Dự định vốn dĩ của cô cũng là chờ sau khi bụng lớn thì an tâm dưỡng thai, xử lý đơn đặt hàng buôn bán từ xa.
Sau khi kết thúc bữa sáng, Mục Lương chuẩn bị xuất phát.
- Bệ hạ, ta chuẩn bị xong rồi.
Cổ Tư Mỹ đeo một cái bọc nhỏ xuất hiện ở chính sảnh cung điện.
Hôm nay cô mặc trường bào màu trắng, tóc tai được cột gọn gàng, nhìn qua cả người sạch sẽ và chỉn chu.
Mục Lương liếc nhìn cô, nhàn nhạt nói:
- Vậy thì lên đường đi.
- Tốt.
Cổ Tư Mỹ gật đầu thật mạnh.
Mấy người đi ra khỏi cung điện, đám người Nguyệt Phi Nhan theo ở phía sau, đưa mắt nhìn ba người lên phi thuyền vận chuyển cỡ nhỏ.
Nguyệt Thấm Lan nhẹ nhàng vẫy tay:
- Chú ý an toàn, về sớm một chút.
- Được.
Mục Lương quay đầu phất tay tạm biệt.
Ly Nguyệt đi vào khoang điều khiển, thuần thục khởi động phi thuyền vận chuyển.
- Ong ong ong ~ ~
Dưới sự theo dõi của nhóm người Hồ Tiên, phi thuyền vận chuyển chầm chậm bay lên, ma pháp trận truyền tống không gian được khởi động, ngay sau đó phi thuyền vận chuyển biến mất ở trong tầm mắt của chúng nữ.
- Đi thật rồi.
Hồ Tiên nhẹ nhàng lẩm bẩm.
Nguyệt Thấm Lan ôm eo cô gái đuôi hồ ly, trêu ghẹo:
- Mục Lương mới vừa đi mà ngươi đã bắt đầu nhớ đến hắn rồi sao?
- Ngươi thì không à?
Hồ Tiên quyến rũ hỏi ngược lại.
- Không có...
Lông mi nhỏ dài của Nguyệt Thấm Lan run lên một cái, vành tai hơi ửng hồng.
Hồ Tiên dùng đuôi vỗ xuống eo của cô gái ưu nhã, nói đùa:
- Ai nói dối sẽ mập lên hai mươi cân nha.
- Còn lâu nhé.
Nguyệt Thấm Lan trợn mắt trắng, hất cằm đi trở về cung điện.
Tâm tình của đám người Ny Cát Sa đều có chút hạ xuống, than thở tản ra làm việc của mình.
Chủ kiến của các cô lại đi mất rồi.
Bên kia, sau khi phi thuyền vận chuyển tiến hành mấy lần truyền tống không gian thì đã xuất hiện ở bên ngoài vương quốc Huyền Vũ, bay về phía vương quốc Hải Đinh.
Ly Nguyệt thò đầu ra khỏi khoang điều khiển, thanh thúy nói:
- Mục Lương, buổi chiều là có thể đến thành Tát Luận.
- Tốt.
Mục Lương ngồi trên ghế dựa mềm trong khoang thuyền, tay nâng một quyển sách cổ lên xem.
Cổ Tư Mỹ ngồi ở bên cạnh, hai tay đặt lên đầu gối.
Mục Lương ngước mắt liếc nhìn cô, hỏi:
- Ngươi không có chuyện gì làm à?
- Ta có thể làm gì đây?
Hai mắt của Cổ Tư Mỹ chớp chớp, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên nụ cười lúng túng.
Mục Lương nhàn nhạt hỏi:
- Đã học xong tất cả ma pháp cấp 6 à?
- Chưa đâu...
Cổ Tư Mỹ nghe vậy rụt cổ một cái, vội vã lấy ra sách ma pháp lật xem.
Mục Lương thu hồi ánh mắt, tiếp tục lật xem sách cổ, hắn vẫn tin tưởng vững chắc câu trong sách có hoàng kim.
Sau khi Ly Nguyệt điều chỉnh xong lộ tuyến phi hành thì rời khỏi khoang điều khiển, an tĩnh đi tới ngồi bên cạnh Mục Lương, lấy ra trường cung bắt đầu bảo dưỡng thân cung.
Cổ Tư Mỹ lặng lẽ liếc nhìn hai người, bầu không khí rất yên tĩnh.
- Nếu như ngươi mệt mỏi thì nghỉ ngơi đi.
Mục Lương bình tĩnh nói.
Khuôn mặt xinh đẹp của Cổ Tư Mỹ ửng đỏ, nhỏ giọng đáp:
- Ta không ngủ năm ngày, đúng là nên nghỉ ngơi một chút.
- Ừ.
Mục Lương thuận miệng lên tiếng.
Cổ Tư Mỹ lặng lẽ thở phào, buông sách ma pháp xuống.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Ly Nguyệt, ngươi cũng nghỉ ngơi một chút đi.
