Mục Lương tiếp nhận ma cụ, dùng ý niệm thăm dò bên trong, khi nhìn thấy tinh thạch ma thú chồng chất, trên mặt hiện lên nụ cười.
- Bệ hạ, còn có chuyện gì cần phân phó không ạ?
Đôi mắt nâu của Lan Đế chớp chớp.
- Hiện tại không có, các ngươi đi xuống đi, mấy ngày nay nghỉ ngơi thật tốt.
Mục Lương ngước mắt ôn hòa nói.
- Vâng, cảm ơn bệ hạ.
Lan Đế và Hổ Tây nghe được lời này, hai mắt của hai cô đồng thời sáng lên, nhiệm vụ lần này xem như kết thúc viên mãn.
Hai người giơ tay nghiêm chào rồi xoay người rời đi thư phòng.
Chờ hai cô đi rồi, Mục Lương lại cầm lấy ma cụ không gian lần nữa, lấy ra tinh thạch ma thú bên trong rồi lại chuyển hóa thành điểm tiến hóa.
- Hệ thống, chuyển hóa tất cả tinh thạch ma thú thành điểm tiến hóa.
Hắn âm thầm ra lệnh cho hệ thống.
- Keng! Chuyển hóa thành công!
Hai giây sau, âm thanh nhắc nhở quen thuộc của hệ thống vang lên, tinh thạch ma thú trong ma cụ không gian đều bị chuyển hóa thành điểm tiến hóa.
Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, mở ra giao diện thuộc tính bốn chiều của mình.
Thuần Dưỡng Sư: Mục Lương
Thể lực: 90082.3
Tốc độ: 90084.1
Sức lực: 90089.3
Tinh thần: 90090.8
Tuổi thọ: 25 tuổi / 286508 năm.
Điểm thuần dưỡng: 9090
Điểm tiến hóa: 450,076,549,087
Năng lực: Pháp Tắc Thổ (cấp 13), Suối Sinh Mệnh (cấp 12)
….Xem thêm….
Động vật thuần dưỡng:
Rùa Đen - thiên phú: Pháp Tắc Thổ (cấp 13).
Kim Ô Thánh Quang - thiên phú: Lôi Phạt Thần Thánh (cấp 11)
….Xem thêm….
Thực vật thuần dưỡng:
Trà Thụ Sinh Mệnh - thiên phú: Suối Sinh Mệnh (cấp 12)
Cây Phượng Hoàng - thiên phú: Vung Lá Thành Thú (cấp 10)
….Xem thêm….
Mục Lương không nhịn được cảm thán:
- Bốn trăm tỷ năm trăm triệu, còn thiếu gần một nửa mới đủ 1000 tỷ.
Anh giơ tay xoa xoa mi tâm, muốn mau chóng làm cho Trà Thụ Sinh Mệnh tiến hóa đến cấp 13, vậy thì phải nghĩ biện pháp kiếm nhiều tinh thạch ma thú hơn nữa.
- Tuổi thọ tăng thêm đến hai trăm tám chục ngàn năm, còn phải nghĩ biện pháp làm cho người bên cạnh sống lâu thêm một chút.
Mục Lương nhẹ giọng lẩm bẩm.
Anh đặt hy vọng này ở trên Trà Thụ Sinh Mệnh, cho nên mới muốn làm cho Trà Thụ Sinh Mệnh mau sớm tiến hóa tới cấp 13, thậm chí là cấp 14, cấp 15.
Anh không muốn trăm năm sau xung quanh không còn một người quen thuộc, chỉ hy vọng vài chục vạn năm sau vẫn còn có người ở cạnh mình.
- Phải nghĩ cách kiếm tiền thôi.
Mục Lương cảm thán một tiếng, đóng lại giao diện thuộc tính bốn chiều của mình.
- Cộc cộc cộc ~~~
Đúng lúc này, cửa thư phòng bị gõ, giọng nói của tiểu hầu gái vang lên.
- Bệ hạ, có thể dùng bữa trưa rồi ạ.
Giọng nói của Thanh Vụ truyền vào bên trong thư phòng.
Mục Lương thuận miệng đáp một tiếng:
- Ta biết rồi.
Anh đứng dậy đi tới nhà ăn, lúc này đám người Ly Nguyệt đã đến đông đủ.
Cơ Tử thấy Mục Lương tiến đến, vội vã câu nệ đứng lên, cúi đầu không dám nhìn anh.
- Tất cả ngồi đi.
Mục Lương ôn hòa mở miệng.
- Vâng.
Hổ Tây đáp một tiếng, lôi kéo thiếu nữ ngồi xuống.
Tim của Cơ Tử đập rất nhanh, nàng không ngờ tới bữa ăn đầu tiên của mình ở vương quốc Huyền Vũ lại được ngồi cùng một bàn với quốc vương.
Lan Đế nhỏ giọng nói:
- Thả lỏng đi, bệ hạ là người rất tốt.
- Ta, ta thả lỏng không được.
Cơ Tử cắn môi dưới, nỗ lực không để cho mình đi nhìn nam nhân ngồi ở chủ vị.
Đây chính là quốc vương của vương quốc Huyền Vũ, cường giả tuyệt thế kích sát Hư Quỷ Hoàng, cũng được công nhận là cường giả mạnh nhất thế giới.
- Mọi người dùng bữa đi.
