Nguyệt Thấm Lan nói với giọng điệu nghiêm túc:
- Ừ, yên tâm đi, ta khẳng định sẽ rất để bụng hôn lễ của ngươi.
Hồ Tiên nói nửa đùa nửa thật:
- Lưu thời gian một tháng là để cho những tân khách kia có thời gian chuẩn bị hạ lễ à.
- Đúng vậy.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.
Mục Lương lắc đầu, trong khoảng thời gian ngắn tổ chức hai trận hôn lễ, cộng thêm hội đấu giá cùng với các loại hợp tác đã đàm luận tốt trong khoảng thời gian này, xem ra những vương thất quý tộc và các phú thương kia phải xuất huyết lớn rồi đây.
Anh ôn hòa hỏi:
- Buổi đấu giá hôm nay thế nào rồi, có xảy ra bất ngờ gì sao?
- Đương nhiên là không có.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đáp.
Hồ Tiên quyến rũ nói:
- Tinh thạch ma thú chẳng mấy chốc sẽ đưa tới đây.
- Thật khiến cho người ta chờ mong.
Đôi mắt của Mục Lương sáng lên.
Nguyệt Thấm Lan nhắc nhở:
- Đúng rồi, trong mấy ngày ngươi bận việc, quốc vương Hải Đinh đã tới, ngươi dành thời gian gặp hắn một chút đi.
- Đã biết, thông báo hắn ngày mai đến đây đi.
Mục Lương gật đầu nói.
- Ừ, ta sẽ khiến người đi thông báo bọn họ.
Nguyệt Thấm Lan lên tiếng.
Mục Lương nghĩ đến cái gì đó, hỏi:
- Bên Ngôn Băng sao rồi, đã tìm được con Hư Quỷ kia chưa?
Tính toán thời gian, Ngôn Băng và Cổ Tư Mỹ đã đi đến vương quốc Ai Nhĩ Văn được sáu ngày.
Nguyệt Thấm Lan nghe được lời này, sắc mặt của cô ngưng trọng, lắc đầu nói:
- Vẫn chưa đâu, ngược lại là phát hiện có thêm một thôn bị Hư Quỷ huyết tẩy, chết gần ba ngàn người.
- Lại có thôn xóm bị huyết tẩy, cứ tiếp tục như vậy, con Hư Quỷ kia ăn đủ Huyết Thực sẽ trốn đi sinh sôi nảy nở Hư Quỷ mới.
Mục Lương cau mày lại.
Đại lục mới là một trong nguồn thu nhập tinh thạch quan trọng, an ổn mới là quan trọng nhất.
Nguyệt Thấm Lan thở dài nói:
- Chúng ta lo lắng chính là việc này, đã để người của vương thất vương quốc Ai Nhĩ Văn tăng nhân viên đi sưu tầm Hư Quỷ, hy vọng có thể mau sớm tìm được con Hư Quỷ kia.
Mục Lương trầm giọng nói:
- Bảo Kim Phượng hỗ trợ bói toán một cái.
- Đó là một biện pháp tốt.
Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan sáng lên.
Hồ Tiên nhắc nhở:
- Bên đại lục mới cũng có Ma Pháp Sư biết bói quẻ, có thể làm cho bọn hắn giúp một tay.
Trước đây lúc Nguyệt Thấm Di tìm Bạch Sương từng nhờ một vị Ma Pháp Sư hỗ trợ bói toán.
Nguyệt Thấm Lan đề nghị:
- Ừ, trước hết làm cho Kim Phượng dùng năng lực thức tỉnh thử một lần, nếu như quá thương cơ thể thì lại khiến cho người của vương thất Ai Nhĩ Văn đi tìm Ma Pháp Sư bói toán hỗ trợ.
Năng lực thức tỉnh của Kim Phượng là bói toán, nếu không cẩn thận thì rất dễ dàng bị phản phệ, hơn nữa còn có tác dụng phụ.
Mục Lương bình thản nói:
- Ừ, bảo Kim Phượng sáng mai tới tìm ta, ta sẽ đích thân nhìn chằm chằm nàng ấy.
- Thế cũng tốt.
Nguyệt Thấm Lan đáp một tiếng, rồi chuyển sang chuyện khác, lại hỏi:
- Phim điện ảnh mới do tỷ tỷ quay chụp sẽ công chiếu ngày mai, ngươi có muốn đi xem không?
Ngày mai bộ phim điện ảnh mà Nguyệt Thấm Di quay gần hai tháng sẽ chính thức công chiếu ở mỗi Rạp Chiếu Phim của vương quốc Huyền Vũ, việc này đã được tiến hành tuyên truyền thông qua báo chí, TV và biển quảng cáo bên ngoài.
- Đương nhiên, ta rất chờ mong.
Khóe môi của Mục Lương cong lên.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:
- Được rồi, buổi chiều phải không, xem ở cung điện à?
- Không phải, lần này đi Rạp Chiếu Phim xem.
