Hư Quỷ bị nhốt ở bên trong quả cầu lưu ly, có thể nhìn thấy bên trong có hư khí màu đen đang chuyển động.
-...
Vưu Phi Nhi yên tĩnh một chút, vệt đỏ bừng trên mặt đã biến mất, trong lòng thoáng qua một tia thất lạc.
Chẳng mấy chốc cô lại nhanh chóng có hứng thú với Hư Quỷ, hỏi:
- Nó đặc biệt cỡ nào?
- Con Hư Quỷ này có thể trốn vào trong cơ thể của động vật, còn không thương tổn đến sinh mệnh, đồng thời không tản ra khí tức Hư Quỷ, suýt nữa đã qua mắt được ta.
Mục Lương giải thích ngắn gọn.
Nghe được lời này, đôi mắt màu vàng của Vưu Phi Nhi lập tức sáng ngời, nhận lấy quả cầu lưu ly trong tay Mục Lương rồi gõ một cái, Hư Quỷ bên trong ngừng giãy giụa, nhưng chẳng mấy chốc lại lăn lộn kịch liệt hơn.
Mục Lương cong ngón tay bắn ra, Hư Quỷ bất tỉnh, đồng thời một thân thực lực cũng bị phong cấm.
- An toàn rồi, ngươi cẩn thận một chút thì sẽ không sao.
Mục Lương ôn hòa nói.
- Được rồi, giao cho ta đi.
Vưu Phi Nhi thanh thúy đáp.
…
Cung điện, Khu Vực Trung Ương.
Trong thư phòng, Mục Lương đang lật xem sách cổ.
Cộc cộc cộc ~ ~ ~
Cửa thư phòng bị gõ, giọng nói của thiếu nữ vang lên.
- Mục Lương, ta vào được không?
Ly Nguyệt đứng ở ngoài cửa hỏi.
- Vào đi.
Mục Lương thuận miệng đáp một tiếng.
Cọt kẹt ~ ~ ~
Ly Nguyệt ôm một chồng tư liệu đẩy cửa đi vào, bước nhanh đi tới trước mặt nam nhân, buông tư liệu đang ôm trong ngực xuống.
Mục Lương thuận miệng hỏi:
- Đó là cái gì?
Ly Nguyệt giải thích:
- Hổ Tây truyền về tình báo, nói là có liên quan đến một nữ nhân tên là Đồ Tư Lệ Na, ta nghĩ ngươi sẽ cảm thấy hứng thú.
- Đồ Tư Lệ Na?
Mục Lương hơi nhướng mày, cái tên này rất xa lạ, quả thật bản thân chưa từng nghe nói tới.
Hắn cầm lấy văn kiện lật xem, trên đó viết rõ ràng Hổ Tây và Lan Đế gặp gỡ Đồ Tư Lệ Na như thế nào và nội dung cuộc nói chuyện giữa ba người.
- Tự xưng là không gì không biết.
Đôi mắt của Mục Lương lộ ra cảm giác hứng thú, tiếp tục nhìn xuống.
Ly Nguyệt ngồi xuống bên cạnh hắn, tiện tay hỗ trợ chỉnh sửa sách cổ trên bàn làm việc.
Mục Lương lật xem chợt khựng lại, kinh ngạc nói:
- Một trăm hai mươi ngàn đồng Huyền Vũ để đổi lấy một tin tức về cổ mộ, lại còn là ghi nợ?
- Đúng vậy.
Ly Nguyệt lên tiếng.
Mục Lương bình tĩnh nói:
- Vậy thì nhìn xem trong huyệt mộ của Ma Pháp Sư Ai Khắc Lan có bao nhiêu bảo vật, nếu như thật sự giá trị năm triệu đồng Huyền Vũ thì một trăm hai chục ngàn đồng cũng không tính là gì.
- Có cần phái người đi điều tra Đồ Tư Lệ Na không?
Ly Nguyệt thanh thúy hỏi.
- Không vội, chờ Hổ Tây tìm được mộ huyệt của Ma Pháp Sư Ai Khắc Lan rồi nói sau.
Mục Lương cười lắc đầu.
Ánh mắt của hắn lóe lên, tiếp tục nói:
- Nếu như tình báo là thật thì có thể phái người đi tiếp xúc với Đồ Tư Lệ Na một chút, đây là một nhân tài mới có thể hấp thu.
- Tốt.
Ly Nguyệt đáp một tiếng.
- Còn có chuyện gì nữa không?
Mục Lương nói xong thì vươn tay đặt lên tay của cô gái tóc trắng.
Khuôn mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt ửng đỏ, dịu dàng nói:
- Vương thất Ai Nhĩ Văn đã phái người đưa tới mấy rương tinh thạch ma thú, nói là cảm ơn chúng ta đã hỗ trợ xử lý Hư Quỷ, thuận tiện an ủi Ngôn Bằng.
Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, khóe môi cong lên nói:
- Quốc vương vương quốc Ai Nhĩ Văn ngược lại là biết cách làm người.
