn nói điều gì thì ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.
Lão là Ma Cà Rồng, thính lực nhạy bén hơn gấp trăm lần người thường, cảm thấy tiếng bước chân có chút quen thuộc.
- Cộc cộc cộc ~~~
Cửa phòng bị gõ, giọng nói của Ly Nguyệt vang lên:
- Hi Đức Vưu Kỳ các hạ, ngài đã ngủ chưa?
- Ly Nguyệt.
Hi Đức Vưu Kỳ cô chút kinh ngạc, dùng ánh mắt ý bảo Dạ Nguyệt Cát Tư đi mở cửa.
- Cọt kẹt ~~~
Cửa phòng bị mở ra, lộ ra khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng của Ly Nguyệt.
Dạ Nguyệt Cát Tư kinh ngạc hỏi:
- Tiểu thư Ly Nguyệt, ngươi tới chơi trễ như thế là có chuyện gì không?
- Ta tìm Hi Đức Vưu Kỳ các hạ có việc.
Ly Nguyệt khẽ gật đầu.
Hi Đức Vưu Kỳ bình tĩnh nói:
- Vào đây nói đi.
Dạ Nguyệt Cát Tư tránh sang một bên làm cho cô gái tóc trắng đi vào phòng.
Ly Nguyệt liếc nhìn gian phòng, đây là một bộ phòng ở hai phòng ngủ và một phòng khách.
Hi Đức Vưu Kỳ nhàn nhạt nhìn cô gái tóc trắng, nói:
- Tiểu thư Ly Nguyệt, có chuyện gì thì cứ nói thẳng.
- Bệ hạ của chúng ta muốn làm giao dịch với các hạ.
Ly Nguyệt nhìn thẳng vào đôi mắt màu vàng óng của Dạ Nguyệt lão tổ.
- Mục Lương muốn làm giao dịch với ta sao?
Hi Đức Vưu Kỳ lộ vẻ kinh ngạc.