Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 507 - Chương 3153 - Thật Là Thần Kỳ.

Chương 3153 - Thật Là Thần Kỳ.
Chương 3153 - Thật Là Thần Kỳ.

Khoé môi của Nguyệt Thấm Lan cong lên, những thứ này mới chỉ là bắt đầu thôi, chờ đến khi hoàn thiện đường bộ cho xe buýt ở Chủ Thành, tương lai còn có thể đẩy ra đường bộ xe buýt ở những nơi khác, mỗi toà Vệ Thành cũng sẽ lần lượt đưa xe buýt vào sử dụng.

Chờ xây dựng xong khu ngắm cảnh ở vương quốc Huyền Vũ, đến lúc đó cũng sẽ mở ra đường bộ xe buýt mới, đưa du khách tới các khu ngắm cảnh lớn.

Mục Lương nhìn toàn bộ hành trình, vì tránh rắc rối nên anh không có lộ diện, sau khi xác định Nguyệt Thấm Lan có thể làm chủ nghi thức khai trương xe buýt, anh yên tâm trở về khu vực Trung Ương.

- Được rồi, hiện tại muốn thử nghiệm xe buýt thì có thể xếp hàng.

Nguyệt Thấm Lan vỗ tay một cái.

- Hoa lạp lạp ~~~

Cô vừa dứt lời, dân chúng chờ đợi đã lâu dồn dập chen tới trước, dưới sự hướng dẫn của nhân viên, mọi người nhanh chóng xếp thành hàng ngay ngắn.

Nguyệt Thấm Lan bổ sung thêm một câu:

- Hôm nay, không thu tiền xe.

Vừa nghe được lời này, dân chúng càng thêm hưng phấn.

……..

Cửa hàng bánh cuốn tại Chủ Thành.

An Sắt Ni và Lạp Hân bước ra khỏi cửa hàng, lộ ra dáng vẻ ăn uống no đủ.

An Sắt Ni vỗ bụng một cái, cảm thán nói:

- No quá đi ~~~

- Cảm giác bánh cuốn ở Chủ Thành ăn ngon hơn.

Lạp Hân nhẹ giọng nói.

An Sắt Ni gật đầu đồng tình, nói:

- Đúng thế, ta cũng cảm thấy như vậy.

Hai người đã vào ở tại Trung tâm Huyền Vũ Chủ Thành, chỉ chờ phòng ở khu thành đông trùng tu xong, đến lúc đó là có thể dời qua.

Lạp Hân đề nghị:

- Tiểu thư, hay chúng ta đi nhìn xem phòng mới đi, đâu thể nào mua rồi mà không liếc mắt một cái chứ.

- Cũng được, nhìn xem bọn họ trang trí như thế nào?

An Sắt Ni suy nghĩ một chút rồi gật đầu đáp ứng.

- Vậy để ta đi tìm xe thú.

Lạp Hân nói xong thì muốn đi ven đường nhìn xem có xe thú đón khách hay không.

Xe thú đón khách ở Vương quốc Huyền Vũ chia làm hai loại, một loại là xe thú đậu ở trạm cố định, một loại khác là xe thú ven đường vẫy tay để dừng lại, tương đương với xe taxi ở kiếp trước mà Mục Lương nhìn thấy.

Hai loại phương thức vận hành xe thú này có giá vé chênh lệch rất lớn, bình dân chỉ có thể cưỡi xe thú loại thứ nhất.

Chỉ có đám người quý tộc và phú thương kia không muốn chen chúc trong xe với bình dân mới lựa chọn loại xe thú thứ hai, hoặc ngồi xe thú của nhà mình.

- Chờ một chút.

An Sắt Ni đột nhiên hô lên.

Lạp Hân nghi ngờ quay đầu lại, hỏi:

- Tiểu thư, có chuyện gì vậy?

- Bên kia trông có vẻ náo nhiệt, chúng ta tới đó nhìn xem đi.

An Sắt Ni giơ tay lên chỉ về phía quảng trường Chủ Thành.

- Tiểu thư, chú ý an toàn đấy.

Lạp Hân bất đắc dĩ nhắc nhở.

- Không có chuyện gì, nơi này là vương quốc Huyền Vũ, an toàn hơn những nơi khác.

An Sắt Ni phất tay không thèm để ý, hào hứng đi tới nơi náo nhiệt.

Lạp Hân cưng chiều thở dài một tiếng, vội vã cất bước đuổi theo.

- Nhanh lên một chút, có lẽ là cửa hàng nào đó mới khai trương.

An Sắt Ni quay đầu hô.

- Vâng.

Lạp Hân lên tiếng, tiến lên bảo hộ bên cạnh thiếu nữ, nếu gặp phải nguy hiểm thì nàng có thể ra tay trước.

Chờ đến khi hai người chen đến hàng phía trước thì mới phát hiện đó là một trạm dừng chân, còn có xe buýt vừa mới lái vào đó.

- Xe tới rồi.

Có người hô một câu.

Sau khi xe buýt dừng lại, cửa xe từ từ mở ra.

