- Đại nhân, chúng ta đến viện nghiên cứu Trường Sinh điều tra xem sao?!
Ai Lạc Lâm thấp giọng nhắc nhở.
- Ừm.
Cầm Vũ lên tiếng, đúng là nên đến viện nghiên cứu Trường Sinh nhìn qua một chút, có lẽ sẽ phát hiện được manh mối gì đó, rồi cô nhìn về phía Đức Lãng Liệt, nói:
- Viện nghiên cứu Trường Sinh ở bên trong thành, nếu như nó có liên quan với Phủ Thành Chủ thì ta sẽ tự tay giết ngươi.
Đức Lãng Liệt cau mày, nói với giọng điệu nghiêm túc:
- Các hạ suy nghĩ nhiều rồi, Phủ Thành Chủ và viện nghiên cứu Trường Sinh tuyệt đối không có liên hệ.
- Hy vọng là vậy đi.
Ánh mắt của ầm Vũ lạnh như băng, bỏ lại một câu rồi xoay người rời đi.
Ai Lạc Lâm và nhóm binh lính vội vàng đuổi theo, rầm rộ đi về phía viện nghiên cứu Trường Sinh.
Bọn họ biết vị trí của viện nghiên cứu Trường Sinh, chuyện này ít nhiều là công lao của Hữu Tư bá tước.
Đức Lãng Liệt trầm tư nói:
- Các ngươi đi theo nhìn một chút.
- Vâng!
Các cường giả của Phủ Thành Chủ lên tiếng, nhanh chóng đuổi theo bước tiến của Cầm Vũ.
Mọi người quẹo trái quẹo phải trong thành, tốn một ít thời gian mới tìm được vị trí của viện nghiên cứu Trường Sinh, nhưng lúc này đập vào mắt của đám người chỉ còn lại một vùng phế tích.
Đức Lãng Liệt nhíu mày, thấp giọng tự lẩm bẩm:
- Thì ra là nơi đây!
Trong thành mới xuất hiện Hư Quỷ thì hắn đã đi đến nơi này, chỉ là không có phát hiện dị dạng gì.
Ai Lạc Lâm lấy ra văn kiện lật xem một chút rồi nói:
- Đại nhân, viện nghiên cứu Trường Sinh ở dưới lòng đất.
- Vậy đào xuống đó.
Cầm Vũ nghiêm túc nói.
- Vâng.
Ai Lạc Lâm gật đầu một cái.
Cô lấy ra một viên Phú Năng Trân Châu nuốt vào bụng, trong cơ thể nhanh chóng xuất hiện một cỗ mát lạnh.
- Ầm ầm ~~~
Ai Lạc Lâm hơi chuyển động suy nghĩ, mặt đất chấn động rồi xuất hiện từng khe nứt to lớn, tầng nham thạch cứng rắn cũng bị nứt ra.
Trong ánh mắt kinh ngạc của đám người Đức Lãng Liệt, toàn bộ viện nghiên cứu Trường Sinh bị đào ra từ dưới lòng đất, chẳng mấy chốc đã xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người.
- Cộp cộp cộp ~~~
Cầm Vũ bình tĩnh bước đến gần viện nghiên cứu Trường Sinh, nhanh chóng phát hiện thi thể, là những vật thí nghiệm đã chết đi.
- Đại nhân, chú ý an toàn.
Ai Lạc Lâm đuổi theo.
Cầm Vũ lạnh nhạt nói:
- Không có việc gì, nơi đây không có người sống.
- Tư lạp ~~~
Cô phóng ra tia chớp màu tím, nhanh chóng lan tràn toàn bộ viện nghiên cứu Trường Sinh, khí tức của Hư Quỷ lưu lại cũng bị dọn dẹp sạch sẽ.
Ai Lạc Lâm ngạc nhiên nói:
- Người ở viện nghiên cứu Trường Sinh đâu rồi?
- Chắc đều chết hết.
Cầm Vũ đứng trước cửa một căn phòng, bên trong có mấy cỗ thi thể bị tàn phá không còn nguyên vẹn.
Ai Lạc Lâm phân tích:
- Xem ra là bị Hư Quỷ cắn chết.
- Đúng vậy.
Giọng nói yếu ớt vang lên, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Cầm Vũ quay đầu nhìn lại, một nam một nữ đi tới từ nơi gần đó, hai người thoạt nhìn rất suy yếu.
Người đến là anh em Mã Nhi, bọn họ nhận ra Cầm Vũ, từng thấy được dáng vẻ của cô ở phát sóng chung, gặp qua cô xông vào bầy Hư Quỷ giết thất tiến thất xuất, giống như sát thần thu gặt tính mệnh của Hư Quỷ.
- Các ngươi là ai?
Ai Lạc Lâm cau mày hỏi.
Đôi mắt của Mã Nhi sáng ngời nhìn về phía Cầm Vũ, tự giới thiệu:
- Ta tên là Mã Nhi, kế bên là ca ca của ta, gọi là Thụy Tinh.
