Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 605 - Chương 3251 - Làm Sao Còn Có Vụ Ép Đưa Cho Bằng Được? (1)

Chương 3251 - Làm Sao Còn Có Vụ Ép Đưa Cho Bằng Được? (1)
Chương 3251 - Làm Sao Còn Có Vụ Ép Đưa Cho Bằng Được? (1)

Cọt kẹt ~ ~ ~

Ba Phù đẩy cửa thư phòng ra, các tiểu hầu gái còn lại cùng nhau dọn mấy rương lớn vào thư phòng.

Không đợi tiểu hầu gái nói xong số lượng tinh thạch được kiểm kê, Mục Lương đã vung tay lên, mở toàn bộ rương ra, lộ ra tinh thạch ma thú bên trong.

Hoa lạp lạp ~~~

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, toàn bộ tinh thạch ma thú bay lên, chảy xuôi qua lòng bàn tay hắn.

- Hệ thống, chuyển hóa toàn bộ tinh thạch ma thú thành điểm tiến hóa.

Trong lòng hắn ra lệnh cho hệ thống.

- Keng! Chuyển hóa thành công.

Giọng nói quen thuộc của hệ thống vang lên, toàn bộ tinh thạch ma thú lung lay rồi biến mất trong chớp mắt.

Mục Lương khống chế ý niệm mở ra giao diện thuộc tính bốn chiều của mình, ánh mắt rơi vào cột tiến hóa.

Thuần dưỡng sư: Mục Lương.

Thể lực: 90282. 3

Tốc độ: 90284. 1

Sức lực: 90289. 3

Tinh thần: 90294. 8

Thọ mệnh: 25 tuổi / 287,398 năm

Điểm thuần dưỡng: 9240

Điểm tiến hóa: 720,079,989,022,777

Năng lực: Thổ Chi Pháp Tắc (cấp 13), Suối Sinh Mệnh (cấp 12), Lôi Phạt Thần Thánh (cấp 11) Thời Không Đảo Lưu (cấp 5).

……Xem thêm…….

Thú thuần dưỡng: Rùa Đen - Thiên phú: Thổ Chi Pháp Tắc (cấp 13), Kim Ô Thánh Quang - Thiên phú: Lôi Phạt Thần Thánh (cấp 11), Sa Già - Thiên phú: Thời Không Đảo Lưu (cấp 5)

…... Xem thêm......

Lục thực thuần dưỡng: Trà Thụ Sinh Mệnh - Thiên phú: Suối Sinh Mệnh (cấp 12), Cây Phượng Hoàng - Thiên phú: Vung Lá Thành Thú (cấp 10)

..... Xem thêm.....

Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương sáng lên, thấp giọng tự lẩm bẩm:

- Bảy ngàn tỷ, sắp rồi.

Chờ Trà Thụ Sinh Mệnh tiến hóa đến cấp 13, nếu như năng lực mới không thể làm cho đám người Ly Nguyệt sống lâu hơn, vậy thì phải làm cho Trà Thụ Sinh Mệnh tiếp tục tiến hóa tới cấp 14, đến lúc đó chính là 100 ngàn tỷ điểm tiến hoá.

Ly Nguyệt nhìn rương trống rỗng, quay đầu hỏi nhỏ:

- Ngươi không cần để lại một ít cho Ngôn Băng à?

Mục Lương ôn hòa giải thích:

- Cô ấy cần tinh thạch ma thú cũng không dùng được, ta sẽ cho cô một thanh linh khí mới, tuyệt đối tốt hơn những tinh thạch ma thú này.

Khoản tinh thạch ma thú này là tiền an ủi của vương thất Ai Nhĩ Văn cho Ngôn Băng, bây giờ hắn dùng, đương nhiên phải cho cô gái tóc tím chỗ tốt khác mới được.

Ly Nguyệt dịu dàng nói:

- Cũng đúng, ở vương quốc Huyền Vũ vẫn là dùng đồng Huyền Vũ tốt hơn.

Cộp cộp cộp ~ ~ ~

Ngôn Băng cất bước đi vào chính sảnh cung điện, tiện tay gỡ mũ giáp của Khôi Giáp U Linh xuống, mái tóc ngắn màu tím xoã ngang vai.

Cô đã hoàn thành nhiệm vụ huấn luyện hôm nay, thời gian còn lại có thể nghỉ ngơi.

Tiểu Tử thò đầu ra khỏi phòng bếp, thanh thúy nói:

- Tiểu thư Ngôn Băng đã trở về rồi, có muốn uống nước ép trái cây không?

- Ừ, làm phiền ngươi rồi.

Ngôn Băng khẽ gật đầu.

- Không phiền phức, cho thêm mật ong nhé?

Tiểu Tử cười tươi như hoa hỏi.

Ngôn Băng dịu dàng nói:

- Được rồi.

Tiểu Tử nghe vậy trở về phòng bếp chuẩn bị nước trái cây, cô gái tóc tím ngồi xuống ghế sô pha, hưởng thụ thời gian nhàn hạ sau những ngày bận rộn.

Chẳng mấy chốc tiểu hầu gái bưng nước trái cây tới, còn có một chiếc bánh ngọt nhỏ xinh đẹp.

Tiểu Tử thanh thúy nói:

- Tiểu thư Ngôn Băng, đây là bánh ngọt mới được nghiên cứu ra, ngươi ăn thử xem có thích hay không.

- Được.

