Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 701 - Chương 3347 - Có Tin Tức Tốt (2)

Chương 3347 - Có Tin Tức Tốt (2)
Chương 3347 - Có Tin Tức Tốt (2)

- Ông ~~~

Tiểu Mật điều chỉnh linh khí phát sóng, chẳng mấy chốc trên TV đã xuất hiện hình ảnh, đồng thời cũng có giọng nói truyền tới.

- Mục Lương, linh khí phát sóng liên tiếp được rồi.

Giọng nói trong trẻo và lạnh lùng của Ly Nguyệt vang lên.

Đôi mắt đẹp của Tiểu Mật sáng lên:

- Là giọng nói của tiểu thư Ly Nguyệt.

Hình ảnh trên TV lóe lên, ngay sau đó Mục Lương và Ly Nguyệt xuất hiện ở trong hình, đồng thời Hồ Tiên và Tiểu Mật cũng bị đối diện nhìn thấy.

- Đã lâu không gặp, nhớ ta không?

Giọng nói ôn hòa của Mục Lương vang lên.

Hồ Tiên nhìn nam nhân trên TV, không khỏi bĩu môi nói:

- Ngươi đâu có nhớ ta.

Mục Lương mỉm cười, khóe môi cong lên một chút, hơn hai tháng không gặp, tính cách của cô gái đuôi hồ ly có vẻ thay đổi một chút.

Hắn ôn hòa nói:

- Ta đương nhiên là nhớ ngươi rồi, chỉ là đến bây giờ mới giải quyết xong chuyện ma pháp trận.

- Ngươi không bị thương chứ?

Hồ Tiên quan tâm hỏi thăm.

Mục Lương dịu dàng đáp:

- Không, chỉ là tốn thời gian hơi dài, vượt quá thời gian ta dự đoán, làm cho các ngươi phải lo lắng.

Dù sao thì cũng là ma pháp trận mà người khác nghiên cứu cả đời, chỉ dùng hai tháng để phá giải, xem như là hết sức lợi hại rồi.

Hồ Tiên khẽ hất hàm, kiêu ngạo nói:

- Ta đương nhiên biết ngươi sẽ không bị thương.

- Ngươi hiểu ta.

Mục Lương cười một tiếng.

Hồ Tiên trợn trắng mắt:

- Khi nào thì ngươi trở về?

- Tạm thời còn chưa xác định.

Mục Lương chậm rãi lắc đầu.

- Ai ~ Xem ra vương hậu nương nương phải làm nữ vương rồi.

Hồ Tiên thở dài một tiếng.

- Ta mới không cần.

Lời từ chối truyền đến, Nguyệt Thấm Lan đi nhanh vào cung điện chính sảnh.

Cô vừa nhận được lời nhắn của tiểu hầu gái, lập tức bỏ lại công việc trên tay trở về khu vực Trung Ương, toàn bộ hành trình không đến mười phút.

- Thấm Lan.

Mục Lương kêu một tiếng.

- Ta đây.

Nguyệt Thấm Lan đi tới bên cạnh cô gái đuôi hồ ly rồi ngồi xuống, nhìn nam nhân trên TV, hỏi thăm:

- Ngươi bận việc xong chưa?

- Vẫn chưa, bây giờ ta đang nghỉ ngơi.

Mục Lương ôn hòa trả lời.

- Chú ý an toàn, xong việc thì nhớ trở về sớm một chút, tất cả mọi người đều rất nhớ ngươi.

Nguyệt Thấm Lan dịu dàng lên tiếng.

Hồ Tiên nhìn về phía Mục Lương, thấy khóe môi của hắn cong lên, thầm nghĩ nếu như hắn có cái đuôi thì nhất định lúc này sẽ đung đưa rất đắc ý.

Trên mặt của Mục Lương hiện ra ý cười, gật đầu nói:

- Được rồi, ta sẽ cố gắng trở về sớm một chút.

- Điều kiện tiên quyết là ngươi phải chú ý an toàn, đừng vì có thể trở về sớm một chút mà mạo hiểm.

Nguyệt Thấm Lan dặn dò.

- Ta biết.

Mục Lương lại đáp một tiếng.

Hắn ôn hòa hỏi:

- Trong khoảng thời gian ta không ở đây, trong vương quốc có xảy ra chuyện gì không?

- Ta hội báo với ngươi một chút.

Nguyệt Thấm Lan nói xong lấy ra cuốn sổ, mở ra vài tờ bắt đầu báo cáo công việc.

Mục Lương nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Hồ Tiên và Nguyệt Thấm Lan, chăm chú lắng nghe.

Ly Nguyệt chớp đôi mắt đẹp màu trắng bạc, nhìn về phía bụng của cô gái đuôi hồ ly, giơ tay ra hiệu.

Hồ Tiên không tiếng động gật đầu, tay dán lên bụng, trên mặt lộ ra nụ cười dịu dàng.

Ly Nguyệt chậm rãi gật đầu, thấy cô gái đuôi hồ ly vẫn mạnh khỏe, trong lòng an ổn.

