Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 645 - Chương 3291 - Thiên Quốc Thật Đáng Sợ

Chương 3291 - Thiên Quốc Thật Đáng Sợ
Chương 3291 - Thiên Quốc Thật Đáng Sợ

Cô gái tóc trắng không có đắm chìm trong nội dung sách, thỉnh thoảng cô còn phải đi xác nhận phương hướng, điều chỉnh hướng đi của phi thuyền vận chuyển.

Cổ Tư Mỹ nhỏ giọng hỏi:

- Mục Lương, ta không xem hiểu một trang này, có thể giải thích một chút không?

Mục Lương nghe vậy thì nhận lấy cuốn sách cổ, sau khi nhìn lướt qua thì buông xuống, bắt đầu giảng giải với ngữ điệu chậm rãi.

Đôi mắt của Cổ Tư Mỹ sáng lên, lấy ra sổ tay bắt đầu ghi chép lại lời nói của Mục Lương.

- Thì ra là như vậy, ma pháp hệ thuỷ còn có thể thi triển kiểu này...

Vẻ mặt của cô chợt bừng tỉnh.

Mục Lương bình thản hỏi:

- Còn có chỗ nào không hiểu không?

- Tạm thời thì hết rồi, chờ lát nữa gặp được thì ta sẽ hỏi ngươi.

Cổ Tư Mỹ thanh thúy nói.

- Ừ.

Mục Lương lên tiếng.

- Uống ly trà đi.

Ly Nguyệt đưa trà nóng mới pha cho nữ nhân.

- Cảm ơn.

Cổ Tư Mỹ cảm kích lên tiếng, uống cạn ly trà chỉ trong hai, ba ngụm sau đó tiếp tục đắm chìm trong nội dung sách cổ.

Thiên Quốc.

- Ầm ầm ~~~

Ở bên ngoài Thiên Quốc, trên mặt đất màu xám mênh mông vô bờ có mảng lớn bụi bặm bay lên.

Hổ Tây lái xe máy một đường chạy như bay, Lan Đế ngồi ở sau lưng cô, ôm eo cô gái tóc nâu thật chặt.

Lan Đế nhìn về phía trước, cau mày hô:

- Sao còn không nhìn thấy vật tham chiếu mà Đồ Tư Lệ Na nói vậy?

- Chẳng lẽ thật sự đi nhầm phương hướng à?

Hổ Tây cũng cau mày.

Trời sắp tối rồi, nếu không tìm được vật tham chiếu như lời nói của Đồ Tư Lệ Na thì chỉ có thể tìm nơi để qua đêm.

- Sớm biết vậy ta đã trói Đồ Tư Lệ Na tới rồi.

Lan Đế ngây thơ nói.

Hổ Tây không nói chuyện, chỉ làm cho tốc độ của xe máy trở nên chậm lại.

Lan Đế nghi ngờ hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

- Hết điện, phải đổi Lôi Châu mới.

Hổ Tây giải thích.

Linh khí xe máy dùng linh khí động cơ điện lực, là Mục Lương cải tạo qua, dựa vào năng lượng động lực do Lôi Châu cung cấp.

Lôi Châu là do cột thu lôi ngưng tụ ra ở biên giới Huyền Vũ, một viên Lôi Châu ẩn chứa năng lượng điện lực, có thể làm cho xe máy chạy suốt ba ngày.

Cô dừng xe máy lại, lấy ra một cái rương từ trong ma cụ không gian chứa đựng, bên trong chứa đầy từng viên Lôi Châu.

Hổ Tây mở yên xe gắn máy, mở một cái nút to cỡ khuy áo, lộ ra rãnh cất chứa Lôi Châu.

Lúc này, Lôi Châu vốn là màu tím đã biến thành màu xám lạnh, đây là biểu hiện của việc cạn kiệt năng lượng.

Cô gái tóc màu cam lấy ra một viên Lôi Châu mới, đặt ở trong rãnh, lại cài chặt nút khuy áo cố định lại.

- Ong ong ong ~ ~

Lôi Châu màu tím sáng lên, dòng năng lượng mới di chuyển tiến vào trong linh khí động cơ điện lực, xe máy lại được khởi động lần nữa.

Hổ Tây lại đóng yên xe một lần nữa, vỗ tay nói:

- Được rồi, nghỉ ngơi một chút rồi tiếp tục lên đường thôi.

Lan Đế liếc nhìn đồng hồ, nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Còn một giờ nữa trời sẽ tối, chúng ta tiếp tục tiến lên nửa giờ, nếu như không tìm thấy vật tham chiếu kia thì tìm nơi nghỉ ngơi qua đêm đi.

- Thế cũng được.

Hổ Tây gật đầu đáp ứng.

Hai người lấy lương khô ra bắt đầu lấp đầy bụng, sau đó uống nước qua loa nuốt trôi.

- Vù vù vù ~~~

Trên mặt đất màu nâu xám đột nhiên xuất hiện cuồng phong, bụi đất bay tứ tung.

- Thật là một cơn gió lớn.