Tài xế bắt đầu hô:

- Ai muốn lên xe thì xếp hàng, không được chen lấn.

An Sắt Ni và Lạp Hân còn không rõ ràng tình huống là gì thì đã bị dòng người mang theo xếp hàng, có chút ngây ngốc đi lên xe buýt.

Người bán vé hô:

- Người lên xe hãy tìm vị trí ngồi xuống, ở tầng hai cũng có vị trí, nếu không còn chỗ thì đứng nắm tay vịn.

Mỗi chiếc xe buýt đều sẽ phân phối một người bán vé, phụ trách thu tiền xe và an toàn cho hành khách.

Lạp Hân cau mày đề nghị:

- Tiểu thư, hay chúng ta đi xuống đi.

- Không cần đâu, dù sao hôm nay cũng rảnh rỗi, nhìn xem bọn họ định làm cái gì.

Ánh mắt của An Sắt Ni lộ vẻ hứng thú, đi theo những người khác lên cầu thang dẫn lên tầng hai.

- ....

Lạp Hân thầm than một tiếng, không phải đã nói muốn đi xem nhà mới sao, thế mà chớp mắt một cái đã nói là rảnh rỗi rồi.

Cô bất đắc dĩ theo An Sắt Ni lên tầng hai xe buýt, ngồi xuống ghế trống hàng thứ nhất.

Tầm nhìn tầng hai rất tốt, bốn phía đều là lưu ly trong suốt, có thể nhìn thấy phong cảnh bên ngoài xe.

- Vị trí này rất tốt.

An Sắt Ni hài lòng nói.

Chẳng mấy chốc xe buýt đã đầy người, mọi người trò chuyện rôm rả, chờ đợi xe buýt lái ra.

An Sắt Ni đợi một hồi mới nghe được tiếng cửa xe đóng lại, cảm nhận được xe buýt khởi động, bắt đầu đi về phía trước.

- Hở?

Đôi mắt đẹp của cô trợn to.

Ánh mắt của Lạp Hân lóe lên, lúc này cô đã rõ ràng công dụng của xe buýt là gì, quay đầu giải thích:

- Tiểu thư, thứ này giống với xe thú, đều là dùng để chở người.

- Thì ra là vậy, đây là lần đầu tiên ta gặp thứ này đấy.

An Sắt Ni kinh ngạc, chờ mong hành trình kế tiếp.

Xe buýt vững vàng chạy trên đường chính, bên trong xe vang lên giọng nói của người bán vé:

- Trạm kế tiếp là Trạm Trung tâm Huyền Vũ Nội Thành, khoảng chừng năm phút sau sẽ đến, hành khách nào muốn xuống xe xin hãy chuẩn bị sẵn sàng.

Lạp Hân quay đầu hỏi:

- Tiểu thư, xe này sẽ dừng ở Trung tâm Huyền Vũ, chúng ta muốn xuống xe sao?

- Không muốn, ta muốn xem tiếp theo nó sẽ đi đâu.

An Sắt Ni từ chối không hề nghĩ ngợi.

Lạp Hân vừa muốn nói gì thì thấy bên trên cửa sổ có dán lộ tuyến đường đi của xe buýt.

Cô nhìn từ đầu tới đuôi, chẳng mấy chốc tìm thấy một trạm có tên quen thuộc.

Lạp Hân nói:

- Tiểu thư, xe buýt sẽ đi qua nhà mới của chúng ta, vậy chúng ta tới đó xuống xe được không?!

An Sắt Ni nghe vậy quay đầu nhìn lại, lẩm nhẩm:

- Khu biệt thự số năm Thành Đông.

- Ngươi nghĩ thế nào?

Lạp Hân lại hỏi.

- Được rồi, vậy xuống ở nơi đó đi.

An Sắt Ni rốt cuộc nhớ tới hôm nay phải đi xem nhà mới, cuối cùng vẫn là gật đầu đáp ứng.

- Cộp cộp cộp ~~~

Người bán vé lên tới tầng hai xe buýt, hô to:

- Mời mọi người chuẩn bị tiền xe, mỗi người năm xu Huyền Vũ.

- A, rẻ như vậy sao?

An Sắt Ni kinh ngạc thốt lên.

- Đây là giá cả mà bệ hạ đã định, cũng là vì muốn tốt cho con dân chúng ta, cho nên phải cám ơn bệ hạ.

Có người nói lời cảm kích từ trong thâm tâm.

- Đúng vậy, bệ hạ thật tốt quá.

Những người khác dồn dập phụ họa.

An Sắt Ni và Lạp Hân liếc nhìn nhau, không ngờ dân chúng lại bảo vệ quốc vương vương quốc Huyền Vũ như thế, trong giọng nói đều là sự ca ngợi và kính ngưỡng đối với anh.

- Hai vị, mời giao phí đi xe buýt, mỗi người năm xu Huyền Vũ.

Người bán vé đã tới hàng ghế thứ nhất, mỉm cười nhìn về phía hai người.

- Đây.

Lạp Hân lấy ra một đồng Huyền Vũ đưa cho người bán vé.

Bình Luận (0)
Comment