Bên ngoài thư phòng ở cung điện.
- Cộc cộc cộc ~~~
Ly Nguyệt gõ cửa thư phòng, thanh thúy nói:
- Mục Lương, ta vào được không?
- Vào đi.
Giọng nói của Mục Lương truyền ra từ trong thư phòng.
- Cọt kẹt ~~~
Cô gái tóc trắng đẩy cửa mà vào, thấy tiểu hầu gái đang hầu hạ Mục Lương thay quần áo để đi ra ngoài.
Ngày hôm nay, anh muốn tới Tuần Cảnh Vệ, nhóm Tuần Cảnh ở Chủ Thành muốn tiến hành nghi thức thay đổi quần áo.
Mục Lương quay đầu nhìn về phía cô gái tóc trắng, ôn hòa hỏi:
- Có chuyện gì không?
Ly Nguyệt thanh thúy nói:
- Có một tin tức tốt, viện nghiên cứu Trường Sinh ở thành Lai Tây đã bị xử lý sạch sẽ.
- Đúng là một tin tức tốt, vậy những viện nghiên cứu Trường Sinh khác thì sao?
Khóe môi của Mục Lương cong lên.
Ly Nguyệt lắc đầu, nhẹ giọng nói:
- Những nơi khác còn không có tiến triển.
- Được rồi.
Mục Lương nhẹ gật đầu, giơ tay lên làm cho tiểu hầu gái hỗ trợ cột chắc đai lưng.
Ly Nguyệt thanh thúy nói:
- Đúng rồi, nhiệm vụ của Hổ Tây và Lan Đế đã kết thúc, ba ngày sau bọn họ sẽ trở lại vương quốc Huyền Vũ.
Mục Lương nghe được lời này, đôi mắt thâm thúy của anh chợt sáng ngời, Hổ Tây và Lan Đế trở về, đồng nghĩa với việc tiền trợ cấp thương vong và tiền thưởng cũng sẽ trở về.
Anh vừa nghĩ tới mức tinh thạch ma thú khổng lồ kia, không biết nó có thể chuyển hóa thành bao nhiêu điểm tiến hóa đây?
Khoé môi của Ly Nguyệt cong lên, quả nhiên tin tức này có thể làm cho Mục Lương vui vẻ.
- Nhắc nhở bọn họ chú ý an toàn.
Mục Lương nhắc nhở.
- Ta hiểu rồi.
Đôi mắt màu trắng bạc của Nguyệt Thấm Lan mang theo ý cười.
Cô đi lên trước, hỗ trợ chỉnh sửa vạt áo của anh, dịu dàng nhắc nhở:
- Đoàn xe đã chuẩn bị xong, tới lúc xuất phát rồi.
- Ừ!
Mục Lương nhìn chằm chằm vào đôi mắt đẹp của cô gái tóc trắng.
Sau đó, anh hỏi một câu kinh người:
- Ngươi thích đồ cưới dạng gì?
Tay của Ly Nguyệt khẽ run một cái, khuôn mặt hơi ửng hồng, thấp giọng nói:
- Màu đỏ.
- Được!
Mục Lương cúi đầu lưu lại một nụ hôn ở trên trán cô gái tóc trắng, sau đó mới rời khỏi thư phòng, đi ra ngoài cung điện.
Ly Nguyệt giật mình, vành tai trở nên đỏ bừng, hoàn hồn lại vội vã cất bước đuổi theo Mục Lương.
Trong lòng của cô nhảy nhót, chờ mong đồ cưới mà anh nói tới.
Bên ngoài cung điện, Nguyệt Thấm Lan dựa vào cửa xe hơi, đang trò chuyện với nhóm hộ vệ Trung Ương.
- Dạo gần đây huấn luyện có mệt không?
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi.
- Mệt ạ, nhưng như vậy mới có thể trở nên mạnh mẽ.
A Thanh đáp với giọng điệu nghiêm túc.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu, ôn hòa nói:
- Ừm, nhưng cũng phải nhớ nghỉ ngơi đấy.
A Thanh gật đầu thật mạnh, nhẹ giọng nói:
- Vâng, đội trưởng Ly Nguyệt sẽ sắp xếp.
A Mạn đồng tình nói:
- Đúng vậy, mỗi tuần chúng ta đều có thể nghỉ ngơi một ngày, như vậy đã rất khá rồi.
Đôi môi đỏ mọng của Nguyệt Thấm Lan co giật, rất muốn nói các ngươi mỗi tuần chỉ được nghỉ ngơi một ngày mà còn có thể vui vẻ như thế, thật sự là quá dễ dàng thỏa mãn.
- Mọi người đang nói chuyện gì thế?
Mục Lương cất bước đi tới.
