Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 690 - Chương 3336 - Học Hỏi Kinh Nghiệm

Chương 3336 - Học Hỏi Kinh Nghiệm
Chương 3336 - Học Hỏi Kinh Nghiệm

- Vù vù vù ~~~

Mục Lương vung tay lên, mảng lớn ngọn lửa màu xanh lục bao trùm trên người Ma Linh, thiêu cháy sạch sẽ chúng nó.

Hắn thi triển năng lực làm cho thi thể của Thiên Túc Ngô Công bay lên lơ lửng, sau đó lấy ra một thanh trường kiếm, xé ra phần vỏ ngoài của Thiên Túc Ngô Công, thứ này có thể dùng để chế tạo thành hộ giáp.

Chân của Thiên Túc Ngô Công sắc bén giống như trường mâu, chế tạo đơn giản một chút là có thể trở thành linh khí trung cấp, cũng là tài liệu luyện khí tốt nhất.

Dưới sự hỗ trợ của Ly Nguyệt, Mục Lương dùng nửa giờ mới tháo hết tất cả chân của Thiên Túc Ngô Công xuống.

- Chỗ còn lại đều vô dụng sao?

Ly Nguyệt nhìn cơ thể của Thiên Túc Ngô Công bị chia năm xẻ bảy, hỏi.

Mục Lương ôn hòa đáp:

- Ừm, những vị trí đó bị Ma Linh ăn mòn, đã vô dụng.

Ly Nguyệt chậm rãi gật đầu, nhìn về phía xe hơi, hai người Kỳ Á và Y Lộ Lộ ngồi ở trên cốp sau xe hơi, đang nói chuyện trên trời dưới đất.

- Xem ra là không sợ.

Mục Lương mỉm cười nói.

- Chỉ là tạm thời thôi.

Ly Nguyệt khẽ cười một tiếng.

Chờ tiếp tục xuất phát vào sâu bên trong Thiên Quốc, bọn họ sẽ gặp phải nhiều nguy hiểm hơn nữa.

- Trở về thôi.

Mục Lương xoa nhẹ đầu cô gái tóc trắng rồi cất bước đi về phía xe hơi.

Mọi người lên xe, tiếp tục đi về phía quần sơn trùng điệp không dứt trước đó.

Lại qua nửa giờ, quần sơn vẫn còn rất xa, giống như là khoảng cách chưa từng thay đổi.

Mục Lương lại đạp phanh một lần nữa, nói với giọng điệu bình tĩnh:

- Các ngươi ở đây chờ ta.

- Có chuyện gì vậy?

Hổ Tây nghi ngờ hỏi.

Mục Lương không giải thích, mở cửa xuống xe.

Hắn nhìn xung quanh một vòng, ngồi xổm giơ tay chạm lên trên mặt đất, thi triển năng lực Thổ Chi Pháp Tắc.

- Ông ~~~

Hàng ngàn hàng vạn thần văn Thổ Chi Pháp Tắc khuếch tán ra, bao trùm phạm vi ba ngàn mét xung quanh, cuối cùng chìm vào dưới nền đất, biến mất không thấy đâu.

- Quả nhiên là ma pháp trận.

Ánh mắt của Mục Lương lạnh như băng.

Hắn cảm nhận được ở sâu trong lòng đất có một ma pháp trận không gian, có thể hình thành hiệu quả “quỷ đánh tường”, tương tự như ghép hai tầng không gian thành hình vòng tròn, làm cho người ta vẫn luôn xoay quanh ở bên trong.

- Đây là do Ma Pháp Thần bày ra sao?

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên.

Ngay sau đó, hắn thôi động thần văn Phổ Chi Pháp Tắc, ma pháp trận không gian bị phá hủy một góc, không gian khép kín chậm rãi tiêu tan.

- Bốp bốp ~~~

Hắn vỗ vỗ tay trở lại bên trong xe hơi, đóng cửa lại rồi khởi động xe.

Ly Nguyệt tò mò hỏi:

- Tìm ra nơi xảy ra vấn đề rồi à?

- Ừm, mọi người ngồi vững.

Mục Lương lên tiếng, đạp chân ga xe hơi chạy như bay ra ngoài.

Lần này khoảng cách giữa mọi người và quần sơn càng ngày càng gần, cũng có thể nhìn thấy rõ ngọn núi lớn lơ lửng phía trên.

- Gần đến nơi rồi!

Lan Đế vừa kinh ngạc vừa vui mừng reo lên.

Không bao lâu, xe hơi dừng lại ở dưới chân quần sơn, ngay sau đó lại bị một đám dị thú bị Ma Linh ký sinh ngăn cản.

Bầy dị thú này có mấy ngàn con, mỗi một con đều cao hơn ba mét, giống như chuột túi bị ma hóa, một thân cơ bắp gồ lên trông vô cùng dữ tợn.

- Thật nhiều…

Sắc mặt của Kỳ Á lại trở nên trắng bệch.

