Mễ Á lạnh nhạt nói:
- Chúng ta là người của vương quốc Huyền Vũ, tới nơi này chỉ là vì giải quyết Hư Quỷ.
- Người của vương quốc Huyền Vũ!?
Đôi mắt của thành chủ Lai Tây co rút lại, sắc mặt của hắn lộ ra sự hoảng sợ.
- Hư Quỷ?
Những cường giả khác kinh ngạc thốt lên, sắc mặt đều trở nên nặng nề.
- Đúng vậy.
Mễ Á lạnh lùng nói.
Sắc mặt của thành chủ Lai Tây trở nên nặng nề, nói:
- Làm thế nào để chứng minh lời ngươi nói là sự thật, lỡ như ngươi gạt chúng ta thì sao?
- Đợi lát nữa các ngươi sẽ biết thôi.
Mễ Á lạnh nhạt đáp lại.
- Ầm ầm ~~~
Mặt đất lại chấn động lần nữa, khí tức Thánh giai khuếch tán làm cho các cường giả chợt biến sắc.
- Hơi thở này là Vương giai… không phải, là cường giả Chí Tôn?
Giọng nói tối nghĩa của Thành chủ Lai Tây vang lên.
Mễ Á nói với giọng điệu bình tĩnh:
- Là Thánh giai.
- Thánh giai??
Nghe được lời này, sắc mặt của các cường giả lập tức trắng bệch, suýt nữa đứng không vững ngã xuống nóc nhà.
Cơ thể của thành chủ Lai Tây hơi chao đảo, nói với giọng khàn khàn:
- Xong rồi, thành Lai Tây xong rồi.
Một đám người vội vã nhảy xuống nóc nhà.
Mễ Á nghe vậy quay đầu nhìn hắn một cái, nói với giọng điệu nhàn nhạt:
- Đó là người của chúng ta.
- A?
Thành chủ Lai Tây sửng sốt một chút, sau đó sự sợ hãi trên mặt càng nhiều hơn.
- ...
Mễ Á cạn lời vài giây, vốn dĩ cô nói cho đám người này biết sự tồn tại của Tân Tây là vì trấn an bọn họ, miễn cho những người ở đây ra tay quấy rầy đến cuộc chiến dưới lòng đất.
- Vị đại nhân kia là do vương quốc Huyền Vũ phái tới à?
Ánh mắt dò hỏi của thành chủ Lai Tây rơi vào trên người cô gái tai mèo.
- Ừm.
Mễ Á đáp một tiếng với vẻ mặt không thay đổi.
Thành chủ Lai Tây cười ngượng ngùng mấy tiếng, nói:
- Hóa ra là như thế, vậy là tốt rồi....
Những cường giả khác cũng đều trố mắt nhìn nhau, dù trong lòng vẫn còn có chút lo lắng, nhưng hiện tại không có diễn ra chuyện ngoài ý muốn, bọn họ đành phải lưu lại tiếp tục quan vọng.
- Ầm ầm ~~~
Hai, ba phút sau, mặt đất lại chấn động kịch liệt lần nữa, ngay sau đó vị trí từng là lầu gỗ bắt đầu sụp đổ.
- Lùi lại.
Mễ Á quát lạnh một tiếng, dắt Tiểu Hương lùi về phía sau hơn mười mét.
- Ầm ầm ~~~
Toàn bộ phế tích sụp xuống, ngay sau đó từng bóng đen to lớn bị ném ra từ bên trong đáy hố.
- Phanh ~~~
Mễ Á đáp xuống một nơi cách đó không xa rồi định thần nhìn lại, bóng đen bị ném ra khỏi đáy hố là từng cỗ thi thể Hư Quỷ, đầu của chúng nó đều bị đập nát, chết đến mức không thể chết thêm được nữa.
- Tê tê tê ~~~
Đám người thành chủ Lai Tây hít một hơi khí lạnh, cả đám không ngờ dưới thành Lai Tây thật sự có Hư Quỷ.
- Hưu ~~~
Tân Tây nhảy ra khỏi đáy hố, rơi vào bên cạnh cô gái tai mèo, gậy ba tong trên tay còn dính một chút máu của của Hư Quỷ.
- Đã giải quyết xong cả rồi, một con cũng không buông tha.
Bà vân đạm phong khinh nói.
- Người của viện nghiên cứu Trường Sinh đâu?
Mễ Á dò hỏi.
Tân Tây nhàn nhạt nói:
- Cũng đều bị ta một tát đập chết hết rồi, nhưng ở dưới còn có một ít người sống, chắc dân chúng trong thành bị bắt tới làm thí nghiệm.
Bà nói xong thì nhìn về phía đám người Thành chủ Lai Tây, ánh mắt bình tĩnh kia làm cho cơ thể của chúng cường giả run lên.
Mễ Á hài lòng nói:
- Vậy là tốt rồi, chuyện còn lại để cho người trong thành Lai Tây đi xử lý là được.
- Không ai gây sự chứ?
Tân Tây quay đầu lại hỏi.
- Không có!
Đám người thành chủ Lai Tây vội vàng lắc đầu, rất sợ chọc giận cường giả Thánh giai trước mắt.
