Những người khác lên tiếng phụ họa, sau đó phân tán khắp bốn phía.
- Ca ca, làm sao bây giờ?
Sắc mặt của Mã Nhi trắng bệch nhìn cảnh tượng này.
Hai người ẩn núp rất tốt, không có bị những cường giả kia phát hiện.
- Hi vọng bọn hắn có thể giết chết Hư Quỷ.
Thụy Tinh nói với giọng run rẩy.
Nhưng bọn hắn bỏ lỡ thời gian dài như vậy, Hư Quỷ đã sớm chạy ra thành Tư Đồ Nhĩ Đặc, không biết trốn đi nơi nào rồi.
Ở một nơi khác, trên không trung, chiến thuyền đón mặt trời mọc đi tới trước.
Ở vị trí đầu thuyền, Cầm Vũ đứng ở bên trong bức tường lưu ly, bên cạnh là thân binh Ai Lạc Lâm.
Ai Lạc Lâm giơ ống nhòm nhìn mặt đất phía xa, đột nhiên nói:
- Đại nhân, phía trước chính là thành Tư Đồ Nhĩ Đặc.
Cầm Vũ gật đầu ra lệnh:
- Ừm, chuẩn bị hạ cánh bên ngoài thành, đừng khiến người của Bất Hủ Chúng chú ý tới.
- Vâng, có cần mở ra trạng thái ẩn hình không?
Ai Lạc Lâm nghiêm mặt hỏi.
Cầm Vũ do dự một chút, đang chuẩn bị gật đầu thì nhạy bén nhận thấy được khí tức không bình thường.
Chân mày của cô lập tức cau lại, nhìn chăm chú vào mặt đất phía dưới, mảng lớn lục thực đã héo rũ, trên đó còn lượn lờ khí tức khiến người chán ghét.
- Đại nhân?
Ai Lạc Lâm khẩn trương.
- Chờ ở đây.
Sắc mặt của Cầm Vũ trở nên khó coi, nhanh chóng đội mũ giáp Khôi Giáp Lôi Đình rồi xoay người bước nhanh về phía cửa ra của bức tường lưu ly.
- Đại nhân!
Ai Lạc Lâm hô một tiếng.
Nhưng Cầm Vũ đã đứng ở sát biên giới chiến thuyền, giây kế tiếp buông mình nhảy xuống, đồng thời Khôi Giáp Lôi Đình loé lên ánh sáng màu tím, năng lực thức tỉnh tạo ra sấm sét, bao vây lấy cơ thể của cô.
- Ầm ầm ~~~
Hơn mười giây sau, Cầm Vũ an toàn rơi xuống đất, ngắm nhìn nơi hoang vu xung quanh, khí tức của Hư Quỷ cực kỳ nồng nặc.
- Đáng chết, tuyệt đối là do Hư Quỷ làm!
Khuôn mặt của cô như sương lạnh, bắt đầu tìm kiếm phạm vi xung quanh.
Sau nửa giờ, cô xác định Hư Quỷ đã không còn ở đây, có thể là chúng nó đã trốn đi hoặc bị những người khác giết chết hoặc bắt lấy.
- Ầm ầm ~~~
Cầm Vũ nhảy lên, hóa thành tia chớp màu tím trở lại trên chiến thuyền.
- Cầm Vũ đại nhân, có chuyện gì vậy?
Ai Lạc Lâm vội vàng tới nghênh đón.
Cầm Vũ giải thích ngắn gọn:
- Ta nghi ngờ Hư Quỷ đã chạy ra bên ngoài, đi thành Tư Đồ Nhĩ Đặc, phải mau chóng điều tra rõ ràng việc này.
Cơ thể của Ai Lạc Lâm run lên, nếu thật sự Hư Quỷ chạy thoát viện nghiên cứu Trường Sinh, như vậy hậu quả khó mà lường được.
- Vâng!
Sắc mặt của cô trở nên nghiêm túc giơ tay nghiêm chào, xoay người bước nhanh đi truyền lại mệnh lệnh.
Đáy mắt của Cầm Vũ hiện lên sát ý, cô phải chuẩn bị sẵn sàng cho khả năng xấu nhất.
- Ông ~~~
Tốc độ của chiếc thuyền nhanh hơn, gần như hết tốc lực chạy về phía thành Tư Đồ Nhĩ Đặc.
Sự xuất hiện của chiến thuyền nhanh chóng khiến dân chúng thành Tư Đồ Nhĩ Đặc chú ý tới, nhóm cường giả thành chủ xuất hiện ở chỗ cao, nhìn chăm chú vào chiến thuyền đang tới gần.
- Đó là chiến thuyền ở vương quốc Huyền Vũ, tại sao nó lại đến đây?
Có người cau mày hỏi.
- Có thể là bởi vì Hư Quỷ.
Sắc mặt của thành chủ ngưng trọng.
Hắn đã biết tin tức Hư Quỷ xuất hiện ở thành Tư Đồ Nhĩ Đặc, lúc này đang toàn lực sắp xếp người sưu tầm tung tích của chúng nó.
