Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 555 - Chương 3201 - Ai Nói Là Công Chúa Thì Nhất Định Phải Liên Hôn?

Chương 3201 - Ai Nói Là Công Chúa Thì Nhất Định Phải Liên Hôn?
Chương 3201 - Ai Nói Là Công Chúa Thì Nhất Định Phải Liên Hôn?

Ở Đại Hội Đường, Mục Lương uống xong một ly rượu cuối cùng, nhìn một đám khách mời say bí tỉ, mặt không thay đổi đặt ly rỗng xuống bàn.

Hắn quay đầu nhìn về phía Ly Nguyệt, thấp giọng nói:

- Chuẩn bị xe, hồi cung điện.

Hắn ở Đại Hội Đường tiếp đãi khách mời, không chuốc say ba trăm người thì cũng có một trăm người, đợi xấp xỉ hai giờ đồng hồ, cho đủ mặt mũi những khách mời này.

- Đã chuẩn bị xong rồi, có thể đi bất cứ lúc nào.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói.

- Vậy thì đi thôi.

Mục Lương lắc nhẹ ống tay áo, xoay người đi về phía cửa ra Đại Hội Đường.

Ly Nguyệt nhìn các khách mời xiêu xiêu vẹo vẹo, gọi tới Vệ Ấu Lan căn dặn vài câu, để cô sắp xếp người chăm sóc tốt những khách mời này rồi mới xoay người rời đi.

Mục Lương ngồi lên xe hơi, phát hiện Hồ Tiên cũng ở bên trong, có vẻ như đã chờ đợi đã lâu.

- Rốt cuộc cũng chịu trở về rồi à?

Hồ Tiên giơ một tay đỡ cằm, đôi mắt màu đỏ rực nhìn chằm chằm nam nhân bên cạnh mà không nháy một cái.

Mục Lương cười khổ một tiếng, thở dài nói:

- Ta cũng muốn nghỉ ngơi sớm một chút, nhưng mà không thể mặc kệ những quốc vương kia được.

- Cũng đúng, chúng ta thu hạ lễ của bọn họ, dù sao thì cũng phải cho chút ít mặt mũi, sau này đàm phán hợp tác mới dễ dàng hơn.

Hồ Tiên lý giải gật đầu.

Ngày thường cô đều giao tiếp với đám người quý tộc này, biết những người này khó đối phó như thế nào, có thể tiết kiệm một chút phiền toái tự nhiên là tốt nhất.

- Ừ.

Mục Lương nhẹ gật đầu, chậm rãi dựa vào lưng ghế dựa.

- Cùm cụp ~~~

Ly Nguyệt kéo cửa xe chỗ điều khiển, ngồi vào bên trong xe, quay đầu dịu dàng hỏi:

- Đi thẳng về cung điện sao?

- Ừ.

Mục Lương lên tiếng.

- Ông ~~~

Ly Nguyệt khởi động xe hơi, xoay bánh lái, chạy thẳng về phía Khu Vực Trung Ương.

Nhóm hộ vệ Trung Ương cưỡi xe máy đuổi theo, lái xe rời đi Đại Hội Đường trong ánh mắt chăm chú của dân chúng.

Trong xe, Hồ Tiên run lỗ tai hồ ly, quyến rũ nói:

- Hiện tại ta tương đối tò mò những người đó sẽ tặng lễ vật gì.

- Trở về nhìn sẽ biết thôi.

Khóe môi của Mục Lương hơi cong lên.

- Hẳn là sẽ không tệ.

Hồ Tiên gật đầu, nói với giọng quyến rũ.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, ôn hòa lên tiếng:

- Nói đến hạ lễ, chúng ta có thể chuẩn bị cho buổi đấu giá kế tiếp rồi.

Lần này vương thất quý tộc tới nhiều như vậy, không nhân cơ hội kiếm tiền làm sao được, hội đấu giá là lựa chọn tốt nhất, chỉ cần cầm ra bảo vật đủ hấp dẫn người, vậy không lo những vương thất quý tộc này không chịu bỏ tiền.

- Đã biết, ta sẽ bắt tay vào làm an bài.

Hồ Tiên quyến rũ nói.

Mục Lương bình thản nhắc nhở:

- Trước tiên hãy thả tin tức ra ngoài, ổn định những quý tộc này, cũng cho bọn họ có thời gian chuẩn bị nhiều tiền hơn.

- Tốt.

Hồ Tiên ưu nhã gật đầu.

Mục Lương suy nghĩ một chút, bình thản nói:

- Nói là ăn mừng đại hôn của quốc vương và vương hậu, cố ý tổ chức hội đấu giá, lễ vật được bán ra lần này sẽ có giá ưu đãi giảm năm phần trăm.

- Giảm năm phần trăm à, cái này hẳn là sẽ hấp dẫn rất nhiều người.

Hồ Tiên hơi nhướng mày.

Đừng xem ưu đãi giảm năm phần trăm không cao, nếu giá sau cùng vượt qua trăm vạn đồng Huyền Vũ, như vậy sau khi giảm giá sẽ là 950 ngàn, ước chừng ưu đãi 50 ngàn đồng Huyền Vũ.

Giá sau cùng càng cao thì giá ưu đãi sẽ càng nhiều.

