Chủ thành.
Trên đường chính đi thông tới Hội Quán Thể Dục, đoàn xe của quốc vương Huyền Vũ đều đặn đi tới trước.
Không lâu sau đó, đoàn xe dừng ở trước cửa sân vận động.
- Bệ hạ, đến nơi rồi.
Ly Nguyệt ngồi ở ghế lái xuống xe, nghiêng người mở cửa sau ra.
Cùm cụp ~ ~ ~
Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan lần lượt xuống xe, dưới sự bảo vệ của hộ vệ Trung Ương đi về phía Hội Quán Thể Dục.
Trong Hội Quán Thể Dục, chỗ ngồi cầu thang đã có không ít người ngồi, ở vị trí trung tâm là nơi so tài, tổng cộng trưng bày có bốn chiếc bàn bóng bàn, một bên là khu nghỉ ngơi của nhân viên thi đấu, một bên là ghế trọng tài.
- Là bệ hạ và vương hậu nương nương.
Không biết là ai hô một câu, dân chúng đều nhìn về vị trí lối vào sân vận động.
Xôn xao ~~~
- Thật sự là bệ hạ và vương hậu nương nương!
Dân chúng kinh ngạc thốt lên.
- Bệ hạ vạn an, vương hậu nương nương vạn an.
Dân chúng đều vội vàng đứng lên, cung kính hành lễ.
Mục Lương phất tay, cùng Nguyệt Thấm Lan ngồi xuống vị trí được đặt riêng.
- Bệ hạ đến xem so tài, ta phải biểu hiện tốt một chút mới được.
Ánh mắt dân chúng tham gia trận đấu trở nên nóng rực.
Trong một mảnh ầm ĩ, dân chúng tham gia trận đấu bắt đầu làm nóng người.
Vẻ mặt Mục Lương nhàn nhạt, nói:
- Nơi này rất nhiều người.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:
- Hôm nay là ngày nghỉ nên đương nhiên là có nhiều người đến rồi.
Hôm nay là ngày chủ nhật trong lịch Huyền Vũ, không ít dân chúng đều có thể nghỉ ngơi một ngày.
Mục Lương chậm rãi gật đầu, sự chú ý rơi vào phía dưới sân, có vũ đạo mở màn hâm nóng bầu không khí.
Cộp cộp cộp ~ ~ ~
Người quản lý cuộc thi đi nhanh tới, cung kính hành lễ:
- Bệ hạ vạn an, vương hậu nương nương vạn an.
Hắn đổ mồ hôi trán, hoàn toàn không ngờ quốc vương sẽ đích thân đến xem thi đấu.
Mục Lương nhìn về phía người quản lý, bình thản lên tiếng:
- Công việc chuẩn bị đã làm xong chưa?
Người quản lý lễ độ cung kính nói:
- Bẩm bệ hạ, toàn bộ đều đã chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đầu thi đấu.
- Ừm, vậy thì cứ bắt đầu đúng giờ đi.
Mục Lương thuận miệng lên tiếng.
- Vâng.
Người quản lý lại hành lễ lần nữa.
Hắn nghĩ ngợi một chút, lại hỏi:
- Bệ hạ, có muốn lên sân khấu nói chuyện hay không?
- Không cần đâu.
Mục Lương lập tức từ chối không hề nghĩ ngợi.
Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn người quản lý, nhàn nhạt nói:
- Hôm nay, bệ hạ đến đây chính là vì coi trọng vận động thể dục, không cần phải lên đài nói chuyện.
Hôm nay, Mục Lương đến đây chủ yếu là để thể hiện sự coi trọng đối với thể dục thể thao, hy vọng sau khi dân chúng giải quyết vấn đề no ấm thì sinh hoạt lúc rảnh rỗi cũng có thể phong phú hơn một chút.
- Vâng, thuộc hạ hiểu rõ, sẽ đi chuẩn bị thi đấu ngay bây giờ.
Người quản lý cười khan một tiếng, sau đó hành lễ cung kính xoay người rời đi.
Vẻ mặt Mục Lương bình tĩnh, có thể cảm nhận được có hơn một ngàn ánh mắt rơi lên trên người mình, phần lớn đều là cung kính và sùng bái.
Sau khi kết thúc biểu diễn hâm nóng không khí thì nhân viên bắt đầu tuyên đọc quy tắc tranh tài.
Khi tiếng chuông báo hiệu chín giờ vang lên, trận thi đấu thứ nhất bắt đầu.
Nhân viên tham gia trận đấu đi vào sân, cuộc thi đấu thứ nhất là đấu loại, 64 vào 32, bốn tổ cùng nhau bắt đầu.
Thi đấu nhanh chóng bắt đầu, dân chúng cũng yên tĩnh lại, đây là quy tắc của thi đấu, tránh cho tiếng ồn ào ảnh hưởng đến việc phát huy của các thành viên dự thi.
