Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 480 - Chương 3126 - Độn Nhập!

Chương 3126 - Độn Nhập!
Chương 3126 - Độn Nhập!

Hai người là Ma Pháp Sư Vong Linh, có thể khống chế thi cốt là Ma Pháp Vong Linh đơn giản nhất.

- Ổn rồi.

Mã Nhi lên tiếng, nhắm mắt lại bắt đầu thi triển ma pháp vong linh.

Nguyên tố Hắc Ám trong không khí nhảy lên, ma pháp Vong Linh thi triển thong thả, một cỗ dao động vô hình khuếch tán từ cơ thể của hai anh em, bao trùm xung quanh phạm vi năm trăm mét.

Thụy Tinh mấp máy môi, đọc ra từng chuỗi chú ngữ khó hiểu.

- Ong ong ong ~~~

Gợn sóng vô hình khuếch trương từng vòng ra bên ngoài, thâm nhập dưới đất sâu trăm mét, hài cốt chôn sâu dưới đất cộng minh với ma pháp Vong Linh, đáp trả bằng dao động nhè nhẹ.

- Tìm được rồi, có 159 cỗ hài cốt.

Đôi mắt của Mã Nhi và Thụy Tinh đồng thời mở ra.

Hai anh em liếc nhìn nhau, khóe môi chậm rãi cong lên.

Ánh mắt của Mã Nhi lóe lên, nói:

- Có một cỗ thi cốt là cường giả cấp Vương, hơn nữa nằm ở ngay phía dưới viện nghiên cứu kia.

- Như vậy tỷ lệ thành công của lần hành động này sẽ tăng cao rất nhiều.

Thụy Tinh cười gật đầu.

Dựa vào thực lực của hai anh em, có thể hợp lực phóng thích ma pháp vong linh, lợi dụng thi thể cường giả cấp Vương khởi xướng sát chiêu trong khoảng thời gian ngắn.

- Khôi phục ma lực bị tiêu hao đi, sau nửa đêm bắt đầu hành động.

Mã Nhi gật đầu, nói xong nhắm mắt lại bắt đầu khôi phục ma lực.

…….

- Vù vù vù ~~~

Gió đêm thổi qua, bóng tối bao phủ Thành Tư Đồ Nhĩ Đặc vô cùng yên tĩnh, trên đường yên ắng không một bóng người, ngẫu nhiên mới có một tên Kỵ Sĩ đi ngang qua.

Lúc này, Mã Nhi và Thụy Tinh vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên mở mắt ra, trong đôi mắt màu xanh lam hiện lên tia sáng.

- Ca ca, hành động thôi.

Mã Nhi nói rồi đứng dậy.

Thụy Tinh gật đầu một cái, dặn dò:

- Ừm, ngươi phải chú ý an toàn đấy.

- Đã biết, ca ca cũng vậy.

Khóe môi của Mã Nhi cong lên, bắt đầu thi triển ma pháp Vong Linh, làm cho cơ thể biến thành linh thể.

Thụy Tinh cũng giống như vậy, sau đó hai người bay về phía tiểu viện, lần này hộ vệ trực đêm đều tỉnh táo.

Bọn họ chỉ cảm thấy có gió lạnh thổi qua, làm cho ai nấy đều nổi da gà.

- Đêm nay hơi lạnh thì phải.

Tên hộ vệ đầu trọc chà xát tay nói thầm.

- Là do ngươi thận hư thôi.

Một tên hộ vệ khác trêu đùa.

Hộ vệ đầu trọc trừng hắn một cái, tức giận nói:

- Cút sang một bên, ta mạnh bao nhiêu ngươi có biết không?

- Ta không muốn biết.

Tên hộ vệ khác bĩu môi.

Trong lúc mấy tên hộ vệ đấu võ mồm thì hai anh em Mã Nhi đã đi xuống lòng đất, hướng về phía viện nghiên cứu Trường Sinh.

Hai anh em xuyên qua tầng nham thạch vừa dày vừa nặng, thuận lợi tiến vào viện nghiên cứu Trường Sinh, lần này hai người đi thẳng tới thông đạo dài kia.

- Đi trước nhìn xem có người sống sót hay không, cứu bọn họ rồi rời đi.

Thụy Tinh thấp giọng nói.

- Vâng.

Mã Nhi không có dị nghị, bay theo ca ca đến những gian phòng chưa vào.

Sâu trong thông đạo có hai gian phòng, bên trong nhốt người mà bọn hộ vệ mới đưa tới, tất cả đều là dân chúng ở thành Tư Đồ Nhĩ Đặc, lúc này bọn hắn co rúc ở một góc trong phòng, ánh mắt sợ hãi nhìn chăm chú vào cửa phòng.

Hai anh em xuyên tường vào phòng, đếm xem bên trong phòng có bao nhiêu người sống.

Mã Nhi thấy thế quay đầu hỏi:

- Có mười hai người, chúng ta cứu như thế nào?

