Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 533 - Chương 3179 - Nhìn Ta Giống Như Là Không Có Nam Nhân Theo Đuổi À?

Chương 3179 - Nhìn Ta Giống Như Là Không Có Nam Nhân Theo Đuổi À?
Chương 3179 - Nhìn Ta Giống Như Là Không Có Nam Nhân Theo Đuổi À?

Vân Hân ngây thơ nói:

- Bệ hạ lại vào phòng làm việc rồi ạ, đã hai ngày chưa đi ra.

Cổ Tư Mỹ ăn một ngụm mì, kinh ngạc nói:

- A, không phải sắp đám cưới sao, tại sao hắn còn ở trong phòng làm việc, không nên chuẩn bị chuyện hôn lễ à?

Vân Hân giải thích:

- Còn có ba ngày mới đến hôn lễ, thật ra công việc chuẩn bị hôn lễ đã hoàn thành hết rồi.

- Ba ngày à, nhanh thật đấy.

Đôi mắt đẹp của Cổ Tư Mỹ chớp chớp.

Cô bận rộn một chút đã quên mất thời gian, không ngờ đảo mắt một cái chỉ còn ba ngày nữa là hôn lễ của quốc vương.

Vân Hân thanh thúy nói:

- Tiểu thư Cổ Tư Mỹ cũng nên chú ý nghỉ ngơi nha, không thể ngày nào cũng ở mãi trong Thiên Điện, nên đi ra ngoài thả lỏng một chút.

Cổ Tư Mỹ gật đầu nói:

- Ta biết rồi, hai ngày nay ta không tính nghiên cứu ma pháp, chờ hôn lễ của bệ hạ kết thúc lại rồi tiếp tục.

- Ừ ừ, kết hợp làm việc và nghỉ ngơi như vậy mới tốt.

Vân Hân gật đầu đồng tình.

- Vân Hân, vườn hoa đã sửa sang xong rồi, tiếp theo ta phải làm gì?

Cơ Tử ló đầu vào nhà ăn dò hỏi.

Sáng hôm nay, cô được giao nhiệm vụ sửa sang lại vườn hoa, bận rộn đến bây giờ mới xong việc.

Vân Hân suy nghĩ một chút, nói:

- Ngươi nghỉ ngơi một hồi đi, rảnh rỗi thì đọc hiến pháp, phải nhớ kỹ nội dung nha.

Tiểu hầu gái trong cung điện là người sinh hoạt bên cạnh quốc vương, sao có thể không biết hiến pháp chứ.

- Vâng.

Cơ Tử đáp một tiếng, gật đầu với Cổ Tư Mỹ rồi mới xoay người đi về Thiên Điện nghỉ ngơi.

Cổ Tư Mỹ kinh ngạc hỏi:

- Cô ấy là hầu gái mới tới à?

- Đúng rồi.

Vân Hân ngoan ngoãn gật đầu.

- Tên gọi là gì?

Cổ Tư Mỹ cảm giác hứng thú hỏi.

- Tên là Cơ Tử, cô ấy vừa tới đây ba ngày trước.

Vân Hân thanh thúy đáp.

Cổ Tư Mỹ chậm rãi gật đầu, chợt nói:

- Vừa tới ba ngày à, thảo nào ta chưa từng thấy qua.

- Cô ấy học tập rất nhanh.

Vân Hân cảm thán một câu.

Cổ Tư Mỹ chớp chớp mắt, tiếp tục thưởng thức mì sợi, còn có trứng chiên vàng rụm, vừa ăn một miếng khiến người ta quên đi phiền não.

Khi cô ăn xong mì sợi thì tiểu hầu gái đã rời đi làm việc.

Cổ Tư Mỹ đặt đũa xuống, suy nghĩ một chút rồi quyết định ra ngoài đi dạo, đúng là mình không thể vẫn luôn ru rú ở trong Thiên Điện mãi được.

Nữ nhân đi dạo trên đường phố Chủ Thành, khắp nơi giăng đèn kết hoa, bầu không khí vui mừng tràn ngập khắp nơi.

- Ong ong ong ~~~

Xe buýt số một lái qua bên cạnh nữ nhân, lập tức hấp dẫn sự chú ý của cô.

Đôi mắt đẹp của Cổ Tư Mỹ trừng lớn, lên tiếng thán phục:

- Ta không có đi ra ngoài nửa tháng, Chủ Thành lại có biến hóa lớn như vậy?

Cô đi dọc theo đường lớn về phía trước, thấy được không ít cửa hàng mới mở, đặc biệt là khi nhìn thấy Phòng Môi Giới Hôn Nhân, cô không nhịn được ngây người hồi lâu.

- Phòng Môi Giới Hôn Nhân, nghe có vẻ rất thú vị.

Cổ Tư Mỹ nói thầm một câu rồi bước vào cửa hàng.

Mười phút sau, cô đi ra cửa hàng giống như đang chạy trốn thứ gì đó, trên mặt còn mang theo vệt ửng đỏ.

- Cái gì chứ, nhìn ta giống như không có người theo đuổi sao?

