Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 785 - Chương 3381: Tốc Độ Biến Cường Chính Là...

Chương 3381: Tốc Độ Biến Cường Chính Là... Chương 3381: Tốc Độ Biến Cường Chính Là...Chương 3381: Tốc Độ Biến Cường Chính Là...

Ly Nguyệt liếc nhìn bạn thân một chút, hỏi:

- Có lẽ sẽ rất nguy hiểm, ngươi đi làm cái gì?

Vưu Phi Nhi hất cằm lên, nói một cách đương nhiên: - Ta cảm thấy rất hứng thú đối với dược thảo viễn cổ trên Đảo Thất Lạc, đương nhiên là muốn tự đi tới đó xem tận mắt rồi.

- Được rồi, việc này ngươi phải đi hỏi Mục Lương.

Ly Nguyệt chậm rãi đáp. - Ừm, chờ hắn làm xong trong khoảng thời gian này đi.

Vưu Phi Nhi ngây thơ nói. Ly Nguyệt mím môi, chuyện Mục Lương cần làm không hề ít, chờ hắn làm xong có lẽ mình cũng đã quên.

Cô nghĩ đến hôn lễ của mình, hẳn là sắp tới rồi. Trên Trà Thụ Sinh Mệnh, ŸY Lộ Lộ vỗ cánh đáp xuống một nhánh cây thô to.

Cô ngôi xuống, cánh khép lại ở sau người, nhắm mắt lại hít sâu mấy hơi, cảm nhận khí tức sinh mệnh nồng nặc lượn lờ quanh nØườỡi.

- Khí tức sinh mệnh thật nồng đậm.

Y Lộ Lộ cảm thân, toàn tâm đều trầm tĩnh lại.

Cô chưa từng nhìn thấy khí tức sinh mệnh tinh khiết như vậy, mỗi một hơi thở đều làm cho người ta thư giãn và vui sướng. - Hoa lạp lạp ~~~

Gió nhẹ thổi qua, lá cây rậm rạp đung đưa phát ra tiếng xảo xạc.

- Thật sự muốn ở mãi trên đây.

Y Lộ Lộ nhỏ giọng thâm thì.

Cô dựa vào thân cây nhắm đôi mắt đẹp lại, lỗ chân lông cả người đều giãn ra, nguyên tố sinh mệnh trong không khí chui vào trong cơ thể cô. Một lát sau, cô gái tính linh bất tri bất giác ngủ mất.

- Ông ~~~

Trong cơ thể cô xuất hiện một vòng xoáy nhỏ, bắt đầu gia tăng tốc độ hấp thu nguyên tố sinh mệnh trong không khí, điều này làm cho thực lực của cô bắt đầu tăng lên một cách vững bước.

- Hoa lạp lạp ~~~

Lá cây xung quanh cô gái tinh linh đung đưa, tản ra khí tức sinh mệnh nồng nặc hơn.

Ánh sáng xanh xuất hiện, Tinh Linh Sinh Mệnh xuất hiện trước mặt cô gái tinh linh, đôi chân trần của cô nổi lơ lửng giữa không trung, vẫn duy trì động tác cúi người chăm chú nhìn Y Lộ Lộ.

- Người này là ai vậy?

Linh Nhi bĩu môi, vẻ mặt bất mãn nhìn chằm chằm vào cô gái tỉnh linh.

Cô lại lầm bẩm: - Có thể xuất hiện ở đây, chắc là người mà cha quen biết.

- Ông ~~~

Tốc độ xoay tròn của vòng xoáy trong cơ thể Y Lộ Lộ cảng nhanh hơn, càng ngày càng có nhiều nguyên tố sinh mệnh chui vào trong cơ thể.

- Xem ra là sắp đột phá rồi.

Linh Nhi hơi nhướng mày, tròng mắt màu xanh lục hiện lên tia kinh ngạc.

Cô suy nghĩ một chút, nói thầm:

- Nếu như là bạn bè của cha, vậy thì ta sẽ øiúp ngươi một chút.

Linh Nhi hơi chuyển động suy nghĩ, tán cây Trà Thụ Sinh Mệnh loé lên ánh sáng xanh, mỗi một mảnh lá cây nhỏ đều bay ra một luồng sinh mệnh nguyên tố, hội tụ thành dòng đi tới bên cạnh Y Lộ Lộ, bao phủ cả người cô vảo trong.

= Ông ~~~ Cô gái tỉnh linh hoàn toàn bị nguyên tố sinh mệnh nồng nặc bao phủ, tốc độ thực lực tăng lên càng nhanh hơn, lại không hề có chút tác dụng phụ nảo.

- Anh ~~~

Y Lộ Lộ ưm một tiếng, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện øì.

Linh Nhi khoanh hai tay trước người, nhìn xuống cô gái tinh linh, lắm bẩm:

- Có thể hấp thu bao nhiêu thì phải xem bản lĩnh của ngươi rồi.