Ly Nguyệt liếc nhìn người đàn ông, tò mò nói:
- Ta còn tưởng rằng là ngươi đe doạ bọn họ, cho nên mới khiến bọn họ tiến tới như thế.
-.....
Miệng của Mục Lương giật giật, trước đó hắn quả thật đã tán gẫu vài câu với Tam vương tử vương quốc Ai Nhĩ Văn.
- Xem ra ta không đoán sai.
Khóe môi của Ly Nguyệt cong lên.
- Khụ khụ ~ ~ ~
Mục Lương ho nhẹ hai tiếng, bình thản nói:
- Không thể nào.
- Ma thú tinh thạch được đưa tới đâu rồi?
Hắn lên tiếng nói sang chuyện khác.
Ly Nguyệt dịu dàng đáp:
- Ba Phù đang kiểm kê số lượng, kiểm kê xong sẽ đưa tới cho ngươi.
- Ừm, người mà vương thất Ai Nhĩ Văn phái tới đang ở đâu?
Mục Lương lại hỏi.
Ly Nguyệt thanh thúy trả lời:
- Đã đi rồi, ta nói cho hắn ta biết Ngôn Băng bị trọng thương phải nghỉ ngơi dưỡng sức, không có để cho đối phương đi thăm hỏi.
- Ừm, làm tốt lắm.
Mục Lương khen ngợi một tiếng.
- Ta còn nói cho hắn c ta biết, mấy ngày nữa ngươi sẽ tổ chức hôn lễ thứ hai.
Ly Nguyệt tiếp tục nói.
Mục Lương cười một tiếng, hỏi:
- Vậy ngươi cảm thấy nghe được tin này, vương quốc Ai Nhĩ Văn có tiếp tục chuẩn bị lễ mừng hay không?
- Đương nhiên là sẽ chuẩn bị rồi.
Giọng nói của Ly Nguyệt mang theo một tia chắc chắn.
Mục Lương cười khẽ vài tiếng, năm ngày nữa chính là lễ cưới của hắn và cô gái đuôi hồ ly, thiệp mời đã được đưa đi khắp nơi.
Hắn nghĩ tới điểm tiến hoá, nếu như lại tổ chức hôn lễ thêm mấy lần nữa, chẳng mấy chốc là có thể góp đủ một tỷ điểm tiến hoá rồi.
- Ta luôn cảm thấy ngươi đang có chủ ý xấu gì đó.
Đôi mắt màu trắng bạc của Ly Nguyệt chớp chớp nói.
- Không có, ngươi cảm giác sai rồi.
Mục Lương nghiêm mặt đáp.
Nếu hắn thật sự tổ chức hôn lễ thêm mấy lần nữa, sợ là sẽ hù doạc người ở các đại vương quốc.
Ngoại trừ Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên ra thì hôn lễ của Ly Nguyệt và những người khác sẽ được tổ chức cùng với nhau, trường hợp hôn lễ cũng không thể lớn như vương hậu và phó hậu.
Ly Nguyệt nghĩ tới cái gì đó, dịu dàng hỏi:
- Sau khi kết thúc hôn lễ của ngươi và Hồ Tiên, ngươi thật sự muốn mang theo Cổ Tư Mỹ đi Thiên Quốc à?
- Chỉ cần cô ấy học được ma pháp cấp 6 thì ta sẽ mang theo cô ấy.
Mục Lương gật đầu một cái.
Ly Nguyệt nhẹ nhàng nói:
- Mấy ngày nay cô ấy đều trốn ở trong sân huấn luyện, ngày đêm đều luyện tập ma pháp.
Khóe môi của Mục Lương hơi cong lên, nói:
- Thật ra cô ấy không học được ma pháp cấp 6 thì ta cũng sẽ mang cô ấy đi.
Đi Thiên Quốc chủ yếu là vì tìm kiếm Ma Pháp Thần, mà Cổ Tư Mỹ là hậu đại của Ma Pháp Thần, mang theo cô ấy có lẽ sẽ có niềm vui bất ngờ.
Đôi mắt màu trắng bạc của Ly Nguyệt chớp chớp, hỏi:
- Cho nên ngươi để cô ấy học được ma pháp cấp 6 chỉ là vì kích thích cô ấy?
- Đi ra ngoài chơi hơn nửa tháng, trở về cũng không thể nghỉ ngơi. -
Mục Lương cười gật đầu.
Khoé miệng của Ly Nguyệt khẽ giật, chỉ có thể nói sáo lộ của Mục Lương rất sâu.
Hai người tán gẫu, không bao lâu cửa thư phòng đã bị gõ lần nữa.
Cộc cộc cộc ~ ~ ~
- Bệ hạ, ma thú tinh thạch đã được đưa đến rồi, có cần dọn vào không ạ?
Giọng nói của Ba Phù vang lên, thì ra ma thú tinh thạch đã được kiểm kê xong.
- Dọn vào đi.
Đôi mắt của Mục Lương lộ ra vẻ chờ mong, lập tức lên tiếng.