Cổ Tư Mỹ bĩu môi, nhớ lại nhân viên bán hàng đề cử hình ảnh các loại nam nhân, không khỏi rùng mình một cái.

Cô giơ tay sờ mặt mình, da mịn bóng loáng khiến cho cô lấy lại tự tin.

Cổ Tư Mỹ nói thầm một câu:

- Bệ hạ sắp kết hôn rồi, ta lại còn không có đối tượng, hình như có chút thất bại.

Cô vội vã lắc đầu, ném xuống mớ suy nghĩ lung tung rối loạn kia.

- Thôi bỏ đi, đi uống ly cà phê tỉnh táo lại đã.

Cổ Tư Mỹ thấp giọng lẩm bẩm, cô rất thích uống cà phê, trong lòng cô thì đây là loại đồ uống xếp hạng thứ nhất.

Cổ Tư Mỹ quen đường đi đến một khu phố khác, nơi đó có một cửa hàng cà phê với bầu không khí không tệ, là nơi mà các quý tộc và phú thương rất thích ghé thăm.

Cửa hàng cà phê có ba tầng, sau khi nữ nhân bước vào thì thuần thục đi tới trước quầy gọi món.

- Ta muốn một ly cà phê Hương Trà Cầm Thiết.

Cổ Tư Mỹ ưu nhã nói.

Cà phê Hương Trà Cầm Thiết là một món cà phê cho thêm nước trà Tinh Thần cùng với sữa thú đắt tiền.

- Tốt, tổng cộng là ba mươi đồng Huyền Vũ.

Nhân viên bán hàng mỉm cười đáp.

Cà phê Hương Trà Cầm Thiết là chiêu bài của cửa hàng, nhưng không phải ai cũng có thể uống được, chỉ có phú thương và quý tộc mới có thể nếm thử.

Trong giới quý tộc có lưu truyền một câu nói, ở Huyền Vũ trong vương quốc, chỉ có người mỗi ngày uống nổi cà phê Hương Trà Cầm Thiết thì mới có thể xem như quý tộc chân chính.

- Đây.

Động tác đưa tiền của Cổ Tư Mỹ rất dứt khoát, thậm chí mắt không nháy một cái.

- Tốt, mời quý khách ngồi chờ một hồi, sẽ có nhân viên đưa thức uống đến bàn của ngài.

Nhân viên tiệm café vừa cười nói vừa thu hồi đồng Huyền Vũ.

Cổ Tư Mỹ nhẹ gật đầu rồi đi lên tầng ba, ngồi xuống vị trí gần cửa sổ, quay đầu là có thể nhìn thấy đường cái qua cửa sổ thủy tinh, cách đó không xa chính là quảng trường Chủ Thành.

Không bao lâu, nhân viên bán hàng bưng tới cà phê Hương Trà Cầm Thiết, nhẹ nhàng đặt ở trước mặt nữ nhân.

Cổ Tư Mỹ bưng lên nhấp một miếng, đôi mắt đẹp nheo lại, mùi trà và vị cà phê tan ra ở yết hầu, trà tinh thần đề thần tỉnh não, cà phê sữa thú chỉ hơi đắng một chút.

- Uống ngon thật.

Cô thỏa mãn để ly xuống.

Cổ Tư Mỹ ngước mắt quét nhìn các vị khách ở tầng ba, thông qua cách ăn mặc của bọn họ, cô biết những người này không phú thì cũng là quý.

- Bệ hạ, thử xem cà phê Hương Trà Cầm Thiết đi, đây là chiêu bài của cửa hàng này đấy.

Một giọng nam vang lên cách đó không xa.

Cổ Tư Mỹ quay đầu nhìn lại, đó là một nhóm nhỏ bốn người, một người trong đó mặc trang phục màu vàng kim, cho người ta một loại cảm giác là nhân vật có địa vị cao.

- Bệ hạ? Chẳng lẽ người này là quốc vương của vương quốc nào đó?

Đáy mắt của Cổ Tư Mỹ hiện lên tia kinh ngạc.

Cô suy nghĩ một chút, ba ngày nữa chính là hôn lễ của Mục Lương, những người này chắc tới tham gia hôn lễ.

Cổ Tư Mỹ nghĩ tới đây, lại đi quan sát những người khác, quả nhiên phát hiện không ít vương thất quý tộc.

- Ừm, uống rất ngon.

Nam nhân mặc trang phục màu vàng kim thưởng thức cà phê Hương Trà Cầm Thiết rồi lên tiếng khen ngợi.

Hắn để ly xuống, vung tay lên nói:

- Đi đi, mỗi loại cà phê trong cửa hàng này đều mua một ly cho ta.

- Vâng.

Nam nhân bên cạnh cung kính đáp một tiếng, xoay người đi xuống lầu.

Cổ Tư Mỹ bĩu môi, không lại lưu ý những người khác, tiếp tục thưởng thức cà phê của bản thân.

Trong lòng cô cảm thán, hôn lễ của Mục Lương còn chưa bắt đầu, những quý tộc này đã làm cho doanh thu buôn bán của các cửa hàng trong Chủ Thành tăng lên gấp vài lần.

Bình Luận (0)
Comment