Có sự trợ giúp của Trà Thụ Sinh Mệnh, thực lực của cô gái tỉnh linh gia tăng theo cấp số nhân, thậm chí có thể dựa vào hấp thu sinh mệnh nguyên tố để biến thành cường giả Chí Tôn. Thời gian trôi qua, nguyên tố sinh mệnh bao bọc cô gái tinh linh không hề giảm bớt, ngược lại càng ngày càng có nhiều nguyên tố sinh mệnh hội tụ đến.

- Ông ~~~ Không gian dao động một chút, Mục Lương mặc thường phục xuất hiện ở bên cạnh Tình Linh Sinh Mệnh.

- Cha

Đôi mắt màu xanh lục của Linh Nhi sáng lên, theo thói quen tiến lên ôm eo nam nhần.

- Ngoan.

Trên mặt của Mục Lương hiện lên nụ cười dịu dàng, vươn tay xoa xoa đầu Tỉnh Linh Sinh Mệnh.

Hắn cảm nhận được Trà Thụ Sinh Mệnh có biến hoá nên cố ý tới kiểm tra. Linh Nhi cọ đầu trong lòng Mục Lương, làm nũng:

- Cha, ta rất nhớ ngươi.

- Ta cũng nhớ Linh Nhi. Mục Lương dịu dàng nói. - Cha trở về cũng không chịu tìm ta.

Linh Nhi uỷ khuất lên tiếng. - Là lỗi của ta, lần sau không như vậy.

Mục Lương thành khẩn xin lỗi. Hắn vươn một tay ra, ngưng tụ ra sinh mệnh nguyên tố nhét vào trong tay Linh Nhi, xem như là lễ vật xin lỗi.

Linh Nhi cười tươi như hoa nÓI:

- Cảm ơn cha.

- Nói cảm ơn ta làm øì. Mục Lương giơ tay lên khẽ búng trán Tĩnh Linh Sinh Mệnh.

- Tốt.

Lình Nhi vui vẻ ra mặt. Đôi mắt đen của Mục Lương hiện ra ý cười, nhìn về phía cô gái tỉnh linh đang bị nguyên tố sinh mệnh bao quanh, hỏi:

- Cô ấy bị làm sao vậy?

- Chắc là sắp đột phá. Linh Nhi giải thích một câu. Cô nghiêng đầu hỏi:

- Nữ nhân này là bạn bè của cha sao?

- Xem như là vậy đi.

Mục Lương gật đầu một cái.

Linh Nhi khẽ hất hàm, ngây thơ nói:

- Ta đoán không sai mà, vì vậy ta giúp cô ấy một tay, xem cô ấy có thể hấp thu bao nhiêu nguyên tố sinh mệnh. Đôi mắt sâu thẳm của Mục Lương loé lên một vệt sáng màu vàng kim, bình tĩnh nÓI:

- Cô ấy đã gia tăng tới cấp 5 rồi.

- Hắn là còn có thể tăng lên một đoạn nữa.

Linh Nhi thanh thúy nói. Mục Lương im lặng trầm tư một chút.

Y Lộ Lộ thuộc tộc Tinh Linh Viễn Cổ, là tỉnh linh có huyết mạch thuần khiết nhất, trời sinh là sủng nhi của nguyên tố, hấp thu và tiêu hóa nguyên tố sinh mệnh gần bằng Tinh Linh Sinh Mệnh.

Cô gái tỉnh linh ở tại Thiên Quốc quá lầu, ba trăm năm đều không tiếp xúc đến nguyên tố sinh mệnh khác, dưới hậu tích bạc phát, mới làm cho cô ấy lúc này giống như một khối bọt biển, có thể hấp thu số lượng lớn nguyên tố sinh mệnh.

(*) Hậu tích bạc phát: Tích lũy bản lĩnh và năng lượng cho thật nhiều, rồi ứng dụng, phát tán từ từ dân dân. Hình dung muốn làm nên bất cứ việc gì đều cần phải có sự tích lũy và chuẩn bị trí tài cho thật đây đủ, có như vậy thì mới thành công.

Không bao lâu, thực lực của Y Lộ Lộ đã gia tăng tới cấp 6, tốc độ hấp thu nguyên tố sinh mệnh lại nhanh hơn.

- Cấp sáu.

Đôi mắt của Mục Lương lóe lên.

Quả nhiên, chủng tộc có huyết mạch thuần khiết có tốc độ biến cường chính là không nói đạo lý.

- Còn có thể mạnh hơn, nhưng cần thời gian.

Linh Nhi ngây thơ nói. Mục Lương chậm rãi gật đầu, ôn hòa đáp:

- Có ngươi ở đây coi chừng, ta cũng yên tâm.

- Cha còn có việc gì phải bận rộn sao?

Linh Nhi bĩu môi nhìn về phía nam nhân. Mục Lương áy náy nói:

- Ừm, chuyện ở phòng làm việc còn chưa làm xong, buổi tối lại cùng ngươi ăn một bữa cơm.

- Tốt.

Đôi mắt đẹp của Linh Nhi sáng lên, vui vẻ ra mặt gật đầu.

Cô phất tay nói:

- Cha đi làm việc đi, buổi tối gặp lại. - Được rồi. Mục Lương cười khẽ vài tiếng.
Bình Luận (0)
Comment