Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 601 - Chương 3247 - Trên Đời Này Không Có Chuyện Gì Mà Ta Không Biết

Chương 3247 - Trên Đời Này Không Có Chuyện Gì Mà Ta Không Biết
Chương 3247 - Trên Đời Này Không Có Chuyện Gì Mà Ta Không Biết

Chỉ thấy cô và ông chủ quán rượu thấp giọng nói chuyện với nhau vài câu, lại đưa cho hắn một tờ mười đồng Huyền Vũ, hai người lại thì thầm vài câu mới kết thúc.

Cộp cộp cộp ~ ~ ~

Hổ Tây trở lại ngồi xuống bên cạnh Lan Đế, khóe môi cong lên nói:

- Tìm được rồi.

- Hả, ở đâu?

Đôi mắt nâu của Lan Đế trừng lớn, không khỏi hỏi.

- Dưới mặt đất của một quán rượu khác.

Hổ Tây thấp giọng nói.

Lan Đế không khỏi hỏi tới:

- Sao ngươi biết ông chủ của nơi này biết tổ chức tình báo ngầm ở đâu?

Hổ Tây lộ ra vẻ mặt hận sắt không thành thép, giải thích:

- Đồ ngốc, nhìn dáng dấp quán rượu này cũng biết là đã mở rất nhiều năm rồi, lão bản nhất định là có bản lĩnh, cộng thêm điều kiện của quán rượu vốn dĩ là nơi giao dịch tốt nhất, hắn biết tổ chức tình báo dưới lòng đất ở đâu là chuyện rất bình thường.

- À à, thì ra là như vậy.

Lan Đế như đang suy nghĩ gì đó, chớp đôi mắt đẹp vài cái.

- Đi thôi, chúng ta đi đến quán rượu khác.

Hổ Tây đội mũ trùm, đứng dậy đi ra ngoài quán rượu.

Lan Đế vội vàng đứng lên đuổi theo, đi về phía quán rượu khác mà lão bản quán rượu này nhắc tới.

Quán rượu được nhắc tới ở sâu bên trong thành La Thịnh, nằm tại một con hẻm nhỏ tĩnh lặng.

Lúc Hổ Tây đẩy cửa đi vào thì trong và quán chỉ có ba người đang uống rượu, thấy hai cô gái tiến vào cũng chỉ là nhìn lướt qua mà thôi.

Sau quầy, đại hán mặt thẹo nhếch miệng hỏi:

- Hai vị muốn uống chút gì không?

Hổ Tây đi lên trước, lấy ra một tờ mười đồng Huyền Vũ rồi đập lên trên quầy, thấp giọng nói:

- Mang ta xuống tầng một dưới đất, ta muốn hỏi chút chuyện.

Đôi mắt của đại hán mặt thẹo sáng lên, hắn lặng lẽ thu hồi tờ mười đồng Huyền Vũ rồi nói:

- Hai vị đi theo ta.

Hổ Tây và Lan Đế liếc nhìn nhau, đi theo đại hán mặt sẹo về phía sau quầy.

Ba người xuyên qua hành lang dài mười mét, đại hán đẩy ra một cánh cửa sắt nằm bên trái, lộ ra cầu thang đi xuống dưới đất, phía dưới là một mảnh u ám không thấy rõ cái gì.

- Đi xuống đi.

Đại hán nghiêng người tránh sang một bên, nhếch miệng cười nói.

Vẻ mặt của Hổ Tây không thay đổi, đi xuống cầu thang mà không hề quay đầu lại.

Đôi mắt đẹp của Lan Đế híp lại, chút tối tăm này đối với cô mà nói không có gì khác biệt so với ban ngày, phần cuối cầu thang chỉ là một con đường mà thôi.

Chờ hai người đi vào dưới lòng đất, đại hán đóng cánh cửa sắt vừa dày vừa nặng lại, phủi tay đi trở về quầy.

Cộp cộp cộp ~ ~ ~

Hổ Tây thả nhẹ hô hấp, tay đặt lên đoản đao bên hông, sau khi xuống cầu thang vẫn đi dọc theo thông đạo về phía trước.

- Chào mừng hai vị khách quý.

Giọng nữ lạnh lùng vang lên, cuối lối đi có ánh sáng, một nữ nhân mặc quần ngắn màu đỏ thẫm xuất hiện, cô có một mái tóc dài cuộn sóng, lông mi cong vút và dáng người nóng bỏng.

- Chúng ta muốn nghe một tình báo.

Hổ Tây đơn giản cho thấy ý đồ đến đây của mình.

- Đi theo ta.

Nữ nhân hơi nhướng mày, xoay người đi về phía căn phòng bên cạnh.

Hổ Tây và Lan Đế cất bước đuổi theo, trong lòng rất kinh ngạc, nơi đây ngoại trừ nữ nhân trước mắt này ra thì không còn ai khác.

Ba người đi vào trong phòng, ánh nến chập chờn, ngoại trừ một cái bàn và mấy chiếc ghế ra thì không còn vật gì khác.