- Hôm nay ta không huấn luyện, coi như là nghỉ ngơi.
Ly Nguyệt nhẹ nhàng đáp, động tác lau trường cung vẫn không ngừng lại.
Mục Lương nhìn về phía cô gái tóc trắng, ôn hòa nói:
- Cây trường cung này ngươi đã dùng rất lâu rồi, có muốn đổi cái mới hay không?
Ly Nguyệt nghe vậy chợt khựng lại, ngước mắt lên dịu dàng nói:
- Ngươi đã tặng cho ta sáu cây cung rồi, có cây ta còn chưa dùng qua đâu.
- Ta muốn cho ngươi cái tốt hơn.
Mục Lương nói với giọng điệu bình tĩnh.
Khuôn mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt ửng đỏ, nhẹ nhàng nói:
- Mục Lương, cây cung này đã là linh khí cao cấp siêu đẳng, đã là tốt nhất rồi.
Linh khí cao cấp được chia thành sơ đẳng, trung đẳng, cao cấp và siêu đẳng.
Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, như đang suy nghĩ gì đó rồi nói:
- Chờ khi nào rảnh rỗi ta lại nghiên cứu linh khí một chút, biết đâu có thể làm ra linh khí phẩm cấp cao hơn.
Cổ Tư Mỹ nghe vậy trừng lớn đôi mắt đẹp, hỏi:
- Phẩm cấp vượt qua cả linh khí cao cấp?
- Ta không chắc, nhưng ai biết được nếu như thành công thì sao.
Mục Lương khẽ cười một tiếng.
Ly Nguyệt dịu dàng nói:
- Vậy thì cần phải dùng tài liệu tốt hơn, tài liệu trước mắt hẳn là chế tạo không ra phẩm cấp cao như ngươi nói.
- Ừm, đi Thiên Quốc xem thử, có lẽ sẽ có thu hoạch.
Mục Lương bình tĩnh nói.
- Phẩm cấp vượt qua linh khí cao cấp sẽ gọi là gì?
Cổ Tư Mỹ tò mò hỏi.
Mục Lương cười nói:
- Linh khí Đế cấp?
Ly Nguyệt như đang suy nghĩ gì đó, nói:
- Nếu như tồn tại cường giả Đế cấp thì linh khí của Đế cấp cũng không phải là không có khả năng.
- Hình như vậy, cho nên gọi là linh khí Đế cấp cũng không sai, điều kiện tiên quyết là ta có thể chế tạo ra.
Mục Lương mỉm cười nói.
- Ngươi có thể.
Ly Nguyệt tin tưởng nam nhân vô điều kiện.
Mục Lương thấy buồn cười, vươn tay xoa xoa đầu cô gái tóc trắng, cảm giác được người vô điều kiện tin tưởng thật sự rất không tệ.
Khóe miệng của Cổ Tư Mỹ giật giật, giống như nhìn thấy trên người Mục Lương và cô gái tóc trắng xuất hiện bong bóng hình trái tim màu hồng nhạt.
- Không phải ngươi mệt chết đi được à, không ngủ sao?
Mục Lương nhìn về phía nữ nhân.
- Ngủ chứ, bây giờ ta lập tức ngủ.
Cổ Tư Mỹ nói xong thì nhanh chóng nhắm mắt nằm xuống ngủ, còn về phần cô có ngủ hay không thì không biết được.
Mục Lương và Ly Nguyệt nhìn nhau cười một tiếng, tiếp tục việc trên tay.
Thời gian trôi qua, một giờ chiều, phi thuyền vận chuyển đến gần vương quốc Hải Đinh.
…
Vương quốc Hải Đinh.
Tại vị trí ban đầu của thành Tát Luận, lúc này đang tiến hành công việc trùng kiến với khí thế ngất trời.
Tiến độ xây dựng nhanh nhất là vương cung Hải Đinh.
Vương cung được xây ở chỗ cao, dáng vẻ giống như Khu Vực Trung Ương của vương quốc Huyền Vũ, nhưng chỉ có ba tầng, vương cung được xây ở chỗ cao nhất.
Toàn bộ vương cung được xây dựng bằng lưu ly, vách tường và Thiên Điện được ngăn cách bởi gạch đá xanh, trên xà nhà còn có điêu khắc tinh xảo.
Ngoại trừ vương cung ra thì khu nhà ở của thành Tát Luận cũng đang được đẩy nhanh tốc độ xây dựng, từng căn nhà lầu đột ngột mọc lên từ mặt đất, đây đều là chỗ ở của người bình thường.
Phạm vi xung quanh vương cung là khu vực dành cho quý tộc, bộ phận phí dụng xây dựng này sẽ do bản thân mỗi đại quý tộc thanh toán, vương thất sẽ không ra một phân tiền.
Các toà nhà lầu trong thành Tát Luận thì hoàn toàn do vương thất thanh toán, dân chúng lại thuê theo tháng hoặc là theo năm, hoặc là mua nhà ở.