- Thiếu một con.
Sắc mặt của Cầm Vũ nghiêm túc.
Có tổng cộng mười bảy con Hư Quỷ chạy trốn từ thành Tư Đồ Nhĩ Đặc, lúc này bị Ly Nguyệt đánh chết ba con, lý nên còn dư lại mười bốn con Hư Quỷ mới đúng.
- Còn một con, nó đang trốn ở nơi nào?
Khôi Giáp Lôi Đình trên người cô tỏa sáng, đôi mắt vốn dĩ màu xanh đã bị màu tím thay thế.
- Ầm ầm ~~~
Ly Nguyệt khống chế Lỗ Ban Số Một di chuyển linh hoạt, đây là thành quả mà cô luyện tập năm ngày.
Cô lại khống chế Lỗ Ban Số Một kích sát hai con Hư Quỷ lần nữa, mục đích thí nghiệm lần này đã hoàn thành.
- Đồng loạt ra tay đi, mau chóng giải quyết tất cả!
Giọng nói của Ly Nguyệt vang lên.
- Ừm.
Cầm Vũ đáp một tiếng, tia chớp màu tím lượn lờ quanh thân, sau đó lao về phía Hư Quỷ.
Không đến hai mươi phút, toàn bộ mười sáu con Hư Quỷ đều tử vong, khu vực xung quanh còn bị Lĩnh Vực Sinh Mệnh tinh lọc một lần, miễn cho Hư Quỷ lưu lại huyết nhục cảm nhiễm các sinh linh khác.
- Thiếu một con Hư Quỷ.
Cầm Vũ nói với sắc mặt ngưng trọng.
- Đây không phải là một cái tin tốt.
Ly Nguyệt bước ra khỏi khoang điều khiển, sắc mặt cô của trở nên nghiêm túc.
…….
Tầng một khu vực Trung Ương, trong toà nhà đặt Cửa Không Gian Truyền Tống.
Cửa Không Gian Truyền Tống bị khởi động, vòng xoáy không gian nhanh chóng hình thành, sau đó vòng xoáy xoay tròn với tốc độ đều đặn, không gian dao động chậm rãi mở rộng ra.
- Ông ~~~
Sau hơn mười hơi thở, Ly Nguyệt mặc khôi giáp U Linh bước ra.
- Đội trưởng Ly Nguyệt.
Các hộ vệ canh gác Trung Ương lập tức giơ tay nghiêm chào.
- Ừm.
Ly Nguyệt gật đầu rồi cất bước rời khỏi toà nhà.
- Cộp cộp cộp ~~~
Cô gái tóc trắng cưỡi Thang Vận Chuyển trở lại tầng tám Trung Ương, sau khi đi vào cung điện thì đi thẳng tới thư phòng.
Ba Phù và các tiểu hầu gái khác cất tiếng chào hỏi:
- Tiểu thư Ly Nguyệt đã trở về.
Ly Nguyệt tháo mũ giáp xuống, mái tóc dài màu trắng bạc xõa xuống, quay đầu lại nói:
- Mục Lương có ở trong thư phòng không?
- Có ạ.
Ba Phù gật đầu một cái.
- Cộc cộc cộc ~~~
Ly Nguyệt nghe vậy thì giơ tay lên gõ cửa thư phòng.
- Vào đi.
Giọng nói của Mục Lương từ trong thư phòng truyền ra.
- Cọt kẹt ~~~
Cô gái tóc trắng đẩy cửa mà vào, nhìn thấy Mục Lương đang cúi đầu làm việc, lời nói đến khóe miệng lại nuốt xuống, lo lắng quấy rầy đến suy nghĩ của hắn.
- Thế nào rồi, không có bị thương chứ?
Mục Lương ngước mắt lên hỏi, buông bút trong tay xuống.
Ly Nguyệt lắc đầu, nói:
- Thí nghiệm Lỗ Ban Số Một rất thành công, uy lực công kích mạnh hơn rất nhiều so với trước khi ưu hoá.
- Đây là trị số mà ta đã ghi chép lại.
Cô lấy ra một phần văn kiện rồi đưa hai tay cho Mục Lương.
Anh im lặng đọc lướt qua, cô gái tóc trắng ghi chép rất cặn kẽ.
Khi nhìn thấy số lượng Hư Quỷ bị kích sát, anh ngước mắt hỏi:
- Hư Quỷ chạy trốn đều tìm hết rồi sao?
Ly Nguyệt lắc đầu, thở dài nói:
- Chỉ đánh chết mười sáu con thôi, còn có một con không biết tung tích, chúng ta tìm kiếm ở khu vực ba ngày nhưng vẫn không tìm được con Hư Quỷ cuối cùng.
- Vẫn là để chạy thoát một con à, đáng tiếc.
Mục Lương hơi nhướng mày nói.
Ly Nguyệt suy nghĩ một chút, nói ra suy đoán của mình:
- Có lẽ là xảy ra chuyện bất ngờ trên đường, nói không chừng con Hư Quỷ kia đã chết trước đó rồi.
- Có lẽ là vậy, nếu như nó không chết thì sẽ là tai họa ngầm.
Ánh mắt của Mục Lương lóe lên.