- Các ngươi biết chuyện gì xảy ra ở nơi đây sao?
Cầm Vũ hỏi với giọng điệu bình tĩnh.
Mã Nhi trầm mặc một lúc rồi gật đầu nói:
- Biết.
- Nói mau, chuyện gì xảy ra?
Đức Lãng Liệt nghiêm túc chất vấn.
Cầm Vũ quay đầu lạnh nhạt liếc hắn một cái, lập tức làm cho đối phương im lặng.
Thụy Tinh hít một hơi thật sâu, ngăn em gái ở phía sau rồi nghiêm túc nói:
- Hư Quỷ là do chúng ta thả ra.
- Cái gì?
Đôi mắt của Đức Lãng Liệt trợn tròn, sát ý lập tức lộ ra ngoài.
Mã Nhi giải thích:
- Chúng ta không phải cố ý, dựa theo kế hoạch cũ thì những Hư Quỷ kia đều phải chết, chỉ là xảy ra bất ngờ!
- Tư lạp ~~~
Tia chớp màu tím chợt lóe lên, ngay sau đó Cầm Vũ xuất hiện ở trước mặt hai người, uy áp kinh khủng bao phủ anh em hai.
- Ừng ực~~~
Yết hầu của Thụy Tinh và Mã Nhi khô khốc, cơ thể run bần bật.
- Nói từ đầu đi.
Cầm Vũ nhìn xuống hai người, giọng nói lạnh lẽo khiến người ta run rẩy.
- Vâng!
Mã Nhi vô thức lên tiếng.
Nửa giờ sau, hai anh em nói rõ chi tiết về chuyện đã xảy ra, lập tức khiến đám người yên tĩnh lại.
Ai Lạc Lâm co giật khóe miệng, không khỏi răn dạy:
- Các ngươi quá lỗ mãng.
Gương mặt của Đức Lãng Liệt âm trầm, buồn bực nói:
- Đúng vậy, Hư Quỷ đã chạy trốn, vương quốc Ai Nhĩ Văn lớn như vậy, muốn tìm ra bọn nó sẽ không dễ dàng.
- Việc đã xảy ra rồi, hiện tại nên suy nghĩ biện pháp giải quyết như thế nào!
Cầm Vũ lạnh giọng cắt đứt lời oán giận của mọi người.
Đám người nghe vậy lại im lặng lần nữa.
………
Chủ Thành, vương quốc Huyền Vũ.
Đoàn xe của quốc vương chậm rãi dừng lại trước cửa Ngân Hàng.
- Bệ hạ, đã đến Ngân Hàng rồi ạ.
Tiểu Mật quay đầu lại nói.
Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan ngồi ở ghế sau xe hơi, hai người đang thảo luận phương hướng phát triển của vương quốc, nghe vậy ngước mắt nhìn Ngân Hàng qua cửa sổ xe.
Ngày hôm nay, hai người phải đi thị sát Ngân Hàng, giải quyết một ít vấn đề có thể tồn tại.
Ngân Hàng rất quan trọng đối với vương quốc Huyền Vũ, tuyệt không cho phép xuất hiện bất kỳ vấn đề nào.
- Trở về rồi lại nói tiếp, bây giờ nên đi xem Ngân Hàng rồi.
Mục Lương ôn hòa nói.
- Vâng.
Nguyệt Thấm Lan đáp ứng.
Ly Nguyệt rời khỏi ghế phụ, đi ra ngoài mở cửa xe phía sau.
Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan lần lượt xuống xe, cùng đi về phía Ngân Hàng.
Tổng bộ Ngân Hàng ở ngay bên cạnh Tuần Cảnh Vệ, đặt ở cùng một chỗ với Cục Quản Lý Chủ Thành, vấn đề an toàn được bảo đảm rất cao, sẽ không có ai to gan lớn mật dám cướp đoạt Ngân Hàng ở trong Chủ Thành.
- Cộp cộp cộp ~~~
Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan đi đến nhanh chóng thu hút sự chú ý của người quản lý Ngân Hàng, vội vội vàng vàng chạy ra nghênh tiếp.
- Bệ hạ vạn an.
Người quản lý cung kính hành lễ.
Hắn lại nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan rồi hành lễ lần nữa:
- Xin chào thư ký đại nhân.
Nguyệt Thấm Lan nhàn nhạt nói:
- Ừm, hôm nay kiểm tra theo thông lệ, các ngươi phối hợp là tốt rồi.
- Vâng.
Người quản lý cung kính gật đầu.
Ngân Hàng được tách ra từ Cục Quản Lý Chủ Thành, nhân viên phục vụ phụ trách Ngân Hàng đều là Nguyệt Thấm Lan tự mình chọn lựa, chắc sẽ không có vấn đề lớn, nhưng vấn đề nhỏ sẽ không ít.