Ngôn Băng gật đầu một cái, bắt đầu dùng chiếc nĩa nhỏ ghim một khối bánh ngọt đưa vào trong miệng, hương vị của chiếc bánh lập tức tan ra trong khoang miệng làm cho đôi mắt đẹp của cô sáng lên.

Cô nhìn về phía tiểu hầu gái, khen ngợi:

- Ăn rất ngon.

- Tiểu thư Ngôn Băng thích là tốt rồi.

Đôi mắt đẹp của Tiểu Tử cong cong, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra hai má lúm đồng tiền.

Cộp cộp cộp ~ ~ ~

Tiểu Mật đi ra khỏi Thiên Điện, nhìn thấy cô gái tóc tím thì vội vàng nói:

- Tiểu thư Ngôn Băng, bệ hạ nói khi nào ngươi trở về thì đi thư phòng tìm hắn.

- Được rồi.

Đôi mắt của Ngôn Băng lộ ra vẻ kinh ngạc, Mục Lương tìm mình làm cái gì?

Cô uống hai, ba ngụm hết ly nước trái cây rồi đứng dậy đi về phía thư phòng.

Cộc cộc cộc ~ ~ ~

Ngôn Băng gõ cửa thư phòng, lên tiếng:

- Mục Lương, ta đã trở về.

- Vào đi.

Giọng nói của Mục Lương từ trong thư phòng truyền ra.

Cọt kẹt ~ ~ ~

Lúc này Ngôn Băng mới đẩy cửa vào, sau khi nhìn thấy Mục Lương thì hỏi:

- Tiểu Mật nói ngươi tìm ta à?

- Ừm, ngồi đi.

Mục Lương giơ tay ra hiệu ngồi xuống ghế trống trước mặt.

Ngôn Băng ngồi xuống, đôi mắt màu tím nhìn về phía nam nhân.

Mục Lương nói thẳng:

- Vương thất Ai Nhĩ Văn đã đến đây, tặng một khoản ma thú tinh thạch, một phần trong đó là cho ngươi.

Đôi mắt màu tím của Ngôn Băng chớp chớp, nói:

- Ta không cần dùng tinh thạch ma thú, ngươi cầm lấy dùng đi.

- Ta cũng đoán như vậy, cho nên đã dùng thay ngươi rồi.

Mục Lương cười khẽ.

Trong mắt của Ngôn Băng hiện lên ý cười, tư thái buông lỏng ngồi ở trên ghế dựa mềm, chờ đợi lời kế tiếp của Mục Lương, cô không nghĩ chỉ bởi vì chút chuyện nhỏ này mà hắn bảo cô đến đây.

Mục Lương ôn hòa hỏi:

- Ta dùng tinh thạch ma thú của ngươi, vì để bồi thường, ta tặng ngươi một món vũ khí mới, ngươi muốn cái gì nào?

- Không cần đâu.

Ngôn Băng khẽ lắc đầu.

- Nhất định phải cần, ta ra lệnh.

Mục Lương bình thản nói.

-.....

Miệng của Ngôn Băng giật giật, làm sao còn có vụ ép đưa cho bằng được như vậy chứ.

Mục Lương lại hỏi lần nữa:

- Ngươi nghĩ muốn gì?

- Ta đang suy nghĩ…..

Ngôn Băng rũ tầm mắt xuống.

- Không vội, ngươi từ từ suy nghĩ đi.

Mục Lương bình thản lên tiếng.

Ngôn Băng trầm tư một chút, ngước mắt lên, nói:

- Ta muốn một sợi dây chuyền, được chứ?

Mục Lương chậm rãi gật đầu, ôn hòa nói:

- Đương nhiên có thể, mấy ngày nữa ta sẽ đưa cho ngươi.

- Được.

Ngôn Băng lên tiếng.

Mục Lương lại hỏi:

- Ngoài vòng cổ ra thì ngươi còn có yêu cầu gì khác không? Ví dụ như trang phục kèm theo năng lực gì đó.

- Chỉ cần ngươi làm thì ta đều thích.

Ngôn Băng nhấn mạnh từng chữ.

Trong lòng Mục Lương khẽ động, gật đầu nói:

- Ta hiểu rồi.

- Còn có chuyện gì khác không?

Ngôn Băng nhẹ nhàng hỏi.

Mục Lương lắc đầu một cái, ôn hòa hỏi lại:

- Không có, nhưng mà cơ thể của ngươi đã hoàn toàn khôi phục rồi à?

- Hoàn toàn khôi phục.

Ngôn Băng gật đầu một cái.

- Vậy là tốt rồi.

Miệng của Mục Lương giật giật, lập tức không biết phải nói gì cho tốt.

Ngôn Băng nhẹ nhàng lên tiếng:

- Nếu không có chuyện gì khác thì ta đi nghỉ ngơi, muốn ngâm nước nóng.

- Đi thôi, nên nghỉ ngơi thật tốt.

Mục Lương lên tiếng.

Cô gái tóc tím gật đầu, đứng dậy rời khỏi thư phòng.

Cọt kẹt ~ ~ ~

Cửa thư phòng đóng lại, Mục Lương tĩnh tọa một lát, sau đó cầm bút lên bắt đầu vẽ bản vẽ dây chuyền trên trang giấy trắng.

Loạt soạt loạt soạt ~~~

Ngòi bút ở trên mặt giấy vang xào xạc, lưu lại từng đường cong lưu loát, hình thành đồ án dây chuyền tuyệt đẹp.

Bình Luận (0)
Comment