Hổ Tây và Lan Đế vội vàng giơ tay lên che miệng mũi lại, híp mắt lại miễn cho bị bão cát làm mờ mắt.

- Hống hống hống ~~~

Trong tiếng gió bay phấp phới còn kèm theo tiếng kêu quỷ dị của sinh linh nào đó.

Hổ Tây và Lan Đế chấn động tinh thần, híp mắt nhìn về phía xa, mơ hồ có thể nhìn thấy một bóng đen đang nhanh chóng tới gần hai người.

- Đó là cái gì?

Lan Đế khiếp sợ mở miệng.

- Mặc kệ nó là cái gì, chạy mau!

Vẻ mặt của Hổ Tây khó coi, xoay người ngồi lên xe máy.

Lan Đế phục hồi tinh thần lại, vội vàng ngồi xuống vươn tay ra ôm lấy eo của cô gái tóc màu quýt.

- Ầm ầm ~ ~ ~

Xe máy lại khởi động, chạy như bay rời đi.

Lan Đế quay đầu nhìn về phía sau, bóng đen trong bão cát theo đuổi không rời, khoảng cách giữa hai bên càng ngày càng gần.

- Nhanh hơn chút nữa, sắp đuổi tới rồi.

Cô thét lên một tiếng chói tai.

Hổ Tây cắn răng, trên trời cũng bị ma thú phi hành cấp 8 đuổi theo, sao tới Thiên Quốc này còn bị sinh vật không rõ truy đuổi.

Ầm ầm ~ ~ ~

Tốc độ của xe máy đạt đến cực hạn, một đường chạy như bay.

Lan Đế khẩn trương nhìn về phía sau, cuối cùng cũng thấy rõ ràng bóng dáng của sinh vật kia.

Đó là một sinh linh có ngoại hình giống như ngựa, chỉ là cả người màu tím sậm, da dẻ bên ngoài còn có thứ gì đó đang ngọ nguậy.

Sinh linh màu tím đậm cao năm mét, thân dài hơn tám mét, đôi mắt là màu đỏ tươi.

- Nhìn không giống ma thú, thật xấu...

Lan Đế bình luận.

Hổ Tây quay đầu nhìn thoáng qua, đồng tử màu cam co rút lại, hiển nhiên là bị giật mình.

Lan Đế tiếp tục quan sát sinh linh màu tím, chán ghét nói:

- Trên người nó có vật gì đó, thoạt nhìn thật là ghê tởm.

- Mặc kệ, chạy thoát nó quan trọng hơn.

Lòng bàn tay của Hổ Tây đổ mồ hôi.

Lan Đế hỏi:

- Chúng ta dừng lại, thử xem có thể giết chết thứ kia hay không?

- Không được, nó thật sự là quá quỷ dị.

Hổ Tây lắc đầu từ chối không hề nghĩ ngợi.

- Ta chụp lại, có lẽ bệ hạ sẽ cảm thấy hứng thú.

Lan Đế nói xong thì lấy ra Máy Chụp Hình từ trong ma cụ không gian, bắt đầu nhắm về phía sinh linh quỷ dị chụp liên tục.

- Ngươi cẩn thận một chút.

Hổ Tây lên tiếng nhắc nhở, khống chế cân bằng của xe máy, tránh cho cô gái tóc nâu bị té ra ngoài.

Lan Đế chụp mấy bức ảnh xong thì thu hồi Máy Chụp Hình, nói:

- Được rồi.

- Hống hống hống ~ ~ ~

Sinh linh màu tím sậm gầm thét, tốc độ nhúc nhích của thứ che phủ trên người cũng nhanh hơn.

- A... A... A... Tốc độ của nó nhanh hơn rồi!

Lan Đế thét lên một tiếng chói tai.

Hổ Tây biến sắc, hô:

- Công kích nó.

- Được.

Lan Đế vội vàng lấy ra quân nỏ, bóp cò nhắm vào sinh linh màu tím đậm phía sau.

- Vù ~ ~ ~

Mũi tên bắn ra, đâm trúng sinh linh màu tím đậm một cách chính xác, nhưng lại giống như là cù lét cho nó, không làm cho nó chậm lại nửa phần.

Đôi môi của Lan Đế run lên, lấy ra đạn nổ từ trong ma cụ không gian chứa đựng, sau khi khởi động ném về phía sinh linh màu tím đậm.

Ầm ầm ~ ~ ~

Đạn nổ thành công phát nổ, bụi mù cuồn cuộn bay lên.

- Hống hống hống ~ ~ ~

Khói bụi tản đi, sinh linh màu tím đậm vẫn hoàn hảo không tổn hao gì, thậm chí tốc độ đi tới còn nhanh hơn nữa.

- Không có tác dụng!

Lan Đế lại thét lên một tiếng chói tai.

Hổ Tây lo lắng nói:

- Đừng kêu nữa, mau nghĩ cách đi.

- Ta, ta đang suy nghĩ...

Đôi môi của Lan Đế run rẩy.

Bình Luận (0)
Comment