Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 602 - Chương 3248 - Ta Cũng Không Hy Vọng Khoản Giao Dịch Này Trở Thành Công Dã Tràng

Chương 3248 - Ta Cũng Không Hy Vọng Khoản Giao Dịch Này Trở Thành Công Dã Tràng
Chương 3248 - Ta Cũng Không Hy Vọng Khoản Giao Dịch Này Trở Thành Công Dã Tràng

- Một trăm vạn Huyền Vũ.

Đồ Tư Lệ La vươn tay, ngón tay nhỏ nhắn ngoéo một cái.

Đôi mắt của Hổ Tây trợn lên, tức giận nói:

- Ai biết tình báo ngươi nói là thật hay giả chứ, ta còn không thèm nghe đâu!

Lan Đế tò mò hỏi:

- Tình báo ngươi định nói có quan hệ gì với quốc vương Huyền Vũ?

Ánh mắt của Đồ Tư Lệ Na loé lên, nhếch miệng nói:

- Có quan hệ với nữ nhân của quốc vương Huyền Vũ, hai vị cảm thấy hứng thú không?

Hổ Tây và Lan Đế liếc nhìn nhau, ánh mắt loé lên trao đổi cái gì đó.

Hổ Tây lắc đầu nói:

- Thôi bỏ đi, trước hết hãy nói chuyện mộ huyệt của Ma Pháp Sư Ai Khắc Lan.

- Một trăm ngàn đồng Huyền Vũ.

Đồ Tư Lệ Na duỗi một ngón tay ra nhẹ nhàng lắc lư.

- Quá cao.

Lan Đế nghiêm túc lắc đầu nói.

Trên người cô một vạn đồng Huyền Vũ cũng không có, chớ nói tới mười vạn đồng Huyền Vũ.

- Vậy thì không cần nhiều lời nữa.

Đồ Tư Lệ La bất đắc dĩ nhún vai, vẻ mặt như muốn tiễn khách.

Hổ Tây hít một hơi thật sâu, nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Có lẽ chúng ta có thể làm giao dịch.

- Giao dịch gì?

Đồ Tư Lệ Na cảm giác hứng thú hỏi.

Hổ Tây nghiêm trang trả lời:

- Ta nói cho ngươi biết quốc vương Huyền Vũ có bao nhiêu cọng lông, ngươi nói tình báo mộ huyệt của Ma Pháp Sư Ai Khắc Lan cho ta, như thế nào?

-.....

Đôi môi đỏ mọng của Đồ Tư Lệ Na biến thành một đường thẳng, trên trán có gân xanh đang nhảy.

Lan Đế giơ tay lên nâng trán, muốn tìm một cái lỗ để chui vào, thật sự nể phục trình độ mặt dày của cô gái tóc màu quýt.

Đồ Tư Lệ Na lạnh nhạt nói:

- Đừng nói đùa, nếu như các ngươi không lấy ra mười vạn Huyền Vũ thì có thể đi.

Hổ Tây vội vàng nói:

- Chờ chút đã, làm sao chúng ta bảo đảm tình báo của ngươi là thật, lỡ như là ngươi bịa chuyện lừa gạt người thì sao, như vậy mười vạn đồng Huyền Vũ của ta không phải là mất trắng à?

- Đúng vậy.

Lan Đế đồng tình nói.

- Ta chưa bao giờ nói tình báo giả.

Đồ Tư Lệ Na gằn từng chữ.

- Chỉ bằng một cái miệng của ngươi thì ai có thể tin được?

Vẻ mặt của Hổ Tây như đang nói ngươi đừng giỡn.

Đồ Tư Lệ Na xua tay, trầm giọng nói:

- Nếu các ngươi đã không tin, vậy thì rời đi đi.

Hổ Tây nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Ta có một đề nghị, ngươi nói với ta tình báo về mộ huyệt của Ma Pháp Sư Ai Khắc Lan, chờ chúng ta trở về, sẽ cho ngươi mười vạn Huyền Vũ, như thế nào?

- Ngươi cho rằng ta là đồ ngu sao?

Đồ Tư Lệ Na lộ ra thần sắc khinh thường.

Lan Đế nghĩ tới điều gì đó, tò mò hỏi:

- Ta rất ngạc nhiên, ngươi đã biết tình báo về mộ huyệt của Ma Pháp Sư Ai Khắc Lan, tại sao lại không đến đó trộm mộ?

- Ta chỉ buôn bán tình báo, không có hứng thú với những thứ khác.

Đồ Tư Lệ Na nhịn xuống tính tình, kiên nhẫn giải thích.

Hổ Tây nhíu mày, nghiêm túc nói:

- Hiện tại chúng ta không thể lấy ra nhiều đồng Huyền Vũ như vậy, nhưng mà ngươi tự xưng là không gì không biết, vậy thân phận của chúng ta, ngươi hẳn là biết chứ?

Đồ Tư Lệ Na nghe vậy chăm chú quan sát Lan Đế và Hổ Tây, sau đó đáy mắt hiện lên thần sắc kinh ngạc.

- Các ngươi là người của vương quốc Huyền Vũ.

