Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 504 - Chương 3150 - Chủ Động Muốn Một Đứa Bé?

Chương 3150 - Chủ Động Muốn Một Đứa Bé?
Chương 3150 - Chủ Động Muốn Một Đứa Bé?

Nguyệt Thấm Lan nghĩ tới điều gì đó, dặn dò:

- Ngươi đang mang thai, chú ý an toàn, công tác quá mệt nhọc thì để cho những người khác đi làm.

- Ta biết rồi mà.

Hồ Tiên cười híp mắt đáp ứng.

Nguyệt Thấm Lan nhìn chằm chằm bụng của cô gái đuôi hồ ly, cảm thán nói:

- Không biết là con trai hay con gái nữa.

- Con trai hay con gái đều được, tất cả đều là đứa bé của ta.

Khuôn mặt của Hồ Tiên lộ vẻ trìu mến, đôi tay mảnh khảnh nhẹ nhàng xoa bụng.

Cô nhìn về phía cô gái ưu nhã, quyến rũ nói:

- Ta đã hỏi qua Mục Lương rồi, hắn nói tất cả đều thích.

- Cũng đúng.

Đáy mắt của Nguyệt Thấm Lan hiện lên vẻ ước ao.

Hồ Tiên nâng mí mắt lên, quyến rũ nói:

- Đừng nóng vội, rồi ngươi cũng sẽ có con của mình thôi.

Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyệt Thấm Lan ửng đỏ, ưu nhã nói:

- Cái này cần xem Mục Lương.

Hồ Tiên che miệng cười khẽ, chỉ chiêu:

- Ngươi cũng có thể chủ động nha.

Ánh mắt Nguyệt Thấm Lan của lấp lóe, thấp giọng mở miệng:

- Chủ động sao?

- Đúng vậy.

Hồ Tiên cười khẽ vỗ vai của cô gái ưu nhã, sau đó xoay người rời đi.

Nguyệt Thấm Lan rơi vào trầm tư, làm sao chủ động để muốn đứa bé đây?

Cô không biết nghĩ tới điều gì đó, gương mặt càng đỏ bừng, vội vã lắc đầu, bỏ đi ý tưởng rối loạn trong đầu.

- Mẹ, nước vào đầu ngươi à, sao cứ lắc đầu mãi vậy?

Giọng nói nghi ngờ vang lên, Nguyệt Phi Nhan thò đầu ra khỏi Thiên Điện của mình.

- ....

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan híp lại, cả khuôn mặt là thần sắc cạn lời. Cô cảm thấy con gái ngứa đòn, là thời điểm dạy bảo một chút.

- Ta đi rửa mặt đây!

Nguyệt Phi Nhan vội vàng lùi đầu về sau, phịch một tiếng khép cửa phòng lại.

- Thật sự là thích ăn đòn.

Nguyệt Thấm Lan nghiến răng nghiến lợi.

- Cọt kẹt ~~~

Ngay sau đó, cửa phòng Thiên Điện lại bị mở ra, cô gái tóc đỏ thò đầu ra lần nữa.

Đôi mắt đỏ của Nguyệt Phi Nhan chớp chớp, hỏi:

- Mẹ, mẹ Thấm Di còn không biết chuyện kết hôn của ngươi, có cần ta đi nói sao?

Nguyệt Thấm Di đã nửa tháng không có trở về cung điện, vẫn luôn ở lại Phim Trường, chuẩn bị khi nào quay chụp xong phim điện ảnh "Chủng tộc chi chiến " rồi mới trở về.

Nguyệt Thấm Lan suy nghĩ một chút, thanh thúy nói:

- Không cần, hôm nay ta sẽ đến Phim Trường một chuyến.

- Ồ, vậy được rồi.

Nguyệt Phi Nhan không nói gì thêm nữa, trở về Thiên Điện đi rửa mặt.

Nguyệt Thấm Lan thu hồi tâm trạng rồi xoay người đi nhà ăn, chuẩn bị ăn điểm tâm xong lại đi Phim Trường, loại sự tình này nàng dự định tự mình mặt đối mặt nói với Nguyệt Thấm Di.

Sau khi bữa sáng ở cung điện kết thúc, Mục Lương vẫn chưa đi ra khỏi phòng làm việc, các cô gái lục tục đi làm việc của mình.

Nguyệt Thấm Lan đi qua Cửa Không Gian Truyền Tống ở khu Trung Ương, đích đến là Vệ Thành Số Tám, sau đó lại đổi thành xe thú đi Phim Trường.

Khi cô đến Phim Trường đã là nửa giờ sau.

- Cộp cộp cộp ~~~

Ở cửa chính Phim Trường có nhân viên coi chừng, ai có thẻ công tác mới được phép tiến vào, người không phận sự là không thể tùy ý vào bên trong.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đi về phía cổng chính, ngước mắt nhìn về phía nhân viên canh gác.

- Đại nhân Thấm Di.....

Nhân viên canh gác nở nụ cười chào hỏi.

Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày, ưu nhã nói:

- Ta là em gái của cô ấy.

Đôi mắt của nhân viên kia trợn to, kinh ngạc nói:

- Em gái của đại nhân Thấm Di, đó không phải là thư ký đại nhân sao!?