Chỉ là hắn cảm thấy nghi ngờ, Hư Quỷ vừa mới xuất hiện không bao lâu, làm sao mà vương quốc Huyền Vũ lại biết được, còn có thể chạy tới thành Tư Đồ Nhĩ Đặc nhanh như vậy.
…….
Thành chủ Tư Đồ Nhĩ Đặc là cường giả cấp 8, tên là Đức Lãng Liệt.
Hắn ngẩng đầu nhìn chăm chú chiến thuyền từ trên trời giáng xuống, sắc mặt hắn trở nên nặng nề.
- Ông ~~~
Chiến thuyền khổng lồ chậm rãi hạ xuống, khí lưu thổi bay toàn bộ cát bụi dưới đất, đám người giơ tay lên ngăn trở miệng mũi, tránh cho cát bụi bay vào.
- Thành chủ đại nhân, chúng ta cứ để cho chiến thuyền kia hạ xuống sao?
Kỵ Sĩ ở Phủ Thành Chủ cau mày hỏi.
Đức Lãng Liệt quay đầu hỏi:
- Thế nào, ngươi muốn đối nghịch với vương quốc Huyền Vũ à?
- Cái kia… Thôi được rồi.
Khóe miệng của Kỵ Sĩ co giật, có cho hắn mười cái mạng thì hắn cũng không dám.
- Ông ~~~
Chiến thuyền hạ cánh xuống đất an toàn, động cơ tua-bin ngừng xoay tròn.
Cầm Vũ và Ai Lạc Lâm bước xuống chiến thuyền, phía sau là mười hai vị binh lính võ trang hạng nặng.
- Cộp cộp cộp ~~~
Sắc mặt của Đức Lãng Liệt ngưng trọng, hắn nhìn không thấu thực lực của cô gái tóc xanh, trong lòng trở nên cảnh giác.
Sắc mặt của hắn nghiêm túc, cất bước tới nghênh đón.
Kỵ Sĩ thấp giọng nhắc nhở:
- Thành chủ đại nhân, cô ấy là Cầm Vũ, trông coi toàn bộ Lục Quân của vương quốc Huyền Vũ, thân phận và địa vị không tầm thường.
Hắn đã tham gia chiến dịch Thiên Cức Quan, ấn tượng cực kỳ khắc sâu đối với thực lực mạnh mẽ của Cầm Vũ, cô ấy như hiện thân của Lôi thần.
Trong lòng của Đức Lãng Liệt rùng mình, không ngờ nữ nhân trước mắt này lại kinh khủng như vậy, có thể chưởng quản toàn bộ Lục Quân ở vương quốc Huyền Vũ, đã đủ chứng minh sự mạnh mẽ của cô ấy.
- Chúng ta đến thăm không báo trước, mong các hạ chớ trách.
Cầm Vũ nói với giọng điệu thanh lãnh.
- ....
Miệng của Đức Lãng Liệt co giật, hắn muốn tức giận nhưng nghĩ đến thân phận của nữ nhân thì lại bỏ đi ý niệm này.
- Không sao, xin hỏi các hạ tới đây bởi vì chuyện gì?
Hắn trầm giọng hỏi.
- Bởi vì Hư Quỷ.
Ánh mắt của Cầm Vũ lạnh như băng, trong lòng hoài nghi chuyện của Hư Quỷ có quan hệ với nam nhân trước mặt.
Đức Lãng Liệt nghe vậy sắc mặt của hắn càng thêm nghiêm túc, trầm giọng hỏi:
- Mạo muội hỏi các hạ biết chuyện Hư Quỷ ở trong thành là từ đâu?
Ánh mắt của Cầm Vũ lóe lên, bình tĩnh nói:
- Các hạ không biết viện nghiên cứu Trường Sinh sao?
Đức Lãng Liệt chậm rãi mở miệng:
- Viện nghiên cứu Trường Sinh à, cái này thì ta có nghe nói qua….
- Khoan đã, chẳng lẽ Hư Quỷ trong thành là do bọn hắn làm ra?
Hắn nhanh chóng phản ứng lại, ánh mắt hắn trở nên âm trầm.
Cầm Vũ gật đầu, lạnh nhạt nói:
- Đúng vậy, bọn hắn lợi dụng Hư Quỷ để làm nghiên cứu, lần này ta tới đây chính là vì giải quyết chuyện này!
Đức Lãng Liệt nghĩ tới điều gì đó, cười khổ một tiếng nói:
- Vậy là các hạ đã tới chậm rồi, có lẽ Hư Quỷ đã bị người của viện nghiên cứu Trường Sinh dời đi nơi khác.
Sắc mặt của Cầm Vũ lạnh như băng, nói:
- Thật sao, nhưng vừa rồi ta lại phát hiện tung tích của Hư Quỷ ở bên ngoài thành, tất cả cây xanh đều khô héo.
Đức Lãng Liệt nghe được lời này, sắc mặt của hắn lập tức thay đổi, ngạc nhiên thốt lên:
- Chẳng lẽ là Hư Quỷ tự chạy thoát khỏi viện nghiên cứu?
Cầm Vũ nhìn chăm chú vào hắn, muốn phát hiện sự giả dối từ trên mặt hắn ta.