Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 497 - Chương 3143 - Thật Là Trực Tiếp….

Chương 3143 - Thật Là Trực Tiếp….
Chương 3143 - Thật Là Trực Tiếp….

Tiểu Hương chớp chớp mắt, khi nhìn ra phía ngoài lần nữa thì đã không thấy bóng dáng của cô gái tai mèo đâu cả, cô nhìn về phía Tân Tây, lo lắng hỏi:

- Tân Tây nãi nãi, ngài không lo lắng cho sự an toàn của chị Mễ Á sao?

- Lo lắng cho cô ấy?

Tân Tây chậm rãi nhấp một ngụm nước trà, nhàn nhạt nói:

- Cô ấy rất mạnh, nếu gặp phải nguy hiểm thì sẽ có thể rút lui an toàn.

- Vậy là tốt rồi.

Tiểu Hương thở phào một hơi.

Tân Tây nhàn nhạt nói:

- Ăn nhiều một chút đi, ngươi quá gầy.

- Vâng!

Tiểu Hương ngoan ngoãn đáp một tiếng.

Bên kia, Mễ Á du tẩu trong các góc tối của toà thành, thỉnh thoảng tiến vào một ít tiểu viện tìm kiếm vị trí cụ thể của viện nghiên cứu Trường Sinh.

- Không có ở nơi này.

Mễ Á đứng ở trên xà nhà, nhìn quét một vòng sau đó mới trốn vào trong bóng ma.

- Ông ~~~

Cô gái tai mèo du tẩu trong bóng đêm, khi sắp đến gần thành bắc thì cô đột nhiên ngừng lại.

- Khí tức của Hư Quỷ!

Đôi mắt màu đỏ hồng của Mễ Á hiện lên ý lạnh lẽo.

Trong không khí có khí tức Hư Quỷ nhàn nhạt, nếu không phải bởi vì khứu giác của cô cao hơn rất nhiều lần so với người thường thì sẽ không phát hiện được khí tức Hư Quỷ cực kỳ nhạt nhẽo này.

Cô gái tai mèo nhẹ nhàng nhảy lên nóc nhà, đi tới trước lặng yên không một tiếng động giống như loài mèo, mục tiêu là một nhà lầu gỗ ba tầng cách đó không xa, nơi đó toả ra khí tức Hư Quỷ nồng nặc nhất.

Mễ Á thi triển năng lực thức tỉnh dung nhập vào trong bóng tối, tiến vào trong phòng từ cửa sổ một tầng.

Lầu một rất rộng rãi, thoạt nhìn không có gì dị thường.

Ánh mắt của cô gái tai mèo lóe lên, nàng nhận thấy được có người đang núp ở một nơi bí mật gần đó, suy đoán là người của viện nghiên cứu Trường Sinh hoặc Bất Hủ Chúng.

Mễ Á khống chế năng lực Ám Ảnh, di chuyển ở trong bóng tối, nếu nhìn bằng mắt thường thì sẽ rất khó phát hiện dị dạng.

Cô gái tai mèo lặng yên không tiếng động đi lên lầu hai và lầu ba của toà nhà gỗ, đồng dạng không có phát hiện tung tích của Hư Quỷ và viện nghiên cứu Trường Sinh.

- Chẳng lẽ là ở dưới đất?

Mễ Á lẩm bẩm, quyết định đi xuống dưới lòng đất nhìn xem.

Cô thi triển năng lực thức tỉnh, phối hợp với năng lực của Khôi Giáp Ám Ảnh, bắt đầu chìm xuống dưới mặt đất.

Bóng tối không chỗ nào là không có ở dưới đất, đối với cô gái tai mèo mà nói thì đó là hoàn cảnh có lợi cho nàng tới lui một cách tự nhiên.

Càng đến gần dưới đất thì khí tức Hư Quỷ càng bùng nổ nồng nặc, lúc này cô gái tai mèo đã chắc chắn viện nghiên cứu Trường Sinh nằm ở dưới lòng đất.

- Tại sao bọn họ đều thích xây viện nghiên cứu ở dưới đất thế nhỉ?

Mễ Á chửi thầm một câu.

Không bao lâu, cô nhận thấy được bùn đất phía dưới phát sinh biến hóa, ngay sau đó tầm nhìn trở nên trống trải.

- Quả nhiên là ở nơi này.

Ánh mắt của nàng lạnh như băng.

Liếc mắt một cái là một không gian bao la, có ba con đường mà hai bên trái phải đều là gian phòng đóng chặt cửa, mơ hồ có thể nghe được tiếng gầm nhỏ của Hư Quỷ.

Cô gái tai mèo giữ yên lặng, tới gần một gian phòng gần nhất, bên trong là nơi chất đồ lặt vặt.

Mễ Á chỉ là nhìn lướt qua, sau đó đi tới gian phòng thứ hai, phát hiện bên trong nhốt rất nhiều người mặc quần áo lam lũ, vóc người gầy gò giống như lâu rồi chưa được ăn no.