Nguyệt Thấm Lan hồi báo nửa giờ công việc mới nói xong chuyện hơn hai tháng này.

- Ta đã biết, ngươi vất vả rồi.

Mục Lương nghiêm túc nói.

- Đây là chuyện ta nên làm.

Nguyệt Thấm Lan cười lắc đầu.

Hồ Tiên chớp chớp đôi mắt đỏ rực, đột nhiên nói:

- Không phải chị Thấm Lan còn có tin tức tốt muốn nói với Mục Lương sao?

Nguyệt Thấm Lan quay đầu nhìn về phía Hồ Tiên, trong đôi mắt đẹp màu xanh nước biển mang theo tia bất đắc dĩ.

- Ta nói không phải sao?

Hồ Tiên sờ sờ bụng của mình, trên mặt hiện ra ý cười nhìn cô gái ưu nhã.

Mục Lương cảm thấy hứng thú hỏi:

- Là tin tốt gì thế?

Nguyệt Thấm Lan do dự một chút, mấp máy môi nói:

- Tin tức tốt... Chính là chính thức tiến hành khai thác đại lục cũ.

Mục Lương hơi nhướng mày, chậm rãi gật đầu nói:

- Đây đúng là xem như là một tin tức tốt.

-.....

Khóe miệng của Hồ Tiên khẽ giật.

Nguyệt Thấm Lan đè tay của đối phương lại, ra hiệu cô ấy không cần nhiều lời.

- Ngươi vui vẻ là được rồi.

Hồ Tiên nói với giọng như tiếng muỗi kêu.

Nguyệt Thấm Lan tiếp tục nói:

- Còn có một chuyện, là đã phái người tới xây dựng Trại Chăn Nuôi ở đại lục mới.

- Ừm, ngươi an bài là được rồi.

Mục Lương ôn hòa nói.

Hắn đã viết bản kế hoạch không dưới trăm trang liên quan đến Trại Chăn Nuôi, chỉ cần Nguyệt Thấm Lan chấp hành dựa theo bản kế hoạch viết ra thì sẽ không phạm sai lầm.

- Tốt.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

Mục Lương nhìn chằm chằm khuôn mặt của nữ nhân, khẽ cau mày nói:

- Sắc mặt của ngươi không tốt lắm, là cơ thể không thoải mái sao?

Nguyệt Thấm Lan nghe vậy thì theo bản năng giơ tay lên sờ sờ mặt, kinh ngạc nói:

- Không có, ta vẫn ăn được ngủ được mà.

- Có thể là do không nghỉ ngơi tốt mà thôi.

Hồ Tiên quyến rũ nói.

- Dạo gần đây bề bộn nhiều việc lắm sao?

Mục Lương quan tâm hỏi.

Nguyệt Thấm Lan nhẹ nhàng đáp:

- Cũng không tính là bề bộn nhiều việc, chỉ là phải thường xuyên tới lui mỗi toà Vệ Thành nên tương đối mệt nhọc.

Mục Lương cau mày nói:

- Chuyện này để người phía dưới làm là được, ngươi có thể dùng linh khí phát sóng làm việc từ xa.

- Nhưng mà cuối cùng vẫn phải đi thực địa mới biết được vấn đề xuất hiện ở đâu.

Nguyệt Thấm Lan cười khổ một tiếng.

Mục Lương còn muốn nói điều gì đó nhưng lại bị cô dùng lời ngăn cản.

Nguyệt Thấm Lan xua tay nói:

- Ta cũng chỉ bận rộn mấy tháng này thôi, chờ mọi thứ đều ổn định thì cũng không cần chạy đi chạy lại nữa.

Mục Lương há miệng, hơi cau mày nói:

- Ngươi chú ý nghỉ ngơi, chờ ta trở về lại điều chỉnh cơ cấu quản lý tầng.

- Tốt.

Nguyệt Thấm Lan khẽ cười đáp.

Mục Lương nhìn về phía tiểu hầu gái, dặn dò:

- Tiểu Mật, ngươi nhớ giám sát cô ấy.

- Vâng.

Tiểu Mật gật đầu thật mạnh.

Nguyệt Thấm Lan cười khổ một tiếng, hôm nay sắc mặt của cô thật sự rất kém sao?

Cô nhìn hình ảnh trên TV, phát hiện ra hai khuôn mặt xa lạ, ánh mắt mang theo thần sắc nghi ngờ.

Mục Lương đã nhận ra, vì vậy chủ động giới thiệu:

- Cô tên là Y Lộ Lộ, là người của tộc Tinh Linh, chúng ta gặp cô ấy ở Thiên Quốc, hiện tại đã gia nhập vào Bộ Đội Đặc Chủng U Linh.

- Đó chính là người của mình.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười gật đầu.

Mục Lương nhìn về phía thiếu nữ có chút khẩn trương, giới thiệu:

- Cô tên là Kỳ Á, chuyện nói ra thì hơi dài dòng, tóm lại là cô ấy bất ngờ bị ta đưa tới Thiên Quốc

Bình Luận (0)
Comment