Anh sẽ không coi thường một con Hư Quỷ, chỉ cần nó trốn đi, đồng dạng sẽ tạo thành uy hiếp đối với nhân tộc, cho nên nhất định phải mau sớm tìm được và tiêu diệt nó.
Ly Nguyệt gật đầu nói:
- Ta đã để người đi nhắc nhở vương thất vương quốc Ai Nhĩ Văn rồi, con Hư Quỷ còn lại kia sẽ giao cho bọn họ đi xử lý.
Mục Lương vuốt cằm nói:
- Ừm, để người của vương quốc Ai Nhĩ Văn đi xử lý a, có thể cho nhóm Cầm Vũ trở về.
Ly Nguyệt suy nghĩ một chút, quyết định nói sự thật:
- Cầm Vũ đi chuẩn bị quà tặng cho đám cưới của ngươi, vài ngày mới có thể trở về.
Sau khi sắp xếp xong chuyện Hư Quỷ, Cầm Vũ đi đến sơn mạch được đồn đãi rằng có Sa Già xuất hiện, muốn nhìn xem có thể tìm được linh thú trong truyền thuyết hay không.
- Chuẩn bị quà cưới cho ta?
Mục Lương hơi nhướng mày, trên mặt hiện lên một tia bất ngờ.
- Đúng vậy, cụ thể là hạ lễ gì thì ta không biết.
Ly Nguyệt nhún vai, ngăn chặn trước câu hỏi của Mục Lương.
Anh khẽ cười một tiếng, hắn vừa định hỏi cô gái tóc trắng có biết là hạ lễ gì hay không, hiện tại không cần hỏi nữa.
Trong lòng anh khá tò mò, Cầm Vũ sẽ đưa anh món quà như thế nào, là ma thú hay loài cây hiếm, hoặc rất nhiều tinh thạch ma thú?
Mục Lương lấy sở thích của mình để suy đoán, những thứ này Cầm Vũ là biết đến.
Nếu Cầm Vũ tặng quà cho anh, khả năng rất lớn là dựa theo sở thích của anh, dù thế nào thì cũng sẽ không đưa tặng một ít vật kỳ quái là được.
Mục Lương mở ngăn kéo ra, lấy ra một phần văn kiện rồi đưa cho cô gái tóc trắng, nói:
- Nếu Lỗ Ban Số Một không có vấn đề, vậy sắp xếp người bắt đầu sản xuất bộ kiện đi.
Ly Nguyệt tiếp nhận văn kiện rồi lật xem, đây là phương pháp chế tạo bộ phận của Lỗ Ban Số Một, những thứ này cũng không liên quan đến kỹ thuật nòng cốt, cho nên có thể giao cho nhà xưởng đi sản xuất, nói với sắc mặt nghiêm túc:
- Vâng, ta sẽ tự mình đưa tới Phường Công nghiệp Quân Sự.
- Ừm, xong việc rồi thì trở về nghỉ ngơi đi, ngươi cũng giúp đỡ hơn mấy ngày rồi.
Mục Lương ôn hòa nói.
- Vâng.
Ly Nguyệt không có từ chối, mấy ngày nữa chính là hôn lễ của Mục Lương, cô cũng cần nghỉ ngơi lấy lại sức.
Cô cất văn kiện xong, quyết định đi an bài chuyện mà Mục Lương phân phó, buổi tối lại nghỉ ngơi thật tốt.
Mục Lương nhìn cửa phòng đóng lại, không khỏi nhớ tới Cầm Vũ lần nữa, rốt cuộc cô ấy chuẩn bị dạng hạ lễ gì cho bản thân đây?
Anh lắc đầu, thấp giọng tự lẩm bẩm:
- Thôi thôi, không suy nghĩ nữa, đợi thêm mấy ngày sẽ biết thôi.
Còn sáu ngày nữa sẽ đến ngày cử hành hôn lễ của anh và Nguyệt Thấm Lan.
Hiện tại, bên trong vương quốc Huyền Vũ, phố lớn ngõ nhỏ đều giăng đèn kết hoa, chuẩn bị sẵn sàng cho hôn lễ của quốc vương.
- Cộc cộc cộc ~~~
Cửa thư phòng lại bị gõ lần nữa.
Giọng nói của Mễ Nặc vang lên:
- Mục Lương, ta tới đưa quần áo mới.
- Vào đi.
Mục Lương đáp một tiếng.
- Cọt kẹt ~~~
Cửa phòng bị đẩy ra, cô gái tai thỏ bưng khay bằng hai tay tiến đến, bên trên khay là một bộ quần áo màu vàng đỏ được gấp lại gọn gàng.
Mễ Nặc ló đầu ra từ phía sau bộ quần áo dày, ngây thơ nói:
- Mục Lương, ta đã làm xong đồ cưới của ngươi rồi, mau thử xem, nếu không vừa thì có thể đổi một chút.
Đồ cưới của Mục Lương là do cô gái tai thỏ cùng với các tiểu hầu gái lên ý tưởng và may, mất nửa tháng mới hoàn thành.
- Được!
Mục Lương cười một tiếng, đứng lên chuẩn bị mặc thử đồ cưới.