Mễ Á lắc đầu:
- Không có việc gì.
- Ừm.
Tân Tây nhẹ gật đầu.
Mễ Á nhìn về phía đám người thành chủ Lai Tây, lạnh nhạt nói:
- Hư Quỷ đã bị chúng ta tiêu diệt, viện nghiên cứu Trường Sinh phía dưới cũng đã bị phá hủy.
Cô gái tai mèo kể lại chuyện của viện nghiên cứu Trường Sinh và Hư Quỷ, điều này làm cho sắc mặt của các cường giả trở nên rất khó xem, không ngờ ở ngay dưới mắt của bọn họ lại có người làm thí nghiệm táng tận thiên lương như vậy, quả thật là một vả mặt tất cả những người ở đây.
Mễ Á bình tĩnh nói:
- Phía dưới còn có người sống sót, việc này giao cho các ngươi sắp xếp.
- Các hạ yên tâm, ta sẽ sắp xếp tốt.
Thành chủ Lai Tây nghiêm túc nói.
- Ừm.
Mễ Á gật đầu.
Cô tiến lên trước, thấp giọng nhắc nhở:
- Tốt nhất là các hạ nên xử lý người bên cạnh một lần, chớ bị người của Bất Hủ Chúng chui vào.
Viện nghiên cứu Trường Sinh có thể tồn tại nhiều năm ở thành Lai Tây không có bị phát hiện như vậy, hiển nhiên là có những người khác giúp một tay.
Mễ Á nhìn chăm chú vào thành chủ Lai Tây, trong lòng cũng hoài nghi tới viện nghiên cứu Trường Sinh và thành chủ Lai Tây có quan hệ, nhưng hiện tại cô không có chứng cứ, chỉ là suy đoán mà thôi.
- Ta biết rồi.
Thành chủ Lai Tây nghiêm túc gật đầu.
Mễ Á lùi ra phía sau hai bước, bình tĩnh nói:
- Được rồi, chuyện còn lại giao cho các hạ xử lý, chúng ta còn có những chuyện khác phải làm.
- Được.
Thành chủ Lai Tây đáp ứng một tiếng.
Mễ Á không nói gì thêm nữa, xoay người đi về phía Tân Tây, tiện tay lấy ra một viên Phú Năng Trân Châu cho vào miệng.
- Ông ~~~
Cô gái tai mèo lợi dụng năng lực Phú Năng Trân Châu lấy được, phóng ra Không Gian Cắn Nuốt, nuốt chửng thi thể của Hư Quỷ vào trong, tránh việc lưu lại tạo thành tai họa ngầm lần nữa.
Một lát sau, Mễ Á lại dùng thêm một viên Phú Năng Trân Châu khác, lần này là Lĩnh Vực Sinh Mệnh, bao trùm phạm vi đường kính ngàn mét, tinh lọc toàn bộ khí tức của Hư Quỷ, hoàn toàn ngăn chặn hậu hoạn.
- Được rồi, chúng ta có thể rời đi.
Mễ Á thở ra một hơi, sắc mặt thả lỏng nhìn về phía Tân Tây và Tiểu Hương.
Tân Tây lấy ra bầu rượu uống một ngụm, thỏa mãn nói:
- Vậy thì đi thôi, nên đi đến vương quốc Tây Phi rồi.
- Vâng!
Mễ Á lên tiếng.
Ba người rời đi mà không quay đầu lại, lưu lại một vùng phế tích làm cho thành chủ Lai Tây đau đầu.
- Người đâu, mau đi xuống cứu người.
Thành chủ Lai Tây hít một hơi thật sâu rồi ra lệnh cho thuộc hạ.
- Vâng.
Bọn Kỵ Sĩ đồng thanh đáp lại, thả dây thừng xuống đáy hố, bước vào nghiên cứu Trường Sinh hiện giờ đã biến thành phế tích.
Trước mắt là mấy cỗ thi thể, đó là người của viện nghiên cứu Trường Sinh, trừ cái đó ra thì còn có rất nhiều thi thể quái vật, đó là những vật thí nghiệm bị cảm nhiễm huyết dịch của Hư Quỷ.
Những quái vật này đều bị Tân Tây một tát đập chết, trên mặt bọn họ đều hiện ra vẻ mặt giải thoát.
Chẳng mấy chốc thì những Kỵ Sĩ đã phát hiện nhóm dân chúng bị bắt cóc, hợp lực đưa bọn họ trở về mặt đất.
- Cộp cộp cộp ~~~
Bọn Kỵ Sĩ đi tới nơi lưu trữ tài liệu của viện nghiên cứu Trường Sinh, bên trong đã sớm bị dọn sạch, ngay cả một trang giấy cũng không lưu lại.
- Nơi đây chỉ có thi thể, không có những thứ khác.
Bọn Kỵ Sĩ đưa mắt nhìn nhau.
- Dọn dẹp chiến trường thôi, mọi người cẩn thận một chút.
Kỵ Sĩ Trưởng cao giọng ra lệnh.
- Vâng.
Bọn Kỵ Sĩ phân tán ra bốn phía, muốn nhìn xem có sót lại bảo vật nào hay không, đáng tiếc bọn họ phải thất vọng mà trở về.