Trang phục cưới có màu chủ đạo là màu đỏ vui mừng, ở ống tay áo, cổ áo và vạt áo được thêu chỉ vàng, trên thân cũng có đồ án ngũ trảo kim long màu vàng kim và màu trắng.
Mễ Nặc nhón chân lên, cởi ngoại bào trên người của Mục Lương, sau đó thuần thục cởi bỏ nút áo sơ mi.
Mục Lương giơ tay lên, tùy ý cô gái tai thỏ bận việc. Anh từng từ chối qua, nhưng đổi lấy là cô gái tai thỏ bĩu môi, cho nên đơn giản để cô ấy muốn làm gì thì làm.
Mễ Nặc ngây thơ nói:
- Thử áo sơ mi trước rồi lại mặc ngoại bào.
- Ừm!
Mục Lương phối hợp giơ tay lên, mặc áo sơ mi màu đỏ sậm, cuối cùng mặc vào áo bào rộng lớn.
Mễ Nặc cẩn thận cột chắc đai lưng, chỉnh sửa nếp uốn trên quần áo, lúc này mới lùi lại mấy bước nhìn toàn thân Mục Lương.
- Như thế nào?
Một tay của anh hơi cong đặt trước người.
- Ngươi dạo một vòng đi.
Đôi mắt màu lam của Mễ Nặc sáng ngời.
Mục Lương phối hợp xoay một vòng, trình diễn bộ đồ cưới trên người.
Mễ Nặc hài lòng nói:
- Hoàn mỹ, ta cảm thấy không cần sửa lại, bộ đồ cưới này rất thích hợp với ngươi.
- Ta cũng thấy rất tốt.
Mục Lương ôn hòa cười.
Mễ Nặc dò hỏi:
- Vậy ngươi cảm thấy vừa người sao, có cảm thấy ngắn quá hay dài quá không, hoặc có cần thêm một ít thêu thùa gì gì đó?
- Không cần đâu, như bây giờ rất vừa vặn, rất thoải mái.
Mục Lương bình thản nói.
- Vậy là tốt rồi, ngươi thử giày đi.
Mễ Nặc thúc giục.
- Được rồi.
Mục Lương khẽ cười một tiếng, ngồi xuống bắt đầu thử giày.
Giày là màu vàng đỏ, thân giày làm bằng da ma thú do cô gái tai thỏ may vá từng đường kim mũi chỉ.
Anh thử mang giày một chút, vừa chân đến bất ngờ, đi hai bước cũng thấy rất thoải mái.
- Rất tốt, không cần thay đổi đâu.
Mục Lương hài lòng nói.
Mễ Nặc cười tươi như hoa:
- Vậy là tốt rồi, ngươi cởi ra đi, ta nhờ người giặt sạch, mấy ngày nữa ngươi lại mang vào.
- Ừm!
Mục Lương cười đáp một tiếng.
…….
Bên trong nhà ăn ở cung điện.
Mục Lương và những người khác đang thưởng thức bữa sáng.
Ngải Lỵ Na múc một chén canh, nhấp một miếng canh nóng, cảm giác cả người thư thái vô cùng.
Cô nhìn về phía Hồ Tiên, ánh mắt rơi vào phần bụng của đối phương, hỏi:
- Hồ Tiên, sao nhìn bụng của ngươi vẫn không lớn lên chút nào thế?
Hồ Tiên đặt đũa xuống nói:
- Lúc này, mới qua bao lâu, không nhìn thấy gì là phải rồi.
- Đúng vậy, phải đợi thêm hai, ba tháng nữa thì bụng mới hơi nhô lên.
Ny Cát Sa phổ cập kiến thức.
- Ồ, thì ra là như vậy.
Ngải Lỵ Na gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
- Phải chú ý nghỉ ngơi.
Nguyệt Thấm Lan nhắc nhở.
Hồ Tiên ưu nhã nói:
- Đương nhiên, ta biết mà.
Ny Cát Sa nghĩ tới điều gì đó, quay đầu nhìn về phía Ly Nguyệt, hỏi:
- Ly Nguyệt, mấy ngày nay ngươi cũng nghỉ ngơi à?
- Đúng vậy.
Ly Nguyệt nhẹ giọng đáp.
Ny Cát Sa cười tươi như hoa nói:
- Thật đúng lúc, ngày hôm nay ta cũng được nghỉ, vậy hai ta cùng đi dạo Chủ Thành được không?
Đôi mắt hồng nhạt của Ngải Lỵ Na chớp chớp, thanh thúy nói:
- Mỗi ngày, chúng ta đều ở trong Chủ Thành, ngươi còn không có đi dạo đủ à?
Ny Cát Sa trợn trắng mắt, giải thích:
- Chuyện này không giống nhau, bây giờ vì đại hôn của Mục Lương, Chủ Thành đã được trang trí rất đẹp, ta muốn đi nhìn xem.