Mục Lương và Hồ Tiên trò chuyện với nhau, bất tri bất giác đoàn xe đã lái vào Khu Vực Trung Ương, dọc theo con đường xoắn ốc đi thẳng tới tầng tám Khu Vực Trung Ương, dừng ở quảng trường trước cung điện.

- Bệ hạ đã trở về rồi!

Đám người Ba Phù hào hứng chạy đến, đứng thành hai hàng nghênh tiếp đám người Mục Lương.

Ly Nguyệt xuống xe, sau khi mở cửa xe ra, Mục Lương và Hồ Tiên lần lượt đi xuống.

- Bệ hạ.

Đám người Tiểu Tử đồng thanh lên tiếng.

- Ừ.

Mục Lương khẽ gật đầu, bước vào chính sảnh, tiện tay muốn cởi ra đồ cưới dày nặng.

Đôi mắt của Tiểu Mật chớp chớp, hỏi:

- Bệ hạ, có muốn chụp một bức ảnh lưu niệm trước không?

Mục Lương đang cởi quần áo nghe vậy thì chợt khựng lại, nhướng mày nói:

- Có cần thiết không?

- Đương nhiên rồi, vừa rồi vương hậu nương nương cũng chụp ạ.

Đám người Tiểu Tử gật đầu lia lịa.

Mục Lương suy nghĩ một chút, gật đầu nói:

- Vậy thì tùy tiện chụp mấy tấm hình đi.

- Nếu chụp hình, vậy thì không thể tùy tiện chụp, phải chụp thật tốt mới được.

Hồ Tiên sửa đúng.

- Được, vậy chụp đẹp một chút.

Mục Lương cười đáp.

Ba Phù vội vã đi lấy Máy Chụp Hình, sau khi Mục Lương trở về thì bất đầu một trận cuồng chụp.

- Ngươi đổi tư thế khác đi, đừng luôn nghiêm mặt như thế.

Hồ Tiên nhắc nhở.

- Tốt.

Miệng của Mục Lương giật giật, trên mặt phối hợp lộ ra một nụ cười.

Ba Phù nhắc nhở:

- Bệ hạ, ngươi cười quá cứng đờ.

Mục Lương hít một hơi thật sâu, giơ tay lên xoa xoa khuôn mặt, làm cho nụ cười trở nên tự nhiên hơn.

Ly Nguyệt nhìn thoáng qua, gật đầu khen ngợi từ trong thâm tâm:

- Tấm này rất đẹp, có thể treo ở chính sảnh.

- ...

Mục Lương liếc nhìn bản thân trong ảnh, nụ cười kia giống như là có thể khiến người ta chết cóng.

- Thôi thôi, cứ như vậy đi.

Hắn thở dài một tiếng.

- Bệ hạ, trước tiên nên thay quần áo nha.

Tiểu Mật thanh thúy nói.

- Ừ.

Mục Lương gật đầu một cái, cất bước đi về phía thư phòng.

Hắn đi mấy bước, quay đầu lại nói:

- Đúng rồi, sửa sang lại danh sách hạ lễ rồi đưa tới cho ta.

- Vâng.

Đám người Ba Phù đáp một tiếng.

Mục Lương trở lại trong thư phòng, Tiểu Tử tiến lên hỗ trợ thay quần áo, còn bưng tới một ly Trà Tinh Thần, có thể giải rượu cũng có thể giúp thả lỏng cơ thể.

Tiểu Tử ôm đồ cưới đưa đến phòng giặt giũ, sau đó sẽ thu vào Thiên Điện chuyên dùng để gửi quần áo của quốc vương.

Mục Lương thuận miệng hỏi:

- Thấm Lan đâu rồi?

- Vương hậu nương nương vừa ngâm mình xong, hiện tại đang chợp mắt.

Tiểu Tử dịu dàng đáp.

Miệng của Mục Lương co giật, xem ra đêm động phòng hoa chúc chỉ có thể dời lại.

- Ta biết rồi, vậy để cô ấy ngủ đi.

Hắn ôn hòa mở miệng.

Nghỉ ngơi tốt thì mới có sức lực động phòng.

- Vâng.

Tiểu Tử ngoan ngoãn hành lễ.

Cô nghĩ tới điều gì đó, thanh thúy hỏi:

- Bệ hạ, có một việc liên quan tới tiểu thư Phi Nhan, hiện tại mọi người có nên đổi xưng hô gọi cô là công chúa điện hạ không?

- Chuyện này à.….

Mục Lương suy nghĩ một chút, bình thản nói:

- Nhìn xem ý nguyện của cô ấy đi, sau đó đi hỏi thăm mẹ của cô ấy, nếu không ai có ý kiến thì có thể gọi cô là công chúa.

Đôi mắt đẹp của Tiểu Tử chớp chớp, không khỏi tò mò hỏi:

- Bệ hạ, nếu như tiểu thư Phi Nhan là công chúa, vậy sau này có phải gả ra ngoài liên hôn với vương quốc khác không?

Nghe thấy lời này, Mục Lương liếc nhìn tiểu hầu gái, lạnh nhạt hỏi:

- Ai nói là công chúa thì nhất định phải gả ra ngoài liên hôn?

Bình Luận (0)
Comment