Nguyệt Thấm Lan đứng thẳng người, ưu nhã nói:
- Chúng ta đang nói chuyện phiếm.
- Lên xe rồi lại nói tiếp.
Mục Lương khẽ cười một tiếng, mở cửa ngồi vào ghế sau.
Ly Nguyệt ngồi vào chỗ tài xế, thuần thục khởi động xe hơi.
- Ông ~~~
Đoàn xe khởi động, chạy xuống khu vực Trung Ương, hướng về phía Tuần Cảnh Vệ.
Bên trong xe hơi, Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:
- Mục Lương, ngươi có cảm thấy ngày nghỉ của hộ vệ Trung Ương quá ít hay không?
Ly Nguyệt xoay bánh lái, thanh thúy nói:
- Chị Thấm Lan, hộ vệ Trung Ương một tháng được nghỉ ngơi bốn ngày, một năm còn có tám ngày nghỉ đông, không tính là thiếu.
- A, còn có tám ngày nghỉ đông à, thế thì cũng không tệ lắm.
Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc nói.
- Tuyển người nhiều hơn một chút, đến lúc đó một tuần có thể nghỉ ngơi hai ngày.
Mục Lương suy nghĩ một chút rồi ra quyết định.
Ly Nguyệt gật đầu nói:
- Ta cũng nghĩ giống vậy, chờ số lượng hộ vệ Trung Ương tăng gấp đôi thì có thể sắp xếp thêm một ngày nghỉ.
Hộ vệ Trung Ương mới vẫn còn đang trong lúc tập huấn, chờ đến khi người mới chính thức hoàn thành tập huấn tiến vào làm việc, đến lúc đó số lượng hộ vệ Trung Ương sẽ đạt được 220 người.
Ngoại trừ hộ vệ Trung Ương, nhóm người mới của Hộ Vệ Thánh Quang, Đội Ám Sát U Linh Chiến Thuật cũng đang tiến hành tập huấn.
- Ừm, ngươi xem rồi an bài đi.
Mục Lương bình thản nói.
- Vâng.
Ly Nguyệt đáp một tiếng.
Mục Lương dựa vào chỗ tựa lưng mềm mại, thuận miệng hỏi:
- Chuyện xây dựng Ngân Hàng mới bố trí thế nào rồi?
Nguyệt Thấm Lan vén sợi tóc mai, dịu dàng lên tiếng:
- Người phái đi quản lý Ngân Hàng mới vừa xuất phát hôm qua, chờ đến khi tất cả Ngân Hàng mới xây xong và đưa vào hoạt động ở đại lục mới, nhanh nhất cũng phải mất một tháng.
Kế hoạch xây dựng Ngân Hàng mới, hiện nay chỉ hoàn thành được giai đoạn đầu, vừa mới phái người quản lý Ngân Hàng mới lên đường, công việc xây dựng Ngân Hàng cũng vừa mới bắt đầu.
Mục Lương gật đầu dặn dò:
- Ừm, bảo bọn họ lưu ý nhiều một chút, nếu có người gây sự thì trấn áp.
Anh muốn khuếch trương lực ảnh hưởng của đồng Huyền Vũ ở đại lục mới, như vậy xây dựng Ngân Hàng là chuyện bắt buộc phải làm, quyết không cho phép có người nhúng tay quấy rầy.
- Ta biết rồi.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.
Người được phái đi ra ngoài đều đem theo Cửa Không Gian Truyền Tống, nếu như gặp phải nguy hiểm hoặc phiền phức, bên vương quốc Huyền Vũ có thể phái người tới xử lý.
- Ông ~~~
Ly Nguyệt lên tiếng nhắc nhở:
- Sắp đến Tuần Cảnh Vệ rồi.
- Ừm.
Mục Lương nhìn ra ngoài cửa sổ xe, có thể nhìn thấy người của Tuần Cảnh Vệ đã xếp thành hàng đứng ngay ngắn trước cửa ở phía xa xa.
Đoàn xe chậm rãi dừng lại trước cửa Tuần Cảnh Vệ, nhóm hộ vệ Trung Ương dừng xe máy rồi đứng thành hai hàng.
Trình Mâu giơ tay nghiêm chào, hô:
- Tất cả, nghiêm chào!
- Hoa lạp lạp ~~~
Nhóm Tuần Cảnh Vệ chỉnh tề giơ tay nghiêm chào, ánh mắt tràn đầy kính ý, đồng loạt nhìn về phía xe hơi dừng lại.
- Két ~~~
Ly Nguyệt xuống xe, sau đó đi vòng qua mở cửa xe.
Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan bước xuống xe, đối diện với ánh mắt của Tuần Cảnh Vệ.