- Được rồi, vậy thì đi xem một chút đi.
Ly Nguyệt nhẹ gật đầu đáp ứng.
- Thật tốt quá, ta không thích đi dạo một mình.
Đôi mắt màu xanh của Ny Cát Sa chớp chớp.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Cũng tốt, các ngươi hỗ trợ nhìn xem Chủ Thành còn có điểm nào không tốt.
- Vậy ngươi có muốn cùng đi dạo với chúng ta không?
Đôi mắt đẹp của Ny Cát Sa chớp chớp.
- Ta cũng muốn đi, nhưng không được, còn có nhiều việc phải bận rộn.
Mục Lương cảm thán nói.
Nghiên cứu vũ khí mới vẫn chưa kết thúc, còn phải tiếp đãi một ít vị khách đến sớm, trong đó có một ít là quốc vương.
- Được rồi, vậy thì để lần sau vậy.
Ny Cát Sa lộ ra biểu cảm rất tiếc nhưng ta không giúp được gì.
- Ta rất muốn được làm chưởng quầy phủi tay (người làm biếng, nhàn rỗi).
Mục Lương nhún vai nói.
Các cô gái nhìn nhau, ở chung với Mục Lương thời gian dài như vậy, mọi người đều biết những lời này của hắn là có ý gì.
Sau khi kết thúc bữa sáng, Ly Nguyệt thay một bộ váy đầm dài màu trắng, nắm tay Ny Cát Sa rời đi cung điện.
Hai người không có dùng phương tiện giao thông, dù sao cũng là đi dạo, tự nhiên là vừa đi bộ vừa ngắm cảnh.
Lúc này, trên đường phố Chủ Thành, ngay cả cột đèn ven đường đều treo lên đèn lồng màu đỏ vui mừng, còn có cờ xí màu sắc rực rỡ treo ở khắp nơi.
- Thật đẹp.
Ny Cát Sa nhìn về phía xa, lọt vào trong tầm mắt toàn là màu đỏ.
- Đúng vậy, rất đẹp.
Đôi mắt màu trắng bạc của Ly Nguyệt lóe sáng.
Cô nhìn thấy phòng ở ven đường đều treo đèn lồng đỏ, có một chút là do dân chúng treo lên, bọn họ thật tình vui mừng thay cho quốc vương.
Ny Cát Sa nghĩ tới điều gì đó, quay đầu hỏi:
- Khi ngươi và Mục Lương kết hôn cũng có đãi ngộ như vậy không?
Lông mi của Ly Nguyệt run một cái, nhàn nhạt nói:
- Có thể được ở bên cạnh hắn, kết hôn hay không đều được.
Ny Cát Sa hơi nghiêng đầu, lẩm bẩm:
- Ngươi không tranh một chút sao?
Hay là khẩu thị tâm phi?
Ly Nguyệt vươn tay chọc má của thiếu nữ, tức giận nói:
- Đây là việc nếu tranh sẽ được à?
- Không thử một chút thì làm sao biết nha?!
Ny Cát Sa giơ tay lên ngăn chặn ngón tay của cô gái tóc trắng bạc.
- Ta không muốn thử, hiện tại vô cùng tốt.
Ly Nguyệt nhẹ giọng nói.
- Ngươi chắc chắn chứ?
Ny Cát Sa khoác tay cô gái tóc trắng lần nữa, đôi mắt xanh nhìn chăm chú vào đôi mắt màu trắng bạc của đối phương.
- Xác định.
Ly Nguyệt kiên định gật đầu.
- Vậy được rồi.
Ny Cát Sa mím môi.
Cô buông tay ra, đổi thành ôm eo cô gái tóc trắng, nói với giọng điệu nghiêm túc:
- Ngươi nhất định phải vui vẻ đấy, thật vất vả chịu đựng từ đại lục cũ đến bây giờ.
- Ta biết rồi.
Ánh mắt của Ly Nguyệt lóe lên.
- Vậy là tốt rồi.
Ny Cát Sa nhoẻn miệng cười.
Khuôn mặt đẹp của Ly Nguyệt ửng đỏ, nói:
- Được rồi, ngươi mau buông tay.
- Không muốn!
Ny Cát Sa kiêu ngạo mở miệng, trái lại còn ôm chặt hơn.
- Nhiều người đang nhìn kia kìa, ngươi đừng làm rộn.
Ly Nguyệt thấp giọng khuyên nhủ.
- Được rồi.
Ny Cát Sa quay đầu nhìn về phía sau, đúng là có rất nhiều dân chúng đang lén lút nhìn các cô, vì vậy vội vã buông tay xuống.
Hai người bước nhanh rời khỏi, đi đến quảng trường Chủ Thành, trên lầu chuông cao ngất đồng dạng có treo đèn lồng đỏ.
Ny Cát Sa cảm thán nói:
- Ta bắt đầu chờ mong hôn lễ của Mục Lương rồi.