Trong mắt của cô gái tai mèo lộ ra sát ý, vì tránh cho đánh rắn động cỏ, cô không có tùy tiện ra tay, mà là đi thám thính toàn bộ viện nghiên cứu Trường Sinh dưới đất, chẳng mấy chốc đã tìm được căn phòng giam giữ Hư Quỷ.

Mễ Á lặng lẽ rời đi, băng qua từng con phố trở lại quán rượu vừa rồi.

Tân Tây đặt ly trà trong tay xuống, không thể tùy ý uống rượu, chỉ có thể dựa vào uống trà để giải buồn.

Ánh mắt của cô lóe lên, nhìn về phía cửa quán rượu, Mễ Á khoác áo choàng đen đi tới.

- Chị Mễ Á đã trở về rồi.

Tiểu Hương vui vẻ reo lên.

Tân Tây lạnh nhạt hỏi:

- Tìm được rồi à?

- Ừm, hiện tại hành động chứ?

Mễ Á hỏi.

- Có thể.

Tân Tây đứng dậy, chống gậy ba tong đi ra phía ngoài.

Tiểu Hương chớp mắt hỏi:

- Ta thì sao?

- Ngươi cũng đi theo chúng ta.

Tân Tây nói một tiếng mà không quay đầu lại.

Dựa vào thực lực của bà, bảo vệ cho thiếu nữ không bị thương là việc dễ như ăn bánh.

- Vâng!

Hai mắt của Tiểu Hương sáng ngời, cô không cảm thấy sợ hãi, ngược lại rất chờ mong chuyện diễn ra sau đó.

- Cộp cộp cộp ~

Ba người rời đi quán rượu, đi về vị trí mà Mễ Á phát hiện.

Tân Tây nhàn nhạt nói:

- Đánh nhanh thắng nhanh, đừng làm cho Hư Quỷ chạy trốn, cũng không thể khiến người của viện nghiên cứu Trường Sinh còn sống rời đi.

- Ta biết rồi.

Mễ Á gật đầu đáp một tiếng.

Chẳng mấy chốc thì ba người đã đi tới tòa nhà gỗ ba tầng kia.

Mễ Á giơ ngón tay chỉ vào một chỗ rồi nói:

- Viện nghiên cứu Trường Sinh nằm bên dưới toà nhà gỗ này.

- Đã biết, các ngươi canh giữ ở bên ngoài, còn lại giao cho ta.

Tân Tây lạnh nhạt nói.

Mễ Á kinh ngạc hỏi:

- Không cần ta hỗ trợ sao?

Tân Tây bình tĩnh nói:

- Không cần, chờ thành chủ thành Lai Tây qua đây, ngài có thể hỗ trợ giải thích một chút, chớ quấy rầy ta ra tay.

- Đã biết, ngươi chú ý an toàn đấy.

Mễ Á dặn dò một câu.

- Ừm.

Tân Tây gật đầu một cái, cất bước đi về phía nhà gỗ ba tầng.

Mễ Á suy nghĩ một chút, lấy ra linh khí tiêu âm, bao phủ nhà gỗ ba tầng vào trong, tránh cho động tĩnh chiến đấu gây quá nhiều sự chú ý của người bên ngoài.

- Ông ~~~

Mấy hơi sau, nhà gỗ ba tầng sụp đổ ầm ầm, bụi mù cuồn cuộn, không có một tia âm thanh truyền ra.

- Thật là trực tiếp….

Khóe miệng của Mễ Á co giật.

Bên kia, Tân Tây đã tìm được con đường đi xuống lòng đất, khí tức Thánh giai buông xuống, không ai có thể bỏ trốn.

- Ầm ầm ~~~

Âm thanh dưới đất không thể truyền ra, nhưng mặt đất chấn động và khí tức Thánh giai là không che giấu được, chẳng mấy chốc đã khiến các cường giả trong thành chú ý tới.

……….

- Ông ~

Mễ Á quay đầu nhìn lại, từng bóng người lần lượt chạy nhanh đến từ đằng xa, không ít người đứng ở chỗ cao, cảnh giác nhìn chăm chú vào tòa nhà gỗ ba tầng sụp đổ.

- Chị Mễ Á, làm sao bây giờ?

Tiểu Hương thấy thế không nhịn được lo lắng hỏi.

- Không có việc gì đâu.

Mễ Á lên tiếng, xoay người nhìn về phía các cường giả chạy như bay tới gần.

Còn về những dân chúng bình thường, từ sau khi lầu gỗ sụp đổ, mặt đất bắt đầu chấn động thì bọn họ đã chạy ra xa hơn.

- Các hạ, xin hỏi ở đây vừa xảy ra chuyện gì thế?

Một lão giả mặc trường bào Ma Pháp Sư nhìn về phía cô gái tai mèo, đôi mắt đầy nếp nhăn lóe lên tia sáng.

- Dám can đảm gây sự ở thành Lai Tây, tốt nhất là ngươi nên cho ta một lời giải thích hợp lý.

Lúc này, Thành Chủ mặc áo bào màu đen từ nóc nhà hạ xuống, chắp tay sau lưng nhìn về phía cô gái tai mèo.

Bình Luận (0)
Comment