Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 505 - Chương 3151 - Thuận Theo Tự Nhiên Vậy.

Chương 3151 - Thuận Theo Tự Nhiên Vậy.
Chương 3151 - Thuận Theo Tự Nhiên Vậy.

Nguyệt Thấm Lan trợn trắng mắt, gắt giọng phản bác:

- Ngươi lớn hơn ta, ngươi mới là bà cô già.

Ra đời sớm hơn một phút cũng là lớn hơn.

- Ha ha ha ~~~

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Di hiện ra ý cười, nói không chút để ý:

- Ta ra sao thì không quan trọng, ngươi hạnh phúc mới là việc quan trọng nhất.

Nguyệt Thấm Lan nắm tay của chị gái, nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Chị, ngươi cũng phải hạnh phúc đấy.

- Được.

Đáy mắt của Nguyệt Thấm Di hiện lên tia đau thương, nét mặt bên ngoài không thay đổi.

Cô nghĩ tới điều gì đó, quan tâm hỏi:

- Ngươi gả cho Mục Lương, vậy Hồ Tiên và những người khác thì sao?

Đám người Hồ Tiên thích Mục Lương như vậy, cô đều có thể nhận thấy được.

Nguyệt Thấm Lan mím môi, nhẹ giọng nói:

- Ta gả trước, sau đó các cô ấy sẽ lần lượt trở thành phi tử.

Nguyệt Thấm Di nghe được câu này, vui vẻ hỏi:

- Cho nên ngươi là Vương Hậu?

- Ừm, ta là Vương Hậu.

Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyệt Thấm Lan ửng đỏ, biểu cảm trên mặt tràn đầy hạnh phúc.

- Rất tốt, xem như ngươi đã đạt được ước muốn rồi.

Nguyệt Thấm Di vươn tay ôm em gái vào lòng.

Cằm của Nguyệt Thấm Lan đặt ở trên vai của chị, nói nhỏ:

- Thật ra chỉ cần có thể ở bên cạnh Mục Lương, là thân phận gì cũng không quan trọng, chị hiểu chứ?

Ánh mắt của Nguyệt Thấm Di lóe lên, chậm rãi nói:

- Ta hiểu.

- Phải rồi, chị quay chụp xong phim điện ảnh chưa?

Nguyệt Thấm Lan buông tay ra, lôi kéo tỷ tỷ ngồi xuống.

Nguyệt Thấm Di đè xuống tâm trạng trong lòng, mỉm cười lắc đầu:

- Chưa đâu, mới quay được phân nửa thôi.

Lần này, cô quay chụp một bộ điện ảnh rất quan trọng, cực kỳ để bụng, trình độ khống chế nghiêm ngặt hơn trước kia rất nhiều, dĩ nhiên sẽ khiến tiến độ quay chụp chậm lại.

- Một tháng có thể quay chụp xong chứ?

Nguyệt Thấm Lan quan tâm hỏi.

Nguyệt Thấm Di suy nghĩ một chút, gật đầu nói:

- Một tháng chắc kịp rồi.

- Vậy là tốt rồi, đến lúc đó chị phải đến dự hôn lễ đấy.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười.

Nguyệt Thấm Di giơ tay lên véo má em gái, dịu dàng nói:

- Đương nhiên rồi, hôn lễ của ngươi, ta chắc chắn sẽ không bỏ qua.

- Vâng.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười hạnh phúc.

Nguyệt Thấm Di cười hỏi:

- Lần này tới tìm ta chính là vì chuyện này à?

- Dĩ nhiên không phải rồi, chủ yếu vẫn là đến thăm chị.

Nguyệt Thấm Lan hờn dỗi đáp.

Nguyệt Thấm Di cười khẽ một tiếng:

- Suýt nữa thì ta tin rồi.

- Vốn dĩ là thật sự mà.

Nguyệt Thấm Lan hất cằm lên, nghĩ tới điều gì đó, nói thêm một câu:

- Đúng rồi, Hồ Tiên mang thai con của Mục Lương.

- Cái gì?

Nguyệt Thấm Di kinh ngạc thốt lên một tiếng, đôi mắt màu xanh nước biển lập tức trừng lớn lần nữa.

- Rất kinh ngạc phải không, khi biết được tin này thì ta cũng rất ngạc nhiên.

Nguyệt Thấm Lan cảm thán.

- Thật là bất ngờ!

Yết hầu của Nguyệt Thấm Di nhấp nhô, tin tức này so với việc Nguyệt Thấm Lan muốn kết hôn càng làm cho cô giật mình.

- Chị đang nghĩ gì thế?

Nguyệt Thấm Lan giơ tay quơ quơ trước mắt Nguyệt Thấm Di.

Nguyệt Thấm Di phục hồi tinh thần, trên mặt hiện lên nụ cười, nói:

- Đây là tin tức tốt.

- Đúng vậy, đứa bé đầu tiên của Mục Lương, hắn rất vui vẻ.

Nguyệt Thấm Lan gật đầu đồng tình.

Nguyệt Thấm Di dịu dàng nói:

- Sắp được làm cha, hắn vui vẻ là đúng rồi.

