Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 644 - Chương 3290 - Nhanh Chóng Giải Quyết Tất Cả Vấn Đề

Chương 3290 - Nhanh Chóng Giải Quyết Tất Cả Vấn Đề
Chương 3290 - Nhanh Chóng Giải Quyết Tất Cả Vấn Đề

Thành Tát Luận.

Phòng tiếp khách trong trung tâm Huyền Vũ.

Mục Lương tư thái buông lỏng dựa lưng ra phía sau, hơi ngước mắt nhìn chăm chú quốc vương Hải Đinh, hỏi:

- Còn có vấn đề gì không?

Khoé miệng của quốc vương Hải Đinh giật giật, nói mười mấy vấn đề, mỗi một vấn đề đều bị đối phương thuyết phục, thậm chí hắn cảm thấy nói rất hợp lý, vì vậy hắn có vấn đề gì còn quan trọng không?

- Hết rồi.

Giọng điệu của hắn bình tĩnh nói.

- Được rồi, lần này nói chuyện rất vui vẻ, giải quyết rất nhiều vấn đề một cách hiệu quả.

Mục Lương mỉm cười, buông chân đứng dậy.

-.....

Khóe mắt của quốc vương Hải Đinh giật một cái, thầm than một tiếng rồi đứng dậy.

Mục Lương nhàn nhạt nói:

- Nếu không có vấn đề khác, vậy ta đi trước.

- Mục Lương các hạ vội vã như vậy, hay là chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm đi.

Quốc vương Hải Đinh mời.

Mục Lương lắc đầu, nhàn nhạt nói:

- Không được, ta còn có chuyện khác phải xử lý, lần sau đi.

- Được rồi.

Quốc vương Hải Đinh chậm rãi gật đầu.

- Cộp cộp cộp ~ ~ ~

Mấy người rời khỏi phòng tiếp khách, cất bước đi ra bên ngoài Trung tâm Huyền Vũ.

Cổ Tư Mỹ dùng cánh tay nhẹ nhàng đụng vào Ly Nguyệt, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, thấp giọng hỏi:

- Nói xong rồi à?

- Hình như là vậy.

Ly Nguyệt khẽ gật đầu, cất bước đuổi theo Mục Lương.

- Nhanh như vậy, còn không đến nửa giờ.

Cổ Tư Mỹ chớp đôi mắt đẹp, vội vã cất bước đi theo.

Bạch Sương nhìn chăm chú vào bóng lưng của Mục Lương, trong lòng thầm than không thôi, dừng bước lại không đi theo.

Mục Lương giơ tay lên ra hiệu, bình thản nói:

- Các hạ không cần đưa tiễn, chờ khi nào thành Tát Luận xây xong, có thời gian ta sẽ lại tới thăm.

- Được rồi, hoan nghênh các hạ tới bất cứ lúc nào.

Quốc vương Hải Đinh nói với vẻ mặt nghiêm túc.

Mục Lương mỉm cười, mang theo Ly Nguyệt và Cổ Tư Mỹ xoay người rời đi.

Người quản lý Thành Buôn Bán vội vàng đuổi theo, cung kính tiễn ba người ra khỏi thành

Ly Nguyệt nhẹ nhàng nói:

- Bạch Sương muốn làm người xa lạ với chúng ta.

Giọng điệu của Mục Lương bình tĩnh như cũ, nói:

- Đó là lựa chọn của bản thân cô ta.

Ly Nguyệt khẽ gật đầu, mím môi không nói chuyện.

- Các người đang nói cái gì vậy?

Cổ Tư Mỹ đầy đầu dấu hỏi, cô không hiểu rõ về chuyện của Bạch Sương.

- Ngươi không cần biết.

Mục Lương liếc nhìn nữ nhân.

- Ồ….

Cổ Tư Mỹ bĩu môi nói thầm một tiếng.

Hai mắt của Ly Nguyệt hiện ra ý cười, quay đầu hỏi:

- Bây giờ chúng ta rời đi à?

- Ừm, tiếp tục xuất phát đi Thiên Quốc.

Mục Lương gật đầu một cái.

Thành Tát Luận bên này có người quản lý lo liệu, hắn chỉ là qua đây tuần tra công tác, thuận tiện nói chuyện với quốc vương Hải Đinh một chút, ngoại trừ chuyện đó ra thì không cần thiết phải ở lại nữa.

Ba người trở về phi thuyền vận chuyển, mấy phút sau, phi thuyền vận chuyển ở trong mắt dân chúng đằng không bay lên.

- Ong ong ~ ~ ~

Ma pháp trận không gian truyền tống được khởi động, phi thuyền vận chuyển cỡ nhỏ biến mất ở trên không trung.

Bạch Sương ngẩng đầu lên, nhìn chăm chú phương hướng phi thuyền vận chuyển biến mất, một hàng nước mắt từ khóe mắt chảy xuống.

- Ai ~ ~ ~

Quốc vương Hải Đinh thở dài một tiếng, giơ tay lên vỗ vỗ vai con gái, không tiếng động an ủi.