- Ngồi đi, các ngươi muốn hỏi tình báo gì?

Cô ngồi ở chủ vị, hai chân thon dài bắt chéo.

- Tình báo có liên quan tới cổ mộ.

Đôi mắt của Hổ Tây nhìn chằm chằm vào nữ nhân trước mắt.

Ánh mắt của nữ nhân lóe lên, mỉm cười hỏi:

- Cổ mộ, các ngươi muốn hỏi cổ mộ nào?

- Cổ mộ của một Ma Pháp Sư viễn cổ.

Lan Đế tích tự như kim nói.

Đôi mắt của nữ nhân rũ xuống, trầm tư một lát rồi nói:

- Ý của các ngươi là cổ mộ của Ma Pháp Sư Ai Khắc Lan à.

- Đúng vậy.

Đồng tử của Lan Đế co rút lại, không ngờ nữ nhân trước mắt lại đoán trúng mục đích chuyến đi này của các cô.

Lan Đế không khỏi hỏi:

- Làm sao ngươi biết?

- Trên đời này không có chuyện gì mà ta không biết.

Khóe môi của nữ nhân cong lên.

Hổ Tây lập tức hỏi:

- Vậy ta hỏi ngươi một câu, quốc vương của vương quốc Huyền Vũ một đêm có thể bao lâu.

-.....

Nữ nhân co giật khoé mắt một cái, lập tức nghẹn lời không biết nói cái gì cho phải.

Đôi mắt của Hổ Tây trợn trắng, bĩu môi nói:

- Ngươi xem, cái này ngươi không biết nha.

- Vậy ngươi biết à?

Nữ nhân tức giận hỏi.

- Ta cũng không biết, bằng không thì còn hỏi ngươi làm gì?

Hổ Tây nói chuyện một cách đương nhiên.

Sắc mặt của nữ nhân lúc xanh lúc trắng, hít sâu mấy hơi mới bình phục lại nỗi lòng, đồng thời tức giận trừng mắt nhìn Hổ Tây.

Lan Đế đỏ mặt ngắt lời nói:

- Được rồi, đừng nói những chuyện này nữa, mau nói cho chúng ta biết vị trí mộ huyệt của Ma Pháp Sư Ai Khắc Lan đi.

- Mười vạn đồng Huyền Vũ.

Nữ nhân mở miệng báo giá.

- Mười vạn đồng Huyền Vũ, sao ngươi không đi cướp luôn đi?

Đôi mắt đẹp của Hổ Tây trừng lớn, hét lên một tiếng.

- Quá mắc.

Lan Đế cũng lắc đầu.

Nữ nhân lắc đầu, bình chân như vại nói:

- Giá tiền này đã rất rẻ rồi, hơn nữa ta có thể đảm bảo với các ngươi, cổ mộ của Ma Pháp Sư Ai Khắc Lan vẫn chưa có ai đi vào.

- Nhưng mà như vậy cũng quá đắt rồi.

Hổ Tây nghiêm mặt lắc đầu.

- Không đắt, nếu các ngươi bán đồ vật trong đó thì ít nhất cũng có thể bán được năm triệu đồng Huyền Vũ.

Nữ nhân hất cằm lên nói với giọng điệu chắc chắn.

Lan Đế nghi hoặc nhìn chằm chằm nữ nhân trước mắt, hỏi:

- Làm sao ngươi có thể khẳng định trong huyệt mộ của Ma Pháp Sư Ai Khắc Lan có bảo vật?

Đồ Tư Lệ Na, tên của nữ nhân mặc đồ đỏ, đùa nghịch lọn tóc bên tai, ưu nhã nói:

- Ta đã nói rồi, thế gian này không có chuyện gì mà ta không biết, chỉ cần các ngươi có thể trả nổi đại giới.

Ánh mắt của Hổ Tây cố nén khinh thường, hỏi:

- Ngươi lợi hại như vậy, ta hỏi lại một chút, quốc vương vương quốc Huyền Vũ có mấy cọng lông chân?

- …..

Đôi mắt của Lan Đế nhảy loạn.

- Ngươi đối với quốc vương Huyền Vũ thật sự cảm thấy hứng thú nhỉ, ngay cả việc hắn có bao cọng lông chân mà ngươi cũng muốn biết.

Đồ Tư Lệ Na hít một hơi thật sâu, trong giọng nói có thêm một chút nghiến răng nghiến lợi.

- Đương nhiên là cảm thấy hứng thú, đây chính là nam nhân mạnh nhất thế giới.

Hổ Tây mặt không đỏ tim không đập nói.

Đồ Tư Lệ Na hạ giọng, hơi nghiêng người tới trước, nói:

- Hắn có mấy cọng lông chân thì ta không biết, nhưng ta biết tình báo khác về hắn, không biết hai vị có cảm thấy hứng thú không?

- Tình báo gì thế?

Trên mặt của Hổ Tây lộ ra thần sắc hứng thú, trong lòng cũng muốn biết nữ nhân trước mắt có thể biết được tình báo gì về Mục Lương.

Bình Luận (0)
Comment