- Ai~ ~~~

Nguyệt Thấm Lan sờ sờ bụng của mình, u oán thở dài.

- Đừng nóng vội, rồi ngươi cũng sẽ có thôi.

Nguyệt Thấm Di trấn an, cô nhìn ra được em gái cũng rất muốn có một đứa bé, dù sao thì đó cũng là kết tinh tình yêu.

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, ưu nhã nói:

- Ta không vội, còn có nhiều chuyện như vậy phải làm, có đứa bé thì sẽ không thể quá mệt nhọc.

- Ngươi mới là người điên cuồng vì công việc.

Nguyệt Thấm Di tức giận nói.

- Vương quốc Huyền Vũ thiếu nhân tài, chuyện này ta cũng bó tay rồi.

Nguyệt Thấm Lan bất đắc dĩ nhún vai.

Sau khi xây khu vực Ngoại Thành Chủ Thành, chuyện bận rộn càng nhiều hơn.

- Chú ý nghỉ ngơi đấy, nghe nói quá mệt mỏi sẽ không có lợi cho việc mang thai.

Nguyệt Thấm Di nói trịnh trọng và nghiêm túc.

Nguyệt Thấm Lan cười gật đầu:

- Ta biết, yên tâm đi, ta sẽ chú ý.

- Ừm.

Nguyệt Thấm Di nhẹ gật đầu.

- Được rồi, chị mau làm việc đi, ta muốn đi Cục Quản Lý Vệ Thành Số Tám.

Nguyệt Thấm Lan nói rồi đứng dậy.

Cô nghĩ tới cũng đã tới rồi, tiện đường đi dò xét công tác của Cục Quản Lý, còn có giải khai tình huống xây dựng khu ngắm cảnh Vệ Thành Số Tám.

- Ừm.

Nguyệt Thấm Di cũng đứng lên.

Trước khi rời đi, Nguyệt Thấm Lan dịu dàng nói:

- Chị, nếu rảnh rỗi thì nhớ thường xuyên trở về khu Trung Ương đi, mọi người đều rất nhớ ngươi.

- Ta biết rồi.

Nguyệt Thấm Di cười đáp ứng.

Cô đưa mắt nhìn em gái rời đi rồi ngồi yên trên ghế dài nửa giờ mới điều chỉnh tốt tâm trạng, sau đó tiếp tục tập trung cho việc quay chụp.

- Cha ba ~~~

- Nhanh lên nào, từ hôm nay trở đi chúng ta phải chạy tiến độ, tranh thủ trong một tháng quay chụp xong.

Nguyệt Thấm Di vỗ tay hô to.

Các nhân viên nghe vậy kinh ngạc hỏi:

- Đại nhân Thấm Di, một tháng có quá gấp hay không?

- Gấp sao?

Nguyệt Thấm Di liếc nhìn hắn.

- Không có, không hề gấp chút nào.

Nhân viên kia cười gượng vài tiếng.

Nguyệt Thấm Di nghiêm túc hô:

- Được rồi, mọi người hành động nhanh chóng lên, các diễn viên chuẩn bị, tranh thủ diễn một, hai lần là qua.

Nam nữ chính liếc nhìn nhau, thấp giọng thảo luận.

Nam chính thấp giọng nói:

- Sao ta cảm giác tâm trạng của đại nhân Thấm Di rất kém cỏi.

- Ta cũng cảm thấy vậy, chắc là có chuyện gì không vui.

Nữ chính gật đầu nói.

- Các ngươi đang trò chuyện gì vậy?

Giọng nói lạnh lùng của Nguyệt Thấm Di vang lên ở phía sau hai người.

- Không, không có gì.

Cơ thể của nam chính run lên, thậm chí còn nói lắp bắp.

Nguyệt Thấm Di mặt lạnh nói:

- Mau đi bổ trang, đừng lãng phí thời gian của ta.

- Phải phải phải.

Nam chính gật đầu như giã tỏi, lập tức chạy như trốn ra ngoài.

Nữ chính không đợi Nguyệt Thấm Di nói gì, lập tức thức thời chạy đi bổ trang.

Nguyệt Thấm Di thở ra một hơi, trong lòng rất phức tạp, không ngờ cô gần nửa tháng không trở về cung điện mà lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, u oán lẩm bẩm:

- Nếu về trễ mấy tháng, sợ là ngay cả đứa bé cũng đã chào đời.

- Đại nhân, mọi thứ đã chuẩn bị xong, có thể quay chụp rồi ạ!

Nhân viên hậu đài ở phía xa hô to.

- Ta biết rồi.

Nguyệt Thấm Di có chút nhụt chí mà đáp lại.

Cô nghĩ tới câu nói của em gái, chỉ cần có thể ở bên cạnh người mình thích, là thân phận gì đều không quan trọng.

- Thôi thôi, thuận theo tự nhiên vậy.

Nguyệt Thấm Di hít một hơi thật sâu, toàn tâm đầu nhập vào trong công việc.

……….

Bình Luận (0)
Comment