Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 700 - Chương 3346 - Có Tin Tức Tốt (1)

Chương 3346 - Có Tin Tức Tốt (1)
Chương 3346 - Có Tin Tức Tốt (1)

Mục Lương giơ tay lên, tiếp được Rắn Vong Linh Bốn Cánh bay tới, nhẹ nhàng sờ đầu của nó.

Hắn nhìn về phía các cô gái, quan tâm hỏi:

- Các ngươi thì sao, không bị thương chứ?

- Một chút vết thương nhỏ, không có chuyện gì đâu.

Hổ Tây ngây thơ nói.

Mục Lương nghe vậy vung tay lên, ngưng tụ một đoàn nguyên tố sinh mệnh rơi vào trên người các cô gái.

Có nguyên tố sinh mệnh làm dịu, vết thương trên người các cô khép lại với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, trạng thái tinh thần cũng khôi phục lại.

- Cảm ơn bệ hạ.

Cổ Tư Mỹ cảm kích nói.

Mục Lương ôn hòa hỏi:

- Ừm, đã qua mấy ngày rồi?

- Vừa vặn hai tháng.

Ly Nguyệt nhẹ nhàng đáp.

- Hai tháng?

Trên mặt Mục Lương lộ ra vẻ ngạc nhiên, hắn vốn tưởng rằng chỉ mới trải qua hơn mười ngày thôi.

- Đúng vậy, chúng ta có tính thời gian mà.

Hổ Tây nói xong lấy ra cuốn lịch bỏ túi, đã có hơn sáu mươi ngày bị gạch bỏ.

Mục Lương hơi nhíu mày, thở dài nói:

- Tính sai rồi.

- Không sao đâu, chỉ cần ngươi an toàn là tốt rồi.

Ly Nguyệt dịu dàng nói.

Mục Lương ngước mắt hỏi:

- Ừm, trong hai tháng này không xảy ra chuyện gì chứ?

- Không, nơi này rất an toàn.

Chúng nữ lắc đầu đáp.

Mục Lương lại hỏi:

- Bên vương quốc Huyền Vũ có truyền tin tức gì tới không?

Ly Nguyệt dịu dàng trả lời:

- Nửa tháng trước thì có, chị Thấm Lan muốn nói chuyện với ngươi, nhưng lúc đó ngươi vẫn còn đang bận rộn, ngoại trừ chuyện này ra thì trong vương quốc cũng không xảy ra sự việc gì đặc biệt.

Mục Lương nghe vậy thì ánh mắt hiền hòa xuống, hắn cũng rất nhớ mọi người ở vương quốc Huyền Vũ.

Hắn ôn hòa nói:

- Nghỉ ngơi một chút, sau đó chúng ta liên lạc với Khu Vực Trung Ương báo bình an.

- Ừm, chắc là ngươi cũng đói bụng rồi, để ta nấu chút đồ ăn.

Ly Nguyệt đáp một tiếng, lấy ra nồi tự sôi và nguyên liệu nấu ăn rồi bắt đầu nấu nướng.

- Ừ.

Mục Lương nhẹ gật đầu.

- Bệ hạ, ma pháp trận trên cửa bị phá giải rồi sao?

Lan Đế tò mò hỏi.

- Ừm, chờ nghỉ ngơi đủ rồi lại vào trong.

Mục Lương mỉm cười gật đầu.

Tinh thần của hắn bị tiêu hao hơi nhiều, cần phải khôi phục một chút, để tránh sau khi đi vào nhà đá sẽ gặp phải bất ngờ.

- Tốt.

Đôi mắt đẹp của Lan Đế sáng lên, bắt đầu mong đợi đối với đồ vật bên trong nhà đá.

Tầng tám Khu Vực Trung Ương, vương quốc Huyền Vũ.

Trong chính sảnh cung điện, Hồ Tiên lười biếng nằm trên ghế sô pha, đôi môi đỏ mọng xinh đẹp mở ra, tiểu hầu gái đút một miếng trái cây lớn chừng ngón tay vào miệng cô.

Vân Hân ngây thơ hỏi:

- Hồ Tiên nương nương, trái cây hôm nay có ngọt không?

- Rất ngọt.

Hồ Tiên cắn khối trái cây được mớm, nước sốt ngọt ngào mang theo một chút chua chua.

- Vậy là tốt rồi.

Vân Hân cười tươi như hoa.

Đây là linh quả mới được bồi dưỡng ra, số lượng không nhiều, hiện nay chuyên cung cấp cho cung điện Khu Vực Trung Ương.

Hồ Tiên thở dài, nói với giọng điệu lười nhác:

- Ngày hôm nay là thế nào vậy, ta vừa nằm xuống lại không muốn động đậy.

Vân Hân nhìn về phía bụng của cô gái đuôi hồ ly, nhẹ giọng nói:

- Hồ Tiên nương nương mang thai, không muốn động đậy thì nghỉ ngơi nhé.

- Ừm, ngày hôm nay ta không đi Thành Buôn Bán Sơn Hải.

Hồ Tiên ngáp một cái, tiếp tục ăn trái cây mà tiểu hầu gái mớm.

- Vậy trưa nay Hồ Tiên nương nương muốn ăn cái gì?