Thụy Tinh suy nghĩ một chút, nói nhỏ:

- Trước tiên đi tìm cửa ra, sau đó giải quyết đám hộ vệ kia, mở cửa làm cho bọn họ tự trốn thoát.

- Vâng.

Mã Nhi gật đầu, sau đó rời phòng cùng với ca ca, bắt đầu tìm kiếm đường đi lên mặt đất.

Hai người tìm dưới đất một vòng mới tìm được một cầu thang thông với mặt đất ở lối đi khác.

Cầu thang rất hẹp, chỉ có thể chứa được một người.

- Ta đi lên xem một chút.

Thụy Tinh bỏ lại một câu rồi bay lên dọc theo cầu thang.

Mã Nhi há miệng, cuối cùng đành nuốt lời dặn dò trở vào trong.

- Ông ~~~

Thụy Tinh xuyên qua cửa thép vừa dày vừa nặng ở phía cuối cầu thang, sau đó trở về mặt đất mới phát hiện cửa ra là một gian phòng bình thường.

Trước đây hai anh em đã từng điều tra gian phòng này nhưng lại không hề phát hiện được thứ gì, thì ra là mặt ngoài cửa thép bị một lớp ván gỗ che khuất, dung hợp làm một thể với mặt đất, nếu không nhìn kỹ thì sẽ rất khó nhận ra.

- Thì ra là thế.

Ánh mắt của Thụy Tinh lóe lên, nhìn về phía cửa gỗ của căn phòng, bên ngoài là sân, bọn hộ vệ vẫn còn đang nói chuyện với nhau.

Hắn xoay người trở lại dưới lòng đất, đi gặp em gái.

Mã Nhi quan tâm hỏi:

- Ca ca, thế nào rồi?

Thụy Tinh thấp giọng nói:

- Mặt trên chính là cửa ra, nhưng bên ngoài có đám hộ vệ canh gác, chúng ta cần phải giải quyết bọn hắn trước.

Khóe môi của Mã Nhi cong lên, gằn từng chữ:

- Cái này đơn giản, chỉ cần khống chế những thi cốt kia là tốt rồi.

- Ừm, vậy ra tay thôi.

Thụy Tinh gật đầu.

Hai người liếc nhìn nhau, bắt đầu thi triển ma pháp vong linh, câu thông thi cốt chôn sâu ở lòng đất lần nữa.

Thật ra hai anh em vẫn luôn có nghi ngờ, vì sao cường giả cấp Vương lại bị tùy ý chôn ở địa phương này, ngay cả mộ phần cũng không có.

- Ông ~~~

Mặt đất bắt đầu rung chuyển, hài cốt chôn sâu dưới đất cử động, khí tức Vương giai khuếch tán ra.

Cùng lúc đó, trăm bộ hài cốt khác cũng chui lên từ dưới đất, tụ tập về phía tiểu viện.

- Hừ ~~~

Thụy Tinh và Mã Nhi kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt cả hai đột nhiên trắng bệch, ma lực trong cơ thể suýt nữa bị móc rỗng.

- Hộc hộc ~~~

Hai anh em hô hấp khó khăn, thật sự là khống chế thi cốt cấp Vương quá tiêu hao ma lực và tinh thần lực, nếu không cẩn thận sẽ tạo thành phản phệ.

Thụy Tinh cảm nhận được động tĩnh trên mặt đất, xác định những hộ vệ kia không phải đối thủ của thi cốt cấp Vương mới yên tâm làm những chuyện khác.

Giọng nói hắn lạnh như băng:

- Đi thôi, chúng ta đi giải quyết những lão đầu kia.

- Vâng.

Ánh mắt của Mã Nhi cũng trở nên lạnh như băng.

Mỗi lần thiếu nữ nhớ lại những thi thể với vẻ mặt thống khổ nằm trên đài thí nghiệm, cô ước gì có thể vặn gãy cổ của đám lão đầu kia để làm cầu đá.

- Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Giọng nói hoảng sợ truyền ra từ bên trong phòng thí nghiệm.

Bên trong phòng thí nghiệm, lão giả để râu dê buông dao phẫu thuật xuống, liếc nhìn thi thể nằm trên đài thí nghiệm, có loại dự cảm xấu.

Lão giả tóc dài cau mày nói:

- Vừa rồi có chấn động, không lẽ bên ngoài đã xảy ra chuyện?

Mấy người đang làm thí nghiệm thì đột nhiên bị địa chấn cắt đứt.

- Ai đi nhìn xem đi?

Lão giả râu quai nón thấp giọng nói.

- Không cần phải xen vào, tiếp tục làm thí nghiệm thôi, có việc thì người ở phía trên sẽ giải quyết.

Lão giả râu dê cầm dao phẫu thuật một lần nữa, tiếp tục nghiên cứu thi thể trên bàn thí nghiệm.

Bình Luận (0)
Comment