Chương 3389: Còn Có Thần Tộc Sống Sót §...
Chương 3389: Còn Có Thần Tộc Sống Sót §...Chương 3389: Còn Có Thần Tộc Sống Sót §...
Trong các vương quốc còn lại, chỉ có con cải của quý tộc và phú thương mới được đưa đi tiếp thu giáo dục tốt hơn, con cái bình dân bình thường muốn biết chữ là một việc khó khăn, chớ đừng nhắc tới những chuyện khác.
Đồ Tư Lệ Na vừa định rời đi thì thấy trên bảng tin ở cửa trường học có dán mấy tờ giấy.
- Cộp cộp cộp ~~~
Cô tiến lên kiểm tra, phát hiện là thông báo tuyển dụng của trường học, ra số tiên lớn mời giáo viên đến dạy cho bọn trẻ.
Đồ Tư Lệ Na nhìn chằm chằm nội dung thông báo, lão sư lương bổng bình thường mỗi tháng của lão sư là ba ngàn đồng đồng Huyền Vũ, còn có ký túc xá miễn phí.
- Hình như làm một lão sư cũng không tệ.
Đôi mắt đẹp của cô sáng lên.
Đồ Tư Lệ Na từ nhỏ đến lớn được giáo dục rất tốt, trong nhà cũng không thiếu tiền, nếu như cô muốn, hoàn toàn có thể coi như là một lão sư.
Cô nhỏ giọng lấm bẩm:
- Không biết khi nào Mục Lương đi Đảo Thất Lạc, nếu ta tới nơi này làm lão sư, hắn có đáp ứng không? Đồ Tư Lệ Na suy nghĩ kỹ một hồi, quyết định đi về hỏi Mục Lương, nếu như hắn đồng ý thì cô sẽ tới trường học làm lão sư giết thời gian, chờ đợi xuất phát đi Đảo Thất Lạc.
Cô nhớ kỹ tên trường học, sau đó mới xoay người tiếp tục đi dạo trong Chủ Thành.
Mãi cho đến khi năm giờ chiều, nữ nhân mới về đến Khu Vực Trung Ương, trong tay cầm không ít túi xách.
- Tiểu thư Đồ Tư Lệ Na, ngày hôm nay đi chơi có vui vẻ không?
Trong cung điện, Tiểu Tử cười tươi như hoa tiến lên nghênh đón.
- Ứm, một ngày rất phong phú. Đồ Tư Lệ Na cười gật đầu. Tiểu Tử mỉm cười nói:
- Vậy là tốt rồi, nếu như đi dạo xong Chủ Thành thì còn có thể đi đến Vệ Thành khác dạo một chút, bên kia cũng chơi rất khả. - Ví dụ như là cái gì?
Đồ Tư Lệ Na cảm thấy hứng thú hỏi.
Tiểu Tử nêu ví dụ:
- Ví dụ như Vệ Thành Số Mười Hai, nơi đó quanh năm đều có băng tuyết, có thể chơi trượt băng hay trượt tuyết, rất vui.
- Ngày mai ta sẽ tới đó. Đồ Tư Lệ Na cười gật đầu. Ba Phù thanh thúy nói:
- Còn có Vệ Thành Số Mười, nó cũng là một địa điểm du lịch tốt, có vài Khu Vui Chơi ở đó.
Vệ Thành Số Mười phát triển rất nhanh, bên đó vừa xây thêm ba Khu Vui Chơi mới, mỗi một khu đều có đặc sắc riêng.
Tất cả Khu Vui Chơi đều nằm ở những phương hướng khác nhau trong Vệ Thành Số Mười, điều này giúp cho khách du lịch dù đang ở vị trí nào thì cũng có thể ghé vào tham quan, khám phá.
Đồ Tư Lệ Na dịu dàng nói: - Ta sẽ đi hết.
- Ừ ừ, tiểu thư Đồ Tư Lệ Na đi nghỉ ngơi một lúc đi, một chút nữa là có thể ăn bữa tối rồi. Tiểu Tử cười nói.
- Ta còn không quá mệt. Đồ Tư Lệ Na lắc đầu.
Cô nghĩ tới điều gì đó, hỏi: - Bệ hạ của các ngươi đâu rồi?
Tiểu Tử ngây thơ đáp:
- Bệ hạ ở thư phòng, hình như là đang chỉnh sửa kho sách.
Mục Lương đã nới rộng thư phòng, xây hắn một phòng chuyên lưu trữ sách vở mang về từ Thiên Quốc. Đồ Tư Lệ Na gõ cửa thư phòng, cụp mắt chờ đợi. Một lát sau, cửa thư phòng mới bị mở ra, lộ ra Thanh Vụ mang tạp dề, trong lòng còn ôm lấy hai quyển sách cổ.
- Tiểu thư Đồ Tư Lệ Na là tới tìm bệ hạ sao?