Vân Hân thanh thúy hỏi.

- Ăn chút chua đi.

Hồ Tiên quyến rũ nói.

- Tốt.

Vân Hân đáp ứng, chuẩn bị một lúc nữa lại đi chuẩn bị cơm trưa.

Bây giờ là mười giờ sáng, chuẩn bị cơm trưa vẫn còn quá sớm.

Lông mi nhỏ dài của Hồ Tiên run lên vài cái, ngước mắt hỏi:

- Mấy ngày nay bên Mục Lương có truyền tin tức trở về hay không?

- Vẫn chưa ạ.

Vân Hân lắc đầu.

Hồ Tiên bĩu môi, bất mãn nói:

- Chậc, hắn đã rời khỏi được hơn hai tháng rồi, chẳng lẽ không nhớ ta sao?

Vân Hân dịu dàng trấn an nói:

- Tiểu thư Ly Nguyệt nói bệ hạ đang phá giải ma pháp trận, có lẽ là còn chưa làm xong.

- Nói cũng phải, ta chỉ là phát càu nhàu mà thôi.

Hồ Tiên liếc nhìn tiểu hầu gái một chút.

- Hồ Tiên nương nương đang rất nhàm chán.

Vân Hân dịu dàng nói.

- Còn không đến nỗi nào.

Hồ Tiên nói xong nhẹ vỗ tay lên trên bụng, bây giờ có thể cảm nhận được bụng hơi to một chút.

Giọng nói của cô mang theo nghi ngờ:

- Lúc này mới hơn ba tháng, sao bụng lại to như vậy chứ?

- Chuyện này ta cũng không rõ.

Vân Hân lắc đầu.

Cô còn chưa tròn mười tám tuổi mà, kiến thức hiểu biết về phụ nữ có thai đều là nghe từ người khác.

Cô suy nghĩ một chút, lại hỏi:

- Cơ thể của nương nương có chỗ nào không thoải mái sao?

- Cái này thì không.

Hồ Tiên lười biếng đáp.

- Vậy thì không có chuyện gì đâu, nếu Hồ Tiên đại nhân lo lắng thì có thể uống chút bí dược chữa thương.

Vân Hân thanh thúy nói.

Hồ Tiên xua tay nói:

- Không uống, bí dược chữa thương cho dù tốt thì cũng không thể coi như nước uống thường xuyên được.

- Hoặc là để cho công chúa Linh Nhi đến xem?

Vân Hân đề nghị.

Linh Nhi gọi Mục Lương là cha, vì thế các tiểu hầu gái đã gọi cô là công chúa.

Hồ Tiên ngại phiền phức, từ chối:

- Tạm thời không cần, đợi ngày mai xem thế nào, hiện tại cơ thể cũng không có chuyện gì.

- Thế cũng tốt.

Vân Hân ngoan ngoãn gật đầu.

Hồ Tiên bình thản hỏi:

- Vương hậu đâu rồi, vẫn còn làm việc à?

- Vương hậu nương nương đi Cục Quản Lý rồi ạ.

Vân Hân giải thích.

Hồ Tiên dặn dò:

- Các ngươi cũng khuyên nhủ cô ấy nhiều hơn đi, bảo cô nghỉ ngơi cho tốt, dù sao thì cũng chỉ mới có thai hai tháng mà thôi.

- Vâng ạ.

Vân Hân ngoan ngoãn đáp ứng.

- Bữa ăn an thai nhớ an bài tốt.

Khóe môi của Hồ Tiên cong lên, trước đây cô bị bắt ăn không ít bữa cơm an thai, Nguyệt Thấm Lan cũng không thể miễn trừ.

- Chúng ta đã chuẩn bị xong xuôi rồi.

Vân Hân cười tươi như hoa đáp.

Hồ Tiên quyến rũ nói:

- Ừm, rót giúp ta ly trà tinh thần đi.

- Tốt.

Vân Hân đáp một tiếng, đứng dậy đi vào phòng giải khát.

- Cộp cộp cộp ~~~

Tiếng bước chân vội vã vang lên.

Tiểu Mật từ trong Phòng Liên Lạc đi ra, hô:

- Hồ Tiên nương nương, bệ hạ gọi điện thoại đến!

Hồ Tiên nghe vậy đôi mắt màu đỏ rực trong nháy mắt sáng lên, vội vã ngồi dậy:

- Thật sao?

Tiểu Mật gật đầu thật mạnh nói:

- Đúng vậy, Hồ Tiên nương nương nhanh chuẩn bị một chút đi.

- Tốt.

Hồ Tiên vội vã chỉnh sửa tóc tai.

Cô nghĩ tới điều gì đó, tay chợt khựng lại, nói:

- Đi gọi vương hậu nương nương của các ngươi trở về.

- Vâng!

Tiểu Mật đáp một tiếng, sau đó xoay người đi liên lạc với Cục Quản Lý Chủ Thành.

Hồ Tiên hít một hơi thật sâu, ngồi xuống ở trên ghế sô pha.

Một lát sau, Tiểu Mật đi ra Phòng Liên Lạc, trên tay là linh khí phát sóng, sau đó kết nối với TV.

Bình Luận (0)
Comment