Mục Lương cắn một miếng bánh cuộn mà Ba Phù đưa tới, cho dù là nước sốt hay nguyên liệu nấu ăn thì vị đều rất phong phú, anh rất thích.
- Hu hu, ăn quá ngon, ta đã thèm món này từ lâu rồi!
Đôi mắt của Lan Đế tỏa sáng, cắn một miếng hơn phân nửa cái bánh cuộn.
- Vẫn là đồ ăn trong cung điện ngon nhất.
Hổ Tây gật đầu đồng tình.
Đôi tay của Cơ Tử cầm lấy bánh cuộn, do dự mà cắn một miếng, sau đó vẻ mặt lập tức thay đổi, ăn ngon suýt nữa cắn phải đầu lưỡi của mình.
- Ăn quá ngon.
Cô không nhịn được lên tiếng khen ngợi.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:
- Ăn ngon thì ăn nhiều một chút.
- Cảm ơn.
Cơ Tử đỏ mặt đáp.
Lan Đế đảo mắt một vòng, cười tươi như hoa nói:
- Đại nhân Thấm Lan, ngài hỗ trợ sắp xếp công việc cho cô ấy được không?
- Công việc có rất nhiều, phải nhìn xem cô ấy muốn làm loại hình công việc gì?
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã trả lời.
Hổ Tây quay đầu nhìn về phía Cơ Tử, ra hiệu nói:
- Hỏi ngươi kìa, ngươi muốn làm công việc gì?
Cơ Tử nhỏ nhẹ mở miệng:
- Ta không biết.....
- Có thứ gì mà ngươi am hiểu không?
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi.
- Ta am hiểu ăn, cái này có tính không?
Giọng nói yếu ớt của Cơ Tử vang lên.
- ...
Lan Đế và Hổ Tây đồng thời cạn lời, lộ ra vẻ mặt hận sắt không thành thép.
Nguyệt Thấm Lan cười một tiếng, ưu nhã nói:
- Vậy thì ngươi lưu lại đây làm tiểu hầu gái đi, sau này muốn làm công việc gì thì lại sắp xếp.
- A, vậy là cung điện lại có thêm một người hầu gái rồi sao?
Ngải Lỵ Na nhướng mày hỏi.
Nguyệt Thấm Lan thanh thúy nói:
- Ừm, như vậy nhóm Tiểu Mật cắt lượt nghỉ ngơi cũng thuận tiện hơn.
- Bệ hạ cảm thấy thế nào?
Đôi mắt màu xanh nước biển của nàng hiện ra ý cười nhìn về phía Mục Lương.
- Ngươi sắp xếp là tốt rồi.
Mục Lương nói không chút để ý.
- Vậy quyết định như vậy đi.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.
Cơ Tử có chút ngơ ngác, vậy là cô có thể lưu lại nơi đây làm việc rồi à?
- Còn không mau cảm ơn bệ hạ và đại nhân Thấm Lan đi.
Lan Đế dùng cùi chỏ thọc nhẹ vào eo thiếu nữ đang ngẩn người.
Cơ Tử phục hồi tinh thần lại, vội kích động nói:
- Cảm ơn bệ hạ và đại nhân.
Nguyệt Thấm Lan bình tĩnh nói:
- Ta sẽ có khảo hạch, nếu như trong kỳ hạn khảo hạch mà ngươi không hợp cách, vậy coi như không thể trở thành tiểu hầu gái.
- Ta sẽ cố gắng.
Cơ Tử đáp với thần sắc nghiêm túc.
- Ăn cơm đi.
Mục Lương cười nhạt lên tiếng.
- Vâng.
Các cô gái đồng thanh đáp lại rồi tiếp tục dùng bữa.
………
Bên trong cung điện, tầng tám khu Trung Ương.
Cổ Tư Mỹ vò đầu bước ra Thiên Điện, ngáp ngắn ngáp dài đi tới chính sảnh.
Vân Hân đang quét dọn thấy vậy thanh thúy chào hỏi:
- Tiểu thư Cổ Tư Mỹ vừa mới tỉnh ngủ à?
- Đúng vậy.
Cổ Tư Mỹ cong môi cười đáp.
Cô đã ba ngày không ngủ, dành thời gian tập trung nghiên cứu ma pháp cấp 6, tối hôm qua thật sự quá mệt mỏi nên mới chợp mắt một chút, không ngờ đến trưa ngày hôm sau mới tỉnh dậy.
Vân Hân buông cây lau nhà trong tay xuống, nói:
- Tiểu thư Cổ Tư Mỹ, tất cả mọi người đều đã ăn xong và đi làm việc rồi, ngươi muốn ăn chút gì không, ta đi làm.
- Vậy cho ta một tô mì, thêm hai cái trứng chiên.
Cổ Tư Mỹ suy nghĩ một chút rồi đáp.
- Vâng.
Vân Hân đáp một tiếng, xoay người đi vào phòng bếp.
Cổ Tư Mỹ ngồi đợi ở nhà ăn, hơn mười phút sau thì Vân Hân bưng tô mì mới nấu đi vào rồi đặt lên bàn ăn, cô nhìn tô mì nóng hổi, nghĩ tới điều gì đó, hỏi:
- Mấy ngày nay bệ hạ đang làm gì vậy?
Mấy ngày nay, cô vội vàng học tập ma pháp trận mới, không có thời gian chú ý tới những chuyện khác.