Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 702 - Chương 3348 - Có Chuyện Gì Lừa Gạt Ta

Chương 3348 - Có Chuyện Gì Lừa Gạt Ta
Chương 3348 - Có Chuyện Gì Lừa Gạt Ta

- Bất ngờ?

Nguyệt Thấm Lan hơi nhướng mày.

- Ừm, là do năng lực mới có được.

Mục Lương giải thích ngắn gọn.

Hồ Tiên bừng tỉnh, cau mày nói:

- Như vậy thì đây là sai lầm của ngươi, phải chiếu cố tốt cô ấy mới được.

- Ta biết rồi.

Mục Lương cười khổ một tiếng, bị những người khác giáo huấn.

Hắn và Nguyệt Thấm Lan có quan hệ thân mật, cũng không ghét như vậy, thậm chí thích có một người nhắc nhở mình, nếu không thì lấy thực lực của hắn rất dễ phạm sai lầm lớn.

- Bái kiến vương hậu nương nương.

Y Lộ Lộ cung kính hành lễ.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu, đánh giá cô gái tinh linh, nói:

- Ừm, người của tộc Tinh Linh, không quá giống với nhóm của Ánh Nam.

Y Lộ Lộ nghiêm túc giải thích:

- Đó là bởi vì ta là tinh linh thuần huyết, là tinh linh cổ nhất.

Nghe được lời này, trong lòng Nguyệt Thấm Lan càng kinh ngạc, ánh mắt cầu kiểm chứng rơi vào trên người Mục Lương.

- Cô ấy nói không sai.

Mục Lương gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Nghe có vẻ rất lợi hại, hoan nghênh ngươi gia nhập vào Bộ Đội Đặc Chủng U Linh, tin tưởng ngươi sẽ thích vương quốc Huyền Vũ.

- Cảm ơn vương hậu nương nương.

Y Lộ Lộ gật đầu thật mạnh.

Mục Lương bình thản hỏi:

- Mễ Nặc và những người khác dạo gần đây thế nào rồi?

Hồ Tiên dịu dàng trả lời:

- Mọi người đều rất tốt, đoạn thời gian trước Tiểu Nặc còn đột phá, hết thảy đều mạnh khỏe.

- Vậy là tốt rồi.

Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương hiện ra ý cười.

- Có cần ta gọi các cô trở về không?

Hồ Tiên quyến rũ hỏi.

Mục Lương bình thản đáp:

- Không cần, chờ hai ngày nữa ta xong việc, buổi tối sẽ liên lạc lần nữa.

- Tốt.

Hồ Tiên đáp ứng.

Mấy người lại hàn huyên vài câu mới kết thúc lần trò chuyện đường dài này.

Hồ Tiên nhìn chằm chằm vào linh khí phát sóng, quay đầu nhìn vào đôi mắt của Nguyệt Thấm Lan, hỏi:

- Sao không nói với Mục Lương chuyện ngươi mang thai chứ?

Nguyệt Thấm Lan lắc đầu nói:

- Không gấp, ta mới có thai hai tháng, chờ hắn làm xong rồi nói sau, tránh cho hắn phân tâm.

Chính là bởi vì mới mang thai hai tháng nên bụng còn chưa có dấu hiệu lớn lên, vì vậy Mục Lương mới không nhìn ra cô khác với mọi khi.

- Ngươi đó, cũng nên suy nghĩ cho mình một chút đi.

Hồ Tiên dịu dàng nói.

- Ta hết thảy đều rất tốt đấy thôi.

Nguyệt Thấm Lan tươi cười như hoa đáp.

Hồ Tiên cau mày nói:

- Mục Lương đều nhìn ra sắc mặt của ngươi không tốt, ngươi mới mang thai lại còn không chịu nghỉ ngơi nhiều.

- Vậy hôm nay ta không làm việc.

Nguyệt Thấm Lan vuốt ve gương mặt của mình.

Cô cũng lo lắng cơ thể quá mệt mỏi, như vậy sẽ không tốt cho con, đây chính là đứa nhỏ đầu tiên của cô, phải đối đãi cẩn thận mới được.

- Vậy mới đúng chứ, đi theo ta ngâm linh tuyền một chút đi.

Hồ Tiên quyến rũ nói.

Ở bên cạnh cung điện mới trên Trà Thụ Sinh Mệnh có linh tuyền do Mục Lương đào, nước nơi đó được Trà Thụ Sinh Mệnh đồng hóa, tốt hơn nhiều so với trà tinh thần.

Trong linh tuyền có rất nhiều nguyên tố sinh mệnh tinh khiết, ngâm mình có lợi rất lớn cho cơ thể.

- Xế chiều lại đi, hiện tại ta muốn ngủ một giấc.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười từ chối.

Hồ Tiên ôm lấy cánh tay của Nguyệt Thấm Lan, quyến rũ nói:

- Ta cũng muốn ngủ, hai ta ngủ chung đi.

- Không muốn.