Binh binh bàng bàng ~ ~ ~
Trong hội quán chỉ còn lại tiếng bóng bàn bị đập cùng với âm thanh di chuyển qua lại của người dự thi.
Bốn vị trọng tài nhìn chằm chằm vào tuyển thủ do mình phụ trách, bọn họ phải hô ngừng khi thí sinh vi phạm quy định, đồng thời còn phải nhớ ghi chép điểm.
Khoé miệng của Mục Lương co giật, trong tầm mắt của hắn, quỹ đạo của mỗi quả bóng đều vô cùng rõ ràng, giống như quay chậm, với anh những cuộc tranh tài như vậy không thú vị.
- Cảm thấy buồn chán à?
Nguyệt Thấm Lan thấp giọng hỏi.
- Còn tốt.
Mục Lương ôn hòa mở miệng.
Trong đáy mắt của Nguyệt Thấm Lan mang theo nụ cười, ưu nhã nói:
- Buồn chán thì cũng phải ngồi đây, chờ cuộc thi kết thúc rồi mới được rời đi, ngày mai ta sẽ cho người viết bản thảo, tuyên truyền quốc vương coi trọng vận động thể dục.
- Ta biết rồi.
Mục Lương cười khổ một tiếng, thành thật ngồi ở vị trí đó.
Thi đấu vẫn đang tiếp tục, từng vòng từng vòng trôi qua, trận đấu loại 64 vào 32 kết thúc, ba mươi hai người còn lại sẽ sẽ tiến hành thi đấu 32 vào 16.
Sau khi cuộc tranh tài 32 vào 16 kết thúc, buổi chiều mới có thể tiến hành đấu bán kết và chung kết.
Mục Lương nhìn lướt qua, quay đầu nói:
- Buổi chiều ta không tới.
- Được thôi, ngươi có thể ngồi đây nửa ngày đã là không tệ rồi.
Giọng điệu của Nguyệt Thấm Lan hiện ra ý cười.
Ly Nguyệt chớp chớp đôi mắt màu trắng bạc, nhẹ giọng nói lên tiếng:
- Chắc là bệ hạ cảm thấy hứng thú với phần thi nữ nhảy cầu hoặc bơi lội hơn.
Vận động cầu loại ở vương quốc Huyền Vũ rất nổi tiếng, thứ hai chính là nhảy cầu và bơi lội, lúc này cũng đang được tiến hành thi đấu ở gần đó.
Nguyệt Thấm Lan gật đầu đồng ý nói:
- Ta cũng cảm thấy như vậy.
-.....
Khóe mắt của Mục Lương nhảy lên, cười khổ nói:
- Ta còn chưa nói gì cả.
- Chúng ta đều hiểu mà.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
Mục Lương cười lắc đầu, cái này còn muốn an giải thích như thế nào đây.
Ánh mắt của anh lóe lên, trong lòng có suy nghĩ, hình như có thể tổ chức thế vận hội Olympic, không, nên gọi là đại hội thể dục thể thao Huyền Vũ lần thứ nhất.
Mục Lương quay đầu nói với các cô gái về suy nghĩ trong đầu mình, chuẩn bị chế tạo thành một đặc sắc của vương quốc Huyền Vũ, có thể hấp dẫn người của các vương quốc khác đến đây du lịch.
- Đại hội thể dục thể thao Huyền Vũ lần thứ nhất à, nghe rất hay.
Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan sáng lên, lấy ra cuốn sổ và bút, viết xuống suy nghĩ của Mục Lương.
Mục Lương chậm rãi nói ra những hiểu biết của mình về thế vận hội Olympic ở kiếp trước.
Nguyệt Thấm Lan vui vẻ nói:
- Rất thú vị, nếu như cái này thật sự thành công thì có thể hấp dẫn rất nhiều người tới vương quốc Huyền Vũ du lịch.
Mục Lương ngước mắt nhìn về phía sân bãi, mỉm cười nói:
- Từ giờ trở đi, tất cả các trận thi đấu đều có thể được phát sóng trên TV, coi như là dự nhiệt cho đại hội thể dục thể thao Huyền Vũ.
Anh muốn thông qua phương thức phát sóng để làm nền tảng cho việc tuyên truyền đại hội thể dục thể thao đến người yêu thích vận động của các vương quốc khác, anh tin tưởng đây sẽ trở thành lựa chọn mới để quý tộc và phú thương giết thời gian.
- Được rồi, ta sẽ sắp xếp tốt.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Sắp xếp người đi đến đại lục mới mở hội quán di động, trước hết để cho nhiều người tiếp xúc với phong trào thể dục thể thao..
- Được.
Nguyệt Thấm Lan tiếp tục viết lên sổ ghi chép.