Nguyệt Thấm Lan bình tĩnh đáp:

- Là ta.

Khuôn mặt của cô và Nguyệt Thấm Di rất giống nhau, vì vậy mới dễ dàng khiến người ngoài nhận sai, nhưng nếu tỉ mỉ phân biệt cách ăn mặc và kiểu tóc thì cũng có thể phân biệt ra được.

- Xin chào thư ký đại nhân!

Nhân viên canh gác vội vã cung kính hành lễ.

Nguyệt Thấm Lan bình thản hỏi:

- Ừm, cần ta đưa ra thẻ công tác không?

- Không cần đâu, mời thư ký đại nhân tiến vào.

Nhân viên canh gác vội vã mở ra cổng chính.

Nguyệt Thấm Lan hài lòng gật đầu, nhẹ nhàng bước vào Phim Trường, đi về phía khu vực mà Nguyệt Thấm Di thường ở.

- Cộp cộp cộp ~~~

Khi cô đi trên đường, thỉnh thoảng có nhân viên dừng lại vấn an, nhưng tất cả đều cho rằng cô là Nguyệt Thấm Di.

Sau khi Nguyệt Thấm Lan tìm được Nguyệt Thấm Di, cô ấy đang chỉ huy các nhân viên bố trí bối cảnh, chuẩn bị quay chụp màn tiếp theo.

Nguyệt Thấm Lan không có lên tiếng quấy rầy, tìm một ghế dài ngồi xuống, chuẩn bị chờ đợi.

Chờ Nguyệt Thấm Di quay chụp xong cảnh tượng này thì cô sẽ đi qua.

Có nhân viên đã phát hiện ra cô, chỉ là vừa muốn mở miệng lên tiếng nhắc nhở Nguyệt Thấm Di thì đã bị cô dùng ánh mắt ngăn cản.

Chờ đến khi Nguyệt Thấm Di làm xong thì Nguyệt Thấm Lan đã đợi nửa giờ.

Cô kinh ngạc thốt lên:

- A, em gái, sao ngươi lại tới đây?

- Ta có chuyện muốn nói với ngươi, ngươi xong việc rồi sao?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi.

Nguyệt Thấm Di thanh thúy đáp:

- Sắp rồi, đợi lát nữa, ta sắp xếp bọn họ chuẩn bị cảnh quay chụp tiếp theo.

- Vâng!

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười.

Xế chiều hôm nay, cô mới bận rộn, hiện tại không có chuyện gì làm.

Nguyệt Thấm Lan đợi hơn mười phút thì Nguyệt Thấm Di mới sắp xếp xong công việc, cô đi tới cầm lấy một bên ly nước rồi ngồi xuống bên cạnh em gái, ngửa đầu uống mấy hớp nước lớn.

Hôm nay quay chụp từ sáng sớm đến bây giờ nàng vẫn chưa uống một ngụm nước nào, lúc này cổ họng đã khô khốc.

- A ~~~

Nguyệt Thấm Di thỏa mãn thở ra một tiếng, quay đầu cười hỏi:

- Nói đi, tìm ta có chuyện gì thế?

Nguyệt Thấm Lan nhìn chằm chằm vào đôi mắt màu xanh nước biển của chị gái, sau đó gằn từng chữ:

- Chị, ta sắp kết hôn rồi.

- Ngươi muốn kết hôn à… Cái gì?

Vẻ mặt của Nguyệt Thấm Di ngẩn ngơ, hoài nghi lỗ tai của mình xảy ra vấn đề.

………

Đôi mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Di trừng lớn, khiếp sợ hỏi:

- Cái gì, kết hôn? Ngươi lặp lại lần nữa.

- Bá bá bá ~~~

Các nhân viên đang làm việc nghe được lời này đồng loạt ghé mắt nhìn về phía hai nữ nhân.

- Suỵt, ngươi nhỏ giọng một chút.

Nguyệt Thấm Lan bất đắc dĩ nói.

Nguyệt Thấm Di hít một hơi thật sâu, nghiêm túc hỏi:

- Mau lên, ngươi mau lặp lại lời mới vừa nói đi.

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan hiện ra ý cười, nói:

- Ta nói là ta sắp kết hôn với Mục Lương rồi.

Ánh mắt của Nguyệt Thấm Di lấp lóe, an tĩnh một hồi lâu.

- Chị, có chuyện gì vậy?

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc hỏi.

Khoé miệng của Nguyệt Thấm Di dần dần cong lên, cười tươi như hoa hỏi:

- Không có gì, chỉ là vui mừng thay cho ngươi mà thôi, lúc nào thành hôn thế?

- Tạm thời định ra ở một tháng sau, nếu không có bất ngờ gì xảy ra.

Nguyệt Thấm Lan lộ ra vẻ mặt hạnh phúc.

Nguyệt Thấm Di khen ngợi từ trong thâm tâm:

- Một tháng sau à, thật tốt.

- Như vậy có gấp quá hay không?

Nguyệt Thấm Lan nhẹ giọng nói.

Nguyệt Thấm Di cong môi cười, nói:

- Không đâu, đó là thời điểm tốt để kết hôn, bằng không trễ nữa ngươi sẽ thành bà cô già.

Bình Luận (0)
Comment