Mục Lương mỉm cười lắc đầu, coi như là đi vi hành, tìm hiểu trạng thái sinh hoạt của dân chúng như thế nào.
- Được, ta sẽ sai người sắp xếp.
Nguyệt Thấm Lan thanh thúy đáp lại.
……..
- Đông đông đông ~~~
Sáng sớm, tiếng Chuông Huyền Vũ du dương vang dội khắp ngóc ngách vương quốc Huyền Vũ.
Cung điện khu vực Trung Ương trở nên náo nhiệt lên, nhóm tiểu hầu gái quét dọn vệ sinh, Tiểu Tử và Vân Hân thì đang ở phòng bếp chuẩn bị bữa sáng.
Tiểu Mật nhắc nhở:
- Ngày hôm nay sẽ có khách quý tới cửa, mau chóng chuẩn bị nước trái cây và bánh ngọt.
- Là quốc vương Hải Đinh và tiểu thư Bạch Sương sắp tới sao?
Đôi mắt đẹp của Diêu Nhi chớp chớp.
- Quốc vương Hải Đinh nhất định sẽ tới, tiểu thư Bạch Sương thì không xác định.
Tiểu Mật lắc đầu.
Diêu Nhi ngoan ngoãn gật đầu:
- Được rồi, ta đi chuẩn bị mâm đựng trái cây và bánh ngọt.
- Bệ hạ đã thức dậy chưa, nhớ kỹ chuẩn bị nước nóng rửa mặt.
Tiểu Mật nhìn về phía Thanh Vụ.
- Bệ hạ còn chưa có dậy đâu, nhưng Vương Hậu nương nương đã dậy rồi.
Thanh Vụ thanh thúy nói.
Tiểu Mật chớp chớp mắt, thấp giọng hỏi:
- Tối hôm qua, Vương Hậu nương nương qua đêm ở chỗ bệ hạ sao?
Thanh Vụ gật đầu, lộ ra vẻ mặt ngươi hiểu rồi đấy.
Tiểu Mật ngầm hiểu, tiếp tục ra lệnh:
- Vậy bệ hạ cũng sắp dậy rồi, đi chuẩn bị quần áo hôm nay bệ hạ muốn mặc, còn nữa, đồ ăn sáng…..
- Vâng!
Các tiểu hầu gái gật đầu, nhanh chóng lu bù công việc.
Chờ Mục Lương thức dậy lại, rửa mặt xong đi tới chính sảnh, nghênh tiếp anh chính là cung điện sạch sẽ, gọn gàng và bữa sáng nóng hôi hổi.
- Mọi người chào buổi sáng.
Ngải Lỵ Na đi vào từ bên ngoài cung điện, trên trán còn có rất nhiều mồ hôi, là vừa kết thúc thần luyện trở về.
Tiểu Tử ngoan ngoãn nói:
- Chào buổi sáng, tiểu thư Ngải Lỵ Na, nước tắm đã chuẩn bị xong rồi, mau đi tắm rửa một chút.
- Ừm!
Ngải Lỵ Na lên tiếng, xoay người trở về Thiên Điện.
- Bữa sáng hôm nay rất phong phú nha.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đi tới, hôm nay nàng mặc một bộ váy dài màu tím.
Nguyệt Phi Nhan đi vào nhà ăn, đôi mắt đẹp sáng lên, nói:
- Có trứng xào cà chua mà ta thích ăn!
- Cái đó rõ ràng là món mà ta thích ăn.
Hi Bối Kỳ liếc nhìn cô gái tóc đỏ.
Đôi mắt màu đỏ của Nguyệt Phi Nhan híp lại, rất có cảm giác một lời không hợp lập tức cãi nhau.
- Được rồi, các ngươi đừng giống như mấy đứa trẻ nữa, mau ngồi xuống đi.
Mục Lương giơ tay lên vỗ vỗ đầu của hai người.
- Ừm.
Khuôn mặt xinh đẹp của Hi Bối Kỳ ửng đỏ.
Giọt máu của Mục Lương trong cơ thể cô sắp hoàn toàn bị luyện hóa hết, nếu như lại uống thêm một giọt máu của Mục Lương, rất có thể cô sẽ không đè ép được dục vọng trong lòng.
Đám người Ly Nguyệt lần lượt đi vào nhà ăn, bắt đầu thưởng thức bữa sáng hôm nay.
Sau khi kết thúc bữa sáng, các cô gái lại tản ra đi làm việc của mình, lưu lại Hồ Tiên và Nguyệt Thấm Lan chờ đợi quốc vương Hải Đinh đến.
Nguyệt Thấm Lan nhắc nhở:
- Mục Lương, ba giờ chiều tại Rạp Chiếu Phim Chủ Thành, ngươi đừng quên đấy.
- Không phải ngươi đi với ta sao?
Mục Lương nhướng mày hỏi.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:
- Buổi chiều, ta còn phải đi Cục Quản Lý một chuyến, làm xong việc lại đi Rạp Chiếu Phim tìm ngươi.