- Phanh ~~~

Dị thú dáng vẻ như chuột túi nhảy lên cao, dùng chân sau mạnh mẽ đạp về phía xe hơi.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, lực lượng vô hình đánh bay toàn bộ dị thú đến gần.

Hắn nhìn về phía nữ nhân bên cạnh, hỏi:

- Đều là dị thú cấp 3 đến cấp 5, ngươi muốn đi luyện tay một chút không?

- Tốt.

Ánh mắt của Ly Nguyệt lóe lên, nói xong đã mở cửa xe đi xuống.

Cô vừa mới đi ra thì đã có mấy con dị thú tới gần, dùng đuôi quăng về phía cô.

Cô gái tóc trắng nhẹ nhàng nhảy lên, tránh được công kích của mấy con dị thú, đồng thời lấy ra trường cung và mũi tên, giương cung cài tên giữa không trung, phản sát mấy con dị thú vừa công kích cô.

- Hưu hưu hưu ~~~

Tiếp theo, Ly Nguyệt liên tiếp giương cung bắn tên, trong khoảng thời gian ngắn đã giải quyết được hơn mười con dị thú, trong đó có hai con là bị thân trường cung đập vỡ đầu.

Cô gái tóc trắng không chỉ bắn tên chuẩn, thực lực cận chiến cũng không hề thua kém, đối phó với dị thú cấp 5 rất nhẹ nhàng.

Mục Lương xuống xe, nhìn chăm chú vào Ly Nguyệt di chuyển giữa bầy dị thú, thỉnh thoảng ra tay công kích dị thú đến gần.

- Ta đi hỗ trợ.

Hổ Tây nói một tiếng, lấy ra vũ khí gia nhập vào cuộc chiến.

- Ta cũng đi.

Lan Đế cũng gia nhập chiến đấu.

Y Lộ Lộ do dự một chút, cuối cùng vẫn lấy ra trường cung và mũi tên, trợ giúp đám người Ly Nguyệt ở phía sau.

Cổ Tư Mỹ đứng ở trần xe, bắt đầu ngâm xướng chú ngữ, thi triển ma pháp công kích hệ lôi vào khu vực có dị thú dày đặc nhất.

- Ầm ầm ~~~

Tiếng sấm vang lên, từng con dị thú ngã xuống, sau đó lại bị Ma Linh khống chế đứng lên, tiếp tục phát động công kích đối với các cô gái.

Kỳ Á không thể giúp gì được, lúc này đang run lẩy bẩy trốn ở phía sau Mục Lương.

- Sợ hãi thì trở về trong xe đi.

Mục Lương nhàn nhạt nói.

- Ta không muốn.

Giọng nói của Kỳ Á run rẩy, cô cho rằng ở bên cạnh Mục Lương là an toàn nhất.

Mục Lương không khuyên nữa, mà là lưu ý tình huống bên trong sân, nếu như đám người cô gái tóc trắng có nguy hiểm thì hắn sẽ ra tay trước, lịch luyện thì lịch luyện, loại tình huống này cũng không cần bị thương.

Kỳ Á nhìn chăm chú vào dị thú ngã xuống bị Ma Linh khống chế đứng lên một lần nữa, đồng tử đều run rẩy, sợ hãi chiếm cứ khắp người.

Mục Lương quay đầu nhìn cô một cái, không nói gì thêm, dù sao lúc này vẫn chưa thấm vào đâu.

- Vù vù vù ~~~

Ly Nguyệt rút ra ba mũi tên, giương cung bắn tên, lại có ba con dị thú ngã xuống.

Nhưng mà, dị thú ngã xuống chẳng mấy chốc đã nhanh chóng đứng lên, cơ thể vặn vẹo tiếp tục phát động tấn công về phía cô gái tóc trắng.

Ly Nguyệt cau mày lại, lấy ra ba mũi tên nổ rồi bắn ra lần nữa, tiếp tục tinh chuẩn đánh trúng đầu của ba con dị thú.

- Ầm ầm ~~~

Sau ba tiếng nổ lớn, ba con dị thú giống như dưa hấu nổ tung, cơ thể mới đứng lên lại ngã xuống lần nữa.

- Cô lỗ ~~~

Ma Linh trên người dị thú nhúc nhích, cơ thể lại bò lên, không có đầu vẫn có thể phát động tấn công.

- Thật là không dứt.

Ánh mắt của Ly Nguyệt lạnh như băng, trường cung vung ra ngoài, cơ thể dị thú bị đập bay ra xa.

Mục Lương lên tiếng:

- Trở về đi.

Ly Nguyệt chợt khựng lại, một cước đạp bay dị thú đến gần, cơ thể lộn ngược ra sau rơi vào bên cạnh Mục Lương.

Mấy người Cổ Tư Mỹ cũng dừng động tác trên tay, thở hổn hển trở lại bên cạnh nam nhân.

Bình Luận (0)
Comment