Thanh Vụ thanh thúy hỏi. Cô thay Mục Lương thu dọn thư phòng, sắp xếp và phân loại sách đặt lên trên kệ sách mới, còn phải tiến hành đăng ký từng quyển một.
- Đúng rồi, Mục Lương các hạ có bận bịu không?
Đồ Tư Lệ Na hỏi.
Thanh Vụ ngây thơ đáp:
- Vâng, tiểu thư vào trước đi.
Cô nghiêng người sang một bên, chờ sau khi nữ nhân đi vào thư phòng mới trở về gian phòng tận cùng bên trong, nơi đó là kho sách mới được mở rộng của Mục Lương, chuyên dùng để cất sách.
- Bệ hạ, tiểu thư Đồ Tư Lệ Na tới.
Thanh Vụ nói với Mục Lương đang ð trong kho sách.
- Đã biết, chờ một chút. Mục Lương thuận miệng lên tiếng.
Thanh Vụ nghe vậy nhìn về phía nữ nhân, tươi cười nÓI: - Tiểu thư Đồ Tư Lệ Na ngồi chờ một lúc nhé.
- Tốt.
Đồ Tư Lệ Na mím môi ngồi xuống ghế dựa mềm, im lặng nhìn trưng bày trong thư phòng.
Cô nhìn thấy trên tường có tranh vẽ, có tranh thuỷ mặc cũng có tranh màu nước, mỗi một bức đều rất đẹp, không khỏi nhìn đến mê mẩn.
- Chúng nó thế nào? Giọng nói bình tĩnh vang lên sau lưng nữ nhân, làm cho cô nhanh chóng phục hồi tinh thần.
Đồ Tư Lệ Na quay đầu lại, nhìn vào đôi mắt thâm thúy của Mục Lương, sâu trong đôi mắt còn có một vệt màu vàng kim, nếu nhìn chăm chú sẽ khiến người đối diện trầm mê. Cô mấp máy môi, đứng lên nỒI:
- Rất đẹp mắt, là các hạ vẽ à? Mục Lương đi tới ngồi xuống long ở, thuận miệng giải thích:
- Bức tranh thứ nhất bên trái là Mễ Nặc vẽ, bức tranh bên phải là Tố Cẩm vẽ, còn lại đều là ta vẽ.
- Tất cả đêu rất đẹp.
Đồ Tư Lệ Na khen ngợi một cầu.
Mục Lương cười khẽ vài tiếng, nhìn về phía bức tranh thứ nhất bên trái, đó là chân dung ba người, theo thứ tự là Mễ Nặc, Mục Lương và Ly Nguyệt. Bức tranh này là do cô gái tai thỏ vẽ khi còn ở đại lục cũ, lúc đó cô ấy còn chưa quen với đám người Nguyệt Thấm Lan, cho nên trên bức tranh này chỉ có ba người là cô, Ly Nguyệt và Mục Lương.
Khi đó kỹ thuật vẽ của Mễ Nặc không được tốt, cho nên ba người trên bức tranh rất trừu tượng.
- Tìm ta có chuyện gì? Mục Lương ngước mắt hỏi. Đồ Tư Lệ Na suy nghĩ một chút, hỏi:
- Mục Lương các hạ dự định khi nào đi đảo Thất Lạc?
- Lần trước nói chuyện ngươi cũng ở đây, trong khoảng thời gian ngắn ta sẽ không đi.
Mục Lương bình tĩnh trả lời.
- Nếu đã như vậy, ta muốn đi làm lão sư. Đồ Tư Lệ Na hít sâu một hơi rồi nói ra ý tưởng của mình.
Mục Lương nghe vậy hơi nhướng mày, kinh ngạc hỏi:
- VỊ sao?
- Ta thích trẻ con, còn có thể giết thời gian, kiếm chút tiền xài vặt.
Đô Tư Lệ Na đáp với về mặt không thay đổi.
Mục Lương chậm rãi gật đầu, bình thản nói: - Chỉ cần ngươi có thể thông qua sát hạch lão sư thì có thể đi làm.
Hắn có thể nói một tiếng để cho Đồ Tư Lệ Na đi trường học làm lão sư, nhưng cô ấy cần phải dựa vào thực lực của bản thân để vào đó, mà không phải dựa vào quan hệ để gây tai họa cho học sinh.
Nếu Đồ Tư Lệ Na có thể thông qua sát hạch lão sư, chứng minh cô đương nhiên là có thực lực, có thể dạy dỗ được bọn trẻ. - Có thể.
Đôi mắt đẹp của Đồ Tư Lệ Na sáng lên.
- Ta sẽ bảo Thấm Lan đưa cho ngươi đề thi khảo hạch.
Mục Lương gật đầu một CÁI.
- Tốt.
Khóe môi của Đồ Tư Lệ Na cong lên, làm lão sư hăn là rất thú vị. Cô hoàn toàn không ngờ tới, một ngày nào đó trong tương lai, cô sẽ bị một đám trẻ nghịch như quỷ hành đến cả đêm không ngủ được.