- Ong ong ong ~ ~

Phi thuyền vận chuyển cỡ nhỏ trải qua ba lần không gian truyền tống, xuất hiện ở trên một cánh rừng của vương quốc Hải Đinh.

Ly Nguyệt thao tác ở trong buồng lái, điều chỉnh phi thuyền vận chuyển bay về phía đông, Thiên Quốc ở hướng đó.

Trong khoang thuyền, vẻ mặt của Cổ Tư Mỹ đầy về hoang hớt, cô vẫn là rất tò mò chuyện của Bạch Sương.

Mục Lương liếc nhìn nữ nhân, giọng điệu nhàn nhạt hỏi:

- Có gì cứ nói, đừng có làm ra bộ dáng táo bón như vậy.

Cổ Tư Mỹ vẫn không nhịn được, cảm thấy hứng thú hỏi:

- À thì, ngươi và Bạch Sương đã xảy ra chuyện gì vậy?

- Không có gì cả.

Vẻ mặt Mục Lương lạnh nhạt không chút gợn sóng, thuận tay lấy ra một quyển sách cổ.

- Thật sự không có gì à?

Cổ Tư Mỹ chưa từ bỏ ý định mà hỏi tới.

Mục Lương lại dời ánh mắt ra khỏi sách, nhướng mày, lấy ra một quyển sách cổ từ trong không gian tùy thân.

Hắn đưa sách cho nữ nhân, giọng điệu nhàn nhạt nói:

- Xem ra ngươi rất rảnh rỗi, vậy thì xem hết quyển sách này đi, ta sẽ hỏi ngươi.

Cổ Tư Mỹ trừng lớn đôi mắt đẹp, nhìn cuốn sách cổ dày bằng bốn đốt ngón tay, cuối cùng vẫn nhận lấy nó.

- Mục Lương, ta không hỏi nữa, có thể không đọc sao?

Cô yếu ớt hỏi.

Mục Lương thu hồi ánh mắt, hời hợt nói:

- Không được, cho ngươi thời gian một ngày đọc xong, ngày mai ta sẽ hỏi vấn đề, nếu trả lời không được thì chép toàn bộ quyển sách một lần.

- Đọc xong trong một ngày à?

Tay của Cổ Tư Mỹ lại run lên.

Mục Lương thuận miệng hỏi:

- Ta chỉ dùng mười phút để đọc xong, cho ngươi một ngày hẳn là đủ rồi, có ý kiến gì không?

- Không có, không thành vấn đề.

Cổ Tư Mỹ vội vàng lắc đầu, rất sợ nói thêm một câu sẽ làm cho Mục Lương tức giận.

Cô bĩu môi, uỷ khuất ôm sách ngồi xuống, trong lòng hối hận, không nên bát quái chuyện của Mục Lương.

- Ai ~~

Cổ Tư Mỹ thở dài một tiếng, thuận tay mở ra trang đầu tiên của cuốn sách cổ, chỉ mới nhìn thoáng qua thì đã bị hấp dẫn sự chú ý.

Đây là một quyển sách về ma pháp, trên đó ghi chép rất nhiều ma pháp và ma pháp trận cổ xưa.

Cổ Tư Mỹ chỉ nhìn một trang đã đắm chìm trong đó, rất nhiều nội dung trong sách có tác dụng lớn đối với cô, những ma pháp mà cô không ngộ ra được trước kia bây giờ cũng nhận được gợi ý ở trên quyển sách này.

Lúc Ly Nguyệt đi ra khỏi khoang điều khiển thì thấy thiếu nữ ôm sách ngồi quỳ trên ghế dựa mềm, vẻ mặt rất chăm chú.

- Cô ấy làm sao vậy?

Cô kinh ngạc nhìn về phía Mục Lương.

- Không biết.

Mục Lương khẽ cười một tiếng.

Đôi mắt màu trắng bạc của Ly Nguyệt chớp chớp, ngồi xuống bên cạnh nam nhân, lấy ra dụng cụ uống trà và lá trà, động tác thuần thục bắt đầu pha trà.

Chỉ chốc lát sau, mùi trà bay đầy toàn bộ khoang thuyền, Mục Lương thưởng thức trà rồi tiếp tục xem sách, bầu không khí trong khoang thuyền rất hài hòa.

- Thì ra là như vậy, ta hiểu rồi!

Cổ Tư Mỹ đột nhiên kinh ngạc thốt lên.

Mục Lương lật sách chợt khựng lại, không nhìn ánh mắt cầu khen ngợi của nữ nhân, tiếp tục lật xem sách cổ.

Cổ Tư Mỹ bĩu môi, một lần nữa thả lực chú ý vào trong sách.

Trong mắt Ly Nguyệt hiện ra ý cười, cũng lấy ra một quyển sách lật xem, nhưng mà cô xem là sách mới do Ngải Lỵ Na viết, quyển thứ tư của nhật ký yêu đương của công chúa.

Tốc độ ra sách của Ngải Lỵ Na rất ổn định, bình quân hai tháng sẽ có một quyển sách mới, trong đó nhật ký yêu đương của công chúa đã ra đến bộ thứ tư, mỗi lần bán sách mới đều là lượng tiêu thụ nhiều nhất.

Bình Luận (0)
Comment