Nguyệt Thấm Lan lập tức từ chối không hề nghĩ ngợi.

- Ngươi không muốn, nhưng mà ta muốn.

Hồ Tiên cười quyến rũ liên tục.

Nguyệt Thấm Lan bất đắc dĩ, chỉ có thể bị cô gái đuôi hồ ly kéo đi Thiên Điện.

Bên kia, ở chỗ sâu trong Thiên Quốc.

Mục Lương nhìn linh khí phát sóng, rơi vào trầm tư.

- Chắc là chị Thấm Lan có chuyện gì gạt ngươi.

Ly Nguyệt nhẹ nhàng nói.

Mục Lương phục hồi tinh thần lại, ôn hòa lên tiếng:

- Đại để cũng không phải là chuyện xấu, khi nào cô ấy muốn nói thì đương nhiên sẽ nói.

Hắn mới vừa suy nghĩ xem Nguyệt Thấm Lan có thể lừa gạt hắn chuyện gì, nhưng mà nghĩ một lát cũng không có kết quả.

- Ừm, điều này cũng đúng.

Ly Nguyệt khẽ gật đầu.

Cô nói sang chuyện khác:

- Ăn một chút gì đó đi.

- Tốt.

Mục Lương mỉm cười, nhận lấy chén đũa mà cô gái tóc trắng đưa tới.

- Thơm quá đi.

Y Lộ Lộ không khỏi nuốt nước miếng.

Mục Lương bình thản nói:

- Ăn đi, ăn no rồi đổi cánh khác cho ngươi.

- Cảm ơn Mục Lương đại nhân.

Đôi mắt của Y Lộ Lộ sáng lên.

Cánh của cô bị gợn sóng nguyên tố ma pháp cuồng bạo phá hủy, không ngờ Mục Lương lại chủ động nhắc tới chuyện này, điều này làm cho cô gái tinh linh rất cảm động.

Đáy mắt của Kỳ Á hiện lên thần sắc ước ao, nhưng mà nghĩ đến cha của mình thì ánh mắt của cô lại trở nên ảm đạm.

Sau khi ăn uống no đủ, mọi người thu dọn đồ vật chuẩn bị tiến vào nhà đá.

- Cộp cộp cộp ~~~

Y Lộ Lộ lại “mượn” được cánh một lần nữa, trên mặt hiện lên nụ cười xán lạn.

Mục Lương nhìn cửa đá trước mặt, quay đầu lại nói:

- Ta đi vào trước, xác định không có nguy hiểm thì các ngươi lại đi vào.

- Được rồi, Mục Lương đại nhân cũng phải chú ý an toàn đấy.

Y Lộ Lộ khẩn trương nói.

- Tốt.

- Mục Lương mỉm cười gật đầu, giơ tay lên chạm vào cửa đá.

Mục Lương nhìn chăm chú vào cửa đá, hai tay chậm rãi dùng sức.

- Ầm ~~~

Cửa đá phát ra tiếng gầm rú, ma pháp trận phong cấm cửa đá bị giải trừ, thành công bị đẩy ra một khe hở nho nhỏ.

Cửa đá vừa mới bị đẩy ra, một luồng khí tức mục nát lâu ngày từ trong nhà đá nhanh chóng khuếch tán ra ngoài.

- Tán.

Đôi môi của Mục Lương khẽ nhúc nhích, Lĩnh Vực Sinh Mệnh tinh lọc khí tức mục nát.

- Oanh ~~~

Hai tay Mục Lương dùng sức, cửa đá bị mở ra hoàn toàn, bên trong căn nhà tối đen như mực.

- Các ngươi ở bên ngoài chờ ta.

Hắn quay đầu nhìn về phía đám người Ly Nguyệt.

- Tốt.

Chúng nữ gật đầu đáp một tiếng, khẩn trương nhìn chăm chú nam nhân đi vào trong nhà đá.

- Cộp cộp cộp ~~~

Mục Lương đi vào trong nhà đá rồi tùy ý vung tay lên, nguyên tố ánh sáng hội tụ lại chiếu sáng không gian bên trong.

Khi ánh sáng chiếu rọi toàn bộ không gian thì bước tiến của hắn dừng lại, không gian bên trong rõ ràng không xứng với bề ngoài của căn nhà đá.

Trước mắt hắn là một đại sảnh rộng rãi, từng cây xương thú thẳng đứng chống đỡ trần nhà, đại sảnh cao tám mét, dài năm mươi mét, phần cuối là lối vào một thông đạo sâu hun hút.

Mà khi đứng nhìn từ bên ngoài thì nhà đá chỉ rộng chừng tám, chín mét mà thôi.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, thấp giọng tự lẩm bẩm:

- Có động thiên khác, là một loại ứng dụng khác của ma pháp trận không gian sao...

Hắn nghĩ tới ma cụ không gian chứa đựng, chỉ là so sánh với nhà đá thì kém hơn không ít.

Bình Luận (0)
Comment