Giọng nói của cô rất chắc chắn, hiển nhiên không phải là đoán mò.

Đồng tử của Lan Đế và Hổ Tây co rút lại, trong lòng cảm thấy nghi hoặc và kinh ngạc.

Hổ Tây trầm tư một lát, nói:

- Nếu các hạ đã biết chúng ta là người của vương quốc Huyền Vũ, vậy thì đừng lo lắng chúng ta sẽ quỵt nợ.

-....

Đồ Tư Lệ Na cau mày, tròng mắt như đang suy tư điều gì.

Lan Đế và Hổ Tây tiếp tục dùng ánh mắt trao đổi, quơ tay ra hiệu dưới lớp áo choàng đen, đại thể là đang hỏi có muốn ra tay hay không, dùng thủ đoạn bức bách đối phương nói ra tình báo mộ huyệt.

Hai người đều mang theo Phú Năng Trân Châu, để Đồ Tư Lệ Na nói thật cũng không khó, chỉ là làm như vậy sẽ đắc tội với người khác.

Không đợi hai người hiệp thương kết thúc, Đồ Tư Lệ Na lên tiếng.

Giọng nói của cô trở nên nghiêm túc:

- Ta có thể nói cho các ngươi tình báo về mộ huyệt của Ma Pháp Sư Ai Khắc Lan, nhưng mà chờ sau khi các ngươi trở về phải cho ta một trăm hai mươi ngàn đồng Huyền Vũ.

Hổ Tây lẩm bẩm:

- Sao lại còn lên giá nữa chứ?

- Có thể.

Lan Đế đáp ứng một tiếng.

Đồ Tư Lệ Na liếc mắt nhìn hai người, cầm bút bắt đầu vẽ lên tấm da thú trên bàn, Lan Đế lại gần nhìn, càng xem càng cảm thấy quen thuộc.

Hổ Tây cũng sửng sốt một chút, tay khoác lên ma cụ không gian chứa đựng, bên trong có một tấm da thú, đồ án phía trên và đồ án mà nữ nhân đang vẽ giống hệt nhau.

- Được rồi, đây là bản vẽ cấu trúc mộ huyệt của Ma Pháp Sư Ai Khắc Lan.

Đồ Tư Lệ Na đặt bút xuống, đẩy tấm da thú ra trước.

- Tranh này của ngươi, chúng ta hoàn toàn xem không hiểu.

Khoé miệng của Lan Đế co giật nói.

Lúc này cô và Hổ Tây mới hiểu rõ, hình ảnh trên tấm da thú kia căn bản không phải là bản đồ tuyến đường, mà là bản vẽ cấu trúc của cổ mộ.

- Chờ đến nơi đó thì các ngươi là có thể xem hiểu.

Đồ Tư Lệ Na nói một cách thần bí.

- Được rồi, vậy bây giờ ngươi nói cho chúng ta biết mộ huyệt ở đâu đi.

Lan Đế không kìm nổi hỏi.

Đồ Tư Lệ Na thanh thúy nói:

- Nó nằm ở sâu bên trong sơn mạch Lạp Đức Phu, trong sơn cốc do ba ngọn núi lớn hình thành.

- Nghe không phải rất khó tìm.

Lan Đế lẩm bẩm.

- Vốn dĩ cũng không khó tìm.

Đồ Tư Lệ Na thản nhiên nói.

Hổ Tây đề nghị:

- Các hạ, không bằng chúng ta đi với nhau, ngươi thấy thế nào?

- Đừng có ý định để ta làm người dẫn đường miễn phí, huống hồ ta tạm thời không thể rời khỏi nơi này.

Đồ Tư Lệ Na liếc nhìn cô gái tóc màu quýt một cái.

Hổ Tây tò mò hỏi:

- Vì sao ngươi không thể rời khỏi nơi này?

- Đây không phải là điều mà ngươi nên biết.

Đồ Tư Lệ Na nhàn nhạt nói.

- Chậc, thần thần bí bí.

Hổ Tây trợn trắng mắt.

Lan Đế hỏi dồn:

- Còn tình báo nào khác không?

- Trong huyệt mộ có ma thú, các ngươi đi vào phải cẩn thận một chút.

Đồ Tư Lệ Na thuận miệng nói.

- Đó là ma thú gì, mạnh bao nhiêu?

Sắc mặt của Hổ Tây ngưng trọng hỏi.

- Không biết, đây là giá khác.

Đồ Tư Lệ Na cũng trợn trắng mắt nói.

- Được rồi, nếu không có tình báo gì khác, chúng ta đi trước.

Hổ Tây nói rồi đứng lên muốn rời đi.

Lan Đế đi theo.

Đồ Tư Lệ Na nhàn nhạt nói:

- Phải sống sót trở về đấy, ta cũng không hy vọng khoản giao dịch này trở thành công dã tràng.

- Yên tâm, ngươi có chết thì ta cũng sẽ không chết.

Hổ Tây không quay đầu lại mà phất tay.

-.....

Khoé mắt của Đồ Tư Lệ Na nhảy lên, rất muốn đi lên kéo tóc của Hổ Tây cho hả giận.

Bình Luận (0)
Comment