Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 691 - Chương 3337 - Nơi Ma Linh Dựng Dục

Chương 3337 - Nơi Ma Linh Dựng Dục
Chương 3337 - Nơi Ma Linh Dựng Dục

- Hống hống hống ~~~

Các dị thú gào thét, tụ tập lại khởi xướng xung phong về phía đám người Mục Lương.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, hắn vốn định thi triển năng lực mới giải quyết đám dị thú trước mắt, nhưng nghĩ đến tình huống bất ngờ triệu hồi Kỳ Á đến đây, hắn lại từ bỏ ý niệm trong đầu.

- Ông ~~~

Hắn thả Lĩnh Vực Sinh Mệnh ra ngoài, bao phủ toàn bộ dị thú trong tầm mắt, ngay sau đó ngọn lửa xanh biếc đột nhiên xuất hiện, bao phủ toàn bộ dị thú ở bên trong.

Ngọn lửa tản ra khí tức sinh mệnh nồng nặc, đối với Ma Linh mà nói tương đương với thuốc độc trí mạng, điểm này tương đương với Hư Quỷ.

- Hống hống hống ~~~

Các dị thú giãy giụa, phát ra tiếng thét chói tai, cũng là tiếng kêu rên của Ma Linh trên người bọn chúng trước khi chết.

Vẻ mặt của Mục Lương không thay đổi, khống chế trọng lực xung quanh làm cho các dị thú không thể thoát đi, cho đến khi bị ngọn lửa sinh mệnh thiêu đốt thành tro bụi.

- Giải quyết rồi, vào núi thôi.

Hắn vung tay lên, toàn bộ ngọn lửa xanh biếc bị dập tắt, mặt đất còn lại một đống tro tàn.

Mục Lương thu hồi xe hơi vào trong không gian tùy thân, sau đó đi bộ vào núi.

- Cộp cộp cộp ~~~

Mấy ngọn núi lớn đều có màu đỏ như máu, tản ra mùi vị khó ngửi, còn có rất nhiều thảm thực vật màu đỏ sinh trưởng ở đây, hình thù khá là quái dị, có cái giống như lưu ly đỏ, có cái giống như nha đam đã được lột da.

Y Lộ Lộ tò mò tới gần một thảm thực vật màu đỏ như máu, dùng mũi tên chọc chọc nó, phát ra âm thanh va chạm vật cứng.

- Cứng quá.

Cô chắt lưỡi lên tiếng.

Mục Lương giơ tay lên chạm vào một thảm thực vật đỏ như máu, âm thanh của hệ thống trong đầu không vang lên, nghĩa là những thực vật này không thể được thuần dưỡng.

Điều này làm cho hắn mất hứng thú đối với mấy thảm thực vật này, buông tay ra tiếp tục đi về phía ngọn núi.

- Mục Lương đại nhân, khi nào thì chúng ta đi lên trên vậy?

Y Lộ Lộ nói xong chỉ về phía mấy ngọn núi lớn lơ lửng trên đỉnh đầu.

- Không vội, nhìn xem bên dưới có đồ tốt hay không, nếu không phát hiện gì thì lại đi lên trên cũng không muộn.

Mục Lương bình tĩnh đáp.

Hắn muốn nhìn xem phía sau quần sơn còn có cái gì, vẫn là mặt đất màu đỏ như máu không thay đổi hay là phần cuối của Thiên Quốc.

Dựa theo lẽ thường thì mộ huyệt được chôn dưới đất hoặc trên núi, chưa bao giờ nghe nói nó sẽ không được chôn trên trời.

Mấy ngọn núi lớn này cũng không thấp, cao nhất là một ngàn mét, thấp nhất cũng là năm trăm mét, tất cả đều bị thảm thực vật đỏ như máu rậm rạp chằng chịt che lấp.

Mục Lương đi ở phía trước, dọn dẹp sạch sẽ thảm thực vật màu đỏ, như vậy mới có đường đi thông lên đỉnh núi.

Ly Nguyệt đi theo sau lưng Mục Lương, nhìn chăm chú vào thảm thực vật màu đỏ bị Mục Lương chặt gãy dưới chân, ánh mắt của cô lóe lên, mơ hồ thấy được một mảnh màu đen như mực.

- Mục Lương, dưới đất giống như có cái gì đó.

Cô vội vàng lên tiếng nhắc nhở.

Mục Lương nghe vậy thì dừng bước, nhìn xuống mặt đất đỏ như máu dưới chân.

- Đào ra xem thử một chút.

Hắn cách không trảo một cái, bùn đất dưới chân mở ra, lộ ra đồ vật trong bùn đất.

Đó là một đoàn Ma Linh màu đen đang ngọa nguậy, thấy đám người Mục Lương phát hiện ra mình, nó hóa thành nước muốn tiến vào sâu hơn dưới đất.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, cầm cố Ma Linh tại chỗ, một quả cầu vô hình giam cầm nó ở bên trong.

- Là Ma Linh.

Vẻ mặt của Y Lộ Lộ rất khó coi.

Mục Lương khẽ cử động hai ngón tay, Ma Linh lơ lửng trước mặt, hắn cẩn thận quan sát dáng vẻ của nó.

Hắn phân tích:

- Là Ma Linh, nhưng mà không quá giống Ma Linh ký sinh trên người dị thú, hình như là thể chưa hoàn thiện.

- Còn không có Ma Linh hoàn thiện à?

Y Lộ Lộ lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

- Đúng vậy.

Mục Lương gật đầu một cái, lòng bàn tay dâng lên ngọn lửa màu xanh biếc, bao phủ Ma Linh bên trong rồi thiêu đốt.

Ánh mắt của hắn lóe lên, trong lòng có chút suy đoán, sự chú ý rơi vào thảm thực vật màu đỏ như máu bên chân.

Mục Lương vươn tay ra, lần này nhổ tận gốc thảm thực vật màu đỏ, lộ ra đồ vật ở trên rễ cây, là Ma Linh đang ngọ nguậy.

- Lại là Ma Linh.

Vẻ mặt của Ly Nguyệt trở nên nghiêm túc.

Trong lòng Hổ Tây có suy đoán, thất thanh nói:

- Đây chẳng lẽ là nơi dựng dục Ma Linh à?

- Nghiệm chứng một chút sẽ biết thôi.

Mục Lương nắm tay lại, Ma Linh mới rút ra lập tức bị chết cháy.

Mái tóc dài của hắn không gió mà bay, vô số thần văn Phổ Chi Pháp Tắc từ trong cơ thể phiêu tán ra ngoài, rơi vào trên cả ngọn núi lớn.

Trên mặt của Y Lộ Lộ lộ ra vẻ khẩn trương, nếu như suy đoán của bọn họ là chính xác, vậy trong này rốt cuộc có bao nhiêu Ma Linh?

Cô nhìn về phía mấy ngọn núi lớn khác, còn có ngọn núi ở phía xa xăm hơn không thấy rõ ràng, một mảnh đỏ sậm kia, không có gì bất ngờ xảy ra đều là thảm thực vật đỏ.

Mục Lương mở hai mắt ra, khẽ thở ra một hơi rồi nói:

- Bắt đầu.

- Ầm ầm ~~~

Sơn thể chấn động, tất cả thần văn Phổ Chi Pháp Tắc loé lên ánh sáng chói mắt, bao phủ trọn ngọn núi lớn ở bên trong.

Cơ thể của Y Lộ Lộ run rẩy, nhìn màu mực ở khắp nơi kia, là vô số Ma Linh vừa mới sinh ra.

Ngay sau đó, bùn đất bên ngoài núi lớn tróc ra rồi bay lên trời, mang theo thảm thực vật màu đỏ như máu bám vào ở trên đó, lộ ra Ma Linh đỏ sậm trong bùn đất.

Vẻ mặt của Ly Nguyệt rất khó coi:

- Đều là Ma Linh, quả nhiên những thảm thực vật màu máu đỏ này là dùng để thai nghén Ma Linh.

- A a a~~~

Ma Linh phát ra tiếng gầm gừ chói tai, làm cho vẻ mặt của đám người cô gái tóc trắng trở nên tái nhợt, có máu từ trong tai chảy xuống.

- Đau quá.

Kỳ Á che lỗ tai lại, xụi lơ ngã khuỵu xuống mặt đất.

Mục Lương cau mày, phóng ra Lĩnh vực Im lặng, tiếng tru chói tai lập tức bị chắn bên ngoài.

Ly Nguyệt nhịn đau, lấy ra bí dược chữa thương uống hết một bình, lại đút một bình bí dược chữa thương khác cho Kỳ Á.

Hổ Tây và Lan Đế cũng lấy ra bí dược chữa thương, chữa trị vết thương ở lỗ tai.

Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương loé lên tia sáng màu vàng, Lỗ Đen Trọng Lực bao phủ lên không trung, hình thành lỗ đen vặn vẹo, toàn bộ Ma Linh phù không bị cắn nuốt sạch sẽ.

Hắn giơ tay cách không nắm chặt, trọng lực xảy ra thay đổi, làm cho cơ thể Ma Linh vỡ ra, không thể chạy trốn khỏi kết cục bị cắn nuốt.

- Khụ khụ ~~~

Kỳ Á ho khan, uống xong một bình bí dược chữa thương thì vẻ mặt tốt hơn rất nhiều.

Cô mở mắt ra, nói với vẻ mặt trắng bệch:

- Nơi này thật là đáng